Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 878 - Chương 879: Xem Cũng Không Được

Chương 879: Xem cũng không được

Một kích tùy ý của Diệp Lăng, va chạm với ánh đao khí thế phi phàm.

Lực lượng chấn động ù ù, cách đó không xa, khuôn mặt Mãnh Hổ đại biến.

Gã liên tục lui lại, dư uy lực lượng hoàn toàn phá hủy phòng ốc sau lưng Mãnh Hổ.

“Giỏi lắm! Xem ra ta đã coi thường ngươi rồi, nhưng tiếp theo, ngươi hãy nếm thử tư vị Hống Trảm của lão tử ta đây!”

Thịch thịch, Mãnh Hổ dậm chân, mâu quang âm trầm, cười dữ tợn, hai cánh tay tăng một vòng.

“Hống Trảm, Nộ Trảm Tiên Ma!”

Rống!

Mãnh Hổ chém ra một đao, hét lên, ánh đao rít gào, lại thêm tiếng gầm giận dữ của gã, khiến cho đám mây trên bầu trời cũng bị kinh động.

Diệp Lăng cảm giác cuồng phong đập vào mặt, sóng âm không ngừng oanh kích hắn.

Sóng âm quỷ dị công kích, Diệp Lăng cười lạnh một tiếng, loại thủ đoạn này đâu thể làm gì được hắn!

“Vậy ngươi cũng nếm thử thủ đoạn của ta đi!”

“Lôi Vực, Lôi Kiếp!”

Diệp Lăng rống lên, hai tròng mắt huyễn hóa Lôi Quang, viền mắt lóe lên tia sét, đột nhiên trong con ngươi chợt lóe một luồng ngân quang.

Trong không trung, Mãnh Hổ đang điên cuồng trảm đao tức thì đình trệ giữa không trung, rồi ôm đầu điên cuồng gào rống, khuôn mặt dữ tợn, rõ ràng là vô cùng thống khổ.

Hưu, ngay sau đó, Diệp Lăng nâng kiếm, kiếm quang tựa như cực quang, trực tiếp cắt vụn, hoàn toàn phá hủy ánh đao của Mãnh Hổ.

Lôi Kiếp cái tên Diệp Lăng đặt cho thủ đoạn công kích tinh thần của Lôi Vực, rất phù hợp đặc tính của nó, cường giả bình thường có linh hồn và tinh thần lực yếu ớt, căn bản không có biện pháp ngăn cản.

“Aaaaaaaa! Khốn kiếp khốn kiếp! Ta muốn làm thịt ngươi!”

Mãnh Hổ hai tay ôm đầu, rống giận, tròng mắt đỏ chót như máu, tơ máu rậm rạp.

Đầu gã căng đau, tựa như có vạn ngân châm không ngừng đâm vào não gã, đau đến không thể thở nổi, tóc gáy dựng đứng.

Mà tinh thần lực của gã tương đối cường đại, thời gian chỉ qua một chốc, gã đã thoát khỏi trạng thái khó chịu này.

“Khốn kiếp! Lão tử sẽ làm thịt tên khốn kiếp nhà ngươi!”

Mãnh Hổ rống lên, đơn đao giương cao chém về phía Diệp Lăng, đao hoa rực rỡ, nhất đao sinh cửu hoa, chiêu chiêu chí mạng.

Diệp Lăng cười nhạt, khí tức trong cơ thể dâng trào, Cửu Đại Tiên Anh không ngừng chấn động, từng cỗ Tiên Lực tinh thuần lưu chuyển trong cơ thể.

Hắn thi triển Lôi Vực, Lôi Quang đáng sợ trải rộng, tràn đầy nguy cơ, tia sét không ngừng chớp lóe, chỉ cần không cẩn thận là sẽ bị tổn thương.

“Ngươi đã dám lên, vậy thì nếm thử Cuồng Lôi kiếm pháp của ta đi!”

Diệp Lăng nhe răng cười, bước lên một bước nghênh đón Mãnh Hổ, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay bỗng nhiên chém ra, kiếm quang sắc bén đỡ được một kích của Mãnh Hổ.

Sắc mặt Mãnh Hổ tức thì đại biến, gã cảm giác được một kích của Diệp Lăng dường như ẩn chứa lực lượng Lôi Đình, khi hai người giao thủ, gã cảm thấy cơ thể tê dại.

Trong khi giao chiến, cảm giác tê dại sẽ khiến gã chậm nửa nhịp, cho nên chiêu sau của Diệp Lăng nhanh chóng đánh đến.

Ầm một tiếng, Mãnh Hổ ra sức cản lại, chỉ cảm thấy một lực lượng mạnh mẽ hung hăng đánh vào đơn đao của gã.

Ngay sau đó, Cuồng Lôi kiếm pháp của Diệp Lăng hoàn toàn thi triển ra, nhanh chuẩn mãnh, hơn nữa còn mạnh mẽ xảo quyệt, đánh cho Mãnh Hổ chỉ có thể phòng thủ, căn bản không có sức đánh trả.

Kỳ thực thực lực Mãnh Hổ không tệ, tối thiểu trong cảnh giới Kim Tiên Hậu Kỳ, gã mạnh hơn cái tên Bạch Vân Tông bị giết kia.

Nếu không, tại sao gã có thể chống đỡ một tông môn không nhỏ tồn tại mấy năm mà không bị kẻ khác mơ ước.

Điểm mạnh của Mãnh Hổ chính là lực lượng, lực lượng rất cường đại, hơn nữa gã dám liều dám giết, đáng tiếc, gặp phải Diệp Lăng, gã căn bản không thể phát huy.

Lực lượng?

Diệp Lăng có sợ ai bao giờ, đừng nói là Kim Tiên, dù là một vị Đại La Kim Tiên thì hắn cũng không sợ, chớ đừng nói đến Mãnh Hổ.

Nếu nói là bất chấp tất cả?

Ngưng, Diệp Lăng bước ra từ núi thây bạch cốt chưa từng kiêng kị kẻ nào, hắn mà tàn nhẫn thì dù là tồn tại siêu việt Tiên Đế thì hắn cũng dám khiêu chiến.

Cho nên, ưu thế của Mãnh Hổ gặp phải Diệp Lăng thì đều biến thành khuyết điểm, bị Diệp Lăng chèn ép gắt gao.

Mãnh Hổ khổ không nói nổi, lực lượng, đao pháp của gã đều không kém, thậm chí mạnh hơn người khác nhiều lắm, nhưng bây giờ lại không thể phát huy ra.

Hơn nữa trong khu vực quỷ dị này, gã không chỉ phải phòng bị lôi đình bất ngờ tấn công, mà còn có sức hút lôi kéo như lạc trong vũng bùn, khiến người ta cảm thấy nửa bước khó đi.

Gã biết vậy, nhưng người chung quanh lại đều choáng váng, bởi vì ở trước mặt bọn họ, Mãnh Hổ đang bị đè đánh, không có chút sức đánh trả nào.

“Không... Không thể nào, môn chủ của chúng ta sao lại không đánh nổi một gia hỏa Kim Tiên Sơ Kỳ?”

“Không thể, ta đã từng thấy môn chủ một đao đánh chết một cường giả Kim Tiên Hậu Kỳ, hôm nay ngài chỉ không tập trung mà thôi.”

Đệ tử Kim Đao môn mê man kinh hãi, người thanh niên kia đang áp đảo cường giả trong lòng bọn họ.

Quanh sân, những kẻ mang khí thế mạnh mẽ đều hãi nhiên, bọn họ thuộc các đại thế lực mạnh mẽ trong Hồng Ma thành.

Trong đó thậm chí còn có mấy đạo khí tức Đại La Kim Tiên, hiển nhiên là một vài thế lực cực kỳ cường đại cũng chú ý tới cuộc chiến của Mãnh Hổ và Diệp Lăng.

Dù sao hiện nay Hồng Ma lãnh thổ là nơi thị phi, cường giả nào đột nhiên xuất hiện cũng khiến bọn họ chú ý.

Mười năm, đủ cho một vài Kim Tiên đột phá đến Đại La Kim Tiên, nhưng bọn họ không ngờ rằng, một Kim Tiên Sơ Kỳ như Diệp Lăng lại áp đảo Mãnh Hổ như vậy.

Cảm giác được những khí tức rình rập này, Bạch Mai cười lạnh một tiếng, nàng hiểu rõ mục đích của Diệp Lăng, hắn muốn lập uy!

Cho nên Bạch Mai đột nhiên bay lên trời, chín cái đuôi chập chờn trong không trung, sau đó vỗ mạnh.

Ầm ầm!

Một lực lượng đáng sợ bạo tạc bốn phía, các khí thế mạnh mẽ xung quanh hỗn loạn, thậm chí có vài kẻ thực lực không ra gì đã bị thương tổn.

“Ngươi thật to gan! Chúng ta chỉ quan sát, mà ngươi dám hạ độc thủ sao?”

“Đúng vậy, nơi này là Hồng Ma thành, không phải nơi để một nữ nhân Kim Tiên Trung Kỳ như ngươi thể hiện!”

Tiếng rống vang vọng đất trời, Bạch Mai lơ lửng giữa không trung lạnh lùng cười: “Xem cũng không được!”

“Kẻ nào không phục thì xuất hiện đi, ta giết hắn!”

Cuồng vọng, bá đạo, hoàn toàn học theo phong cách Diệp Lăng, Bạch Mai khí tức dạt dào, sát cơ xông thiên.

Ahhh, các khí tức kia vô cùng khiếp sợ, từ khi nào một nữ nhân Kim Tiên Trung Kỳ lại có tư cách đứng đây kêu la om sòm, thậm chí động thủ như vậy?

Mà lúc này, trận chiến bên dưới cũng sắp đến hồi kết thúc.

Bình Luận (0)
Comment