Trong vòng vài ngày, Bạch Vân Thành, Thanh Vân Sơn, Phá Quân môn, ba đại thế lực bị Lôi Cung nhổ tận gốc, khiến các thế lực còn lại trong Hồng Ma lãnh thổ phải chấn kinh.
Có thể nói Bạch Vân Tông hơi yếu, nhưng Thanh Vân Sơn và Phá Quân môn lại đều là nhất lưu tông môn.
Mà bây giờ, bọn họ đã bị thu phục như vậy, có người nói sau nửa tháng chiến trường Phá Quân Môn vẫn nồng nặc mùi máu tươi.
Hiện nay, toàn bộ Hồng Ma cương vực đều nhìn chằm chằm Lôi Cung, thế lực ra tay không theo lẽ thường này đã một lần hành động chấn kinh vạn người.
Trong nửa năm, không ngờ bọn họ lại phát triển đến trình độ như thế, như vậy trong vòng mười năm, có phải bọn họ sẽ có thực lực khiêu chiến Tứ Đại Tông Môn hay không?
Không ai dám chắc, thế nhưng tất cả mọi người đều biết, thế lực này tuyệt đối không thể trêu chọc.
Hiện nay, trong Lôi Cung đã có không ít cường giả Đại La, chỉ tính riêng số người ngoại giới đã biết thì đã có không dưới năm người.
Đường chủ Mãnh Hổ đường, Đường chủ Chiến Thần đường, cộng thêm hai người đứng đầu Thanh Vân Sơn, Đường chủ Phá Quân đường, Mạc Tinh, như vậy đã có 6 Đại La Kim Tiên tọa trấn.
Hơn nữa, bọn họ không biết, trong đại điện Lôi Cung hôm nay còn có ba vị cường giả Đại La sơ kỳ vừa mới gia nhập.
Diệp Lăng nhìn ba Đại La Kim Tiên đứng đối diện, mỉm cười, ba người này thực lực không bình thường, ba người là huynh đệ sinh ba, mặc dù chỉ có tu vi Đại La sơ kỳ, nhưng tâm ý hợp nhất, ba người liên thủ, Đại La trung kỳ bình thường tuyệt đối không địch lại được.
“Ba vị, rất cảm tạ ba vị đã gia nhập Lôi Cung, ta cam đoan, Lôi Cung tuyệt đối sẽ không làm cho ba vị thất vọng.”
Diệp Lăng vừa nói chuyện, vừa chậm rãi tới gần ba người, hắn nhìn ba người, mỉm cười, phất tay lên.
Ba cực phẩm Tiên khí xuất hiện trước mặt ba người, ba thanh trường kiếm, đều là loại vũ khí ba người am hiểu, đều tản ra khí tức hoàn toàn bất đồng với Tiên khí khác.
“Cung Chủ... Đây là...”
Một người khiếp sợ nói, Diệp Lăng mỉm cười: “Tam Nghi Kiếm, rất thích hợp với tam huynh đệ các ngươi, ba Tiên khí này có thể đề thăng lực chiến đấu của các ngươi thêm ba thành.”
Tam Nghi Kiếm, tam kiếm hợp thể, có thể sánh bằng một vài Thần khí hạ phẩm, dĩ nhiên chỉ ở một vài phương diện mà thôi.
Ba người vô cùng kích động, trực tiếp quỳ một chân trên đất: “Văn Báo, Văn Hổ, Văn Long, tuyệt đối sẽ không làm Cung Chủ thất vọng!”
Tam huynh đệ Văn gia chính thức gia nhập Lôi Cung, lực lượng Lôi Cung đột nhiên tăng mạnh.
Mà trọng yếu hơn là, trải qua một trận đại chiến, Lôi Cung thu nạp lực lượng tinh nhuệ của ba đại tông môn, còn đám ăn no chờ chết thì đương nhiên là không thu.
Sau khi thu phục ba đại tông môn, Diệp Lăng vung tay lên, phát ra một chính sách.
Trong Lôi Cung, chuyên môn thiết lập một con sông do Tiên Thạch chế tạo thành, Tiên Khí bức người, hao phí không biết bao nhiêu hạ phẩm Tiên Thạch.
Đối với người có cống hiến cho Lôi Cung, hoặc là môn chúng kiệt xuất hàng năm thì đều có thể tiến vào sông Tiên Thạch tu luyện, kích thích trái tim của không biết bao nhiêu môn chúng.
Những tài nguyên này là Diệp Lăng moi ra từ trong tay Mạc Tinh, ngoài ra thì đương nhiên còn có chiến lợi phẩm lấy từ các tông môn bị thu phục.
Nói chung, ba trận chiến dương danh Lôi Cung, bây giờ trên dưới chuyên tâm, chiến ý vô song, bọn họ vô cùng tự tin về sự phát triển và trận chiến tranh bá sau này.
Mà Diệp Phi, trong trận chiến này, y trực tiếp đột phá đến Kim Tiên, hơn nữa được truyền thừa Sát Lục Kim Thân của sát lục thân thể, thực lực mạnh mẽ.
Diệp Lăng lại cho một ít Tiên Đan, cho y bế quan đột phá, xem có thể mượn thế nhất phi trùng thiên hay không.
Nhưng Diệp Lăng không biết, hôm nay hắn đã trở thành nhân vật đặc biệt trong mắt Tứ Đại Tông Môn.
Tử Kim Cung, một trong Tứ Đại Tông Môn, Cung Chủ là nửa bước Tiên Vương, dõi khắp Hồng Ma lãnh thổ, gã cũng là nhân vật bá chủ giậm chân một cái cả vùng run rẩy.
“Đi, truyền Pháp Chỉ của ta, trong vòng nửa tháng, Quy Vân Sơn Tông, di tích thượng cổ, người không vào bỏ quyền tranh bá!”
Lần lượt từng bóng người phi trong không trung, lao nhanh về mọi hướng trong Hồng Ma lãnh thổ.
Đại điện Lôi Cung, Diệp Lăng đang nói chuyện cùng Bạch Mai và Mạc Tinh, đột nhiên Mãnh Hổ đi đến, ánh mắt hung ác.
“Cung Chủ, người Tử Kim Cung đến, nói cái gì mà Đặc Sứ chó má, tới truyền Pháp Chỉ gì đó.”
Diệp Lăng nghe vậy thì ngẩn người, rồi mỉm cười, bảo Mãnh Hổ dẫn gã ta vào, chuyện gì muốn đến rồi cũng sẽ đến, không bằng sớm thấy, để xem có gì mờ ám cái gì.
Không lâu sau, Mãnh Hổ mang theo một kẻ ngạo mạn kiêu căng đi đến, người này mặc Tử Y, tư thế cao ngạo, khí tức Đại La Kim Tiên trung kỳ.
“Hừ, trong cung chỉ có một Đại La trung kỳ, vậy mà dám tranh bá Hồng Ma, thực sự là không biết sống chết.”
“Cung Chủ Lôi Cung, tới đón chỉ đi!”
Đặc Sứ Tử Kim Cung ngạo mạn nói, Diệp Lăng ngồi ở chính vị mỉm cười khoan dung, gật đầu.
“Mạc Tinh, đi cắt đứt chân chó của gã, cho gã biết cái gì gọi là chó săn!”
Vừa dứt lời, Mạc Tinh đã vọt tới, một tay vỗ xuống, khí tức ầm ầm hàng lâm.
Đặc Sứ Tử Kim Cung trừng mắt, khó tin việc Mạc Tinh dám động thủ, nhưng gã sẽ không ngồi chờ chết.
“Khốn kiếp! Các ngươi muốn tạo phản à?”
Đặc Sứ quát, vỗ ra một chưởng, đáng tiếc là bàn tay của gã còn không đụng đến bàn tay Mạc Tinh thì đã bị bẻ gãy.
“Một con chó săn mà dám diễu võ dương oai ở Lôi Cung ta, ngươi đúng là không biết chữ “chết” viết thế nào mà!”
Mạc Tinh cười dữ tợn, giơ chân lên hung hăng đạp, rắc một tiếng, tiếng gãy xương thanh thúy vang lên.
Gã ta gầm rú thảm thiết, Diệp Lăng cười lạnh, lắc đầu: “Ngươi còn muốn truyền chỉ nữa sao? Thật sự coi mình thành Chúa tể Hồng Ma cương vực rồi ư?”
“Các ngươi chờ đấy, Cung Chủ tuyệt đối sẽ không bỏ qua các ngươi, các ngươi chờ đấy!”
Đặc Sứ điên cuồng rống giận, thân là Đặc Sứ Tử Kim Cung, gã đã bao giờ bị nhục nhã như vậy, sao gã có thể nhịn được.
Diệp Lăng gật đầu, hắn đi xuống, một tay giương lên, Nguyên Thủy Kiếm Thai gác trên cổ Đặc Sứ.
“Trong ba hơi, không nói thì chết đi.”
Diệp Lăng vừa dứt lời, Đặc Sứ vội vã nhấc tay: “Ta nói, ta nói!”
“Tứ Đại Tông Môn liên hợp khai quật ra một di tích thượng cổ, lần này bốn đại cường giả muốn cho tất cả tông môn đều tiến vào tầm bảo.”
“Thế lực còn sống sót mới có tư cách cạnh tranh Hồng Ma lãnh thổ, những kẻ khác sẽ bị loại bỏ trong di tích thượng cổ.”
“Mà tông môn không tiến vào di tích thượng cổ sẽ vĩnh viễn mất đi tư cách tranh bá, nếu có người phản kháng, sẽ bị tất cả thế lực của Hồng Ma lãnh thổ trừng trị.”
“Địa điểm là Quy Vân Sơn Tông, thời gian nửa tháng sau.”
Đặc Sứ khéo léo nói ra toàn bộ, Diệp Lăng cười lạnh một tiếng, gật đầu.
“Lúc này dáng vẻ mới giống chó chứ. Cút đi.”
Nghe lời Diệp Lăng nói, Đặc Sứ lập tức bò dậy, kéo một cái chân gãy điên cuồng chạy ra ngoài.
Mà Diệp Lăng thì hơi nhíu mày.