Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 890 - Chương 891: Giang Sơn Rộng Lớn!

Chương 891: Giang sơn rộng lớn!

Thời khắc Diệp Lăng mở mắt, trong cơ thể hắn sinh ra một khí tức kiềm nén đáng sợ.

Bên ngoài, từng luồng thần quang không ngừng hiện làm người ta sợ hãi, đó là khí tức thuộc về Đại La.

Đại La!

Cái gì gọi là Đại La, thiên đạo chấn động, ban thưởng một luồng Thiên Ý, sinh ra Thiên La Hoa Cái, mới thành Đại La Kim Tiên.

Lúc này xương cốt Diệp Lăng đùng đùng chấn động, cả người như đang thoát thai hoán cốt, dường như đang biến mất khỏi thiên địa, hư vô phiêu miểu.

Đại La Kim Tiên, cảnh giới huyền diệu dưới Tiên Vương, chỉ khi đến Đại La Kim Tiên thì mới có thể tiếp tục đi đến đỉnh phong.

Diệp Lăng đột phá không có Tiên Kiếp hạ xuống, không phải vì tháp thời gian ngăn cách, mà là cảnh giới Đại La vốn không có Tiên Kiếp hàng lâm.

Đại La và Kim Tiên chỉ khác nhau ở chỗ tu vi bất đồng, một kẻ có Thiên La Hoa Cái, một kẻ chẳng có cái gì, chỉ là chênh lệch như vậy mà thôi.

Mà quy tắc Tiên Vương thì khác, đó là một đường ranh giới rõ ràng trong tam giới, bao quát cả Tây Phương Thiên Giới, đi đến cảnh giới này thì mới tính là cường giả chân chính.

Diệp Lăng hoàn toàn đột phá, Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể lóe ra thần quang kỳ dị rực rỡ, Diệp Lăng phát hiện, cảnh giới hắn càng cao, Cửu Đại Tiên Anh càng rõ ràng.

Không chỉ vì Tiên Lực có bao nhiêu, mà là vấn đề về chất lượng.

Giống như dòng suối nhỏ so với con sông lớn, căn bản không phải vấn đề lượng nước có bao nhiêu, mà là vấn đề tạo ra gợn sóng mạnh hay yếu mà thôi.

Diệp Lăng cảm thụ lực lượng trong cơ thể, hắn hít sâu một hơi, con ngươi sáng lên, sắp đến rồi, càng ngày càng gần, tu vi của hắn đã bước vào Đại La Kim Tiên.

Hắn biết càng về sau tu luyện càng khó, nhưng khoảng cách đến tu vi đời trước đã sắp chạm đến rồi, tối thiểu là hắn đã bước lên một đại đạo rộng rãi.

Diệp Lăng đột phá rồi vẫn không ra khỏi tháp, hắn tiếp tục tu luyện, khi ngồi xuống lần nữa, hắn vung tay lên, từng chồng cực phẩm Tiên Thạch hiện lên trước mặt.

Tiên Khí lượn lờ, bàn tay Diệp Lăng nắm chặt, một viên Tiên Thạch trước mặt hắn vỡ nát, từng cỗ Tiên Khí nồng nặc phiêu đãng trong không trung.

Cửu U Đế Công trong cơ thể Diệp Lăng điên cuồng cắn nuốt, từng luồng Tiên Khí bị hắn hút vào trong cơ thể.

Hắn lại nhắm mắt lại, lúc này hắn tiêu hao mười vạn viên cực phẩm Tiên Thạch, với lượng Tiên Thạch này, nếu hắn đột phá bất chấp hậu quả, hắn có thể đột phá đến Đại La đỉnh phong.

Nhưng hiện nay hắn cần ổn định trụ cột căn cơ, để cho lần đột phá này không có di chứng hoặc là nỗi lo về sau.

Hắn không thiếu Tiên Thạch, đều là giang sơn đời trước hắn đánh xuống, hắn muốn sự hoàn mỹ, muốn đi lên một con đường không có chút khuyết điểm nào.

Từng sợi Tiên Khí tiến vào cơ thể Diệp Lăng, trở thành nguồn Tiên Lực đáng sợ trong cơ thể hắn, toàn thân hắn là Tiên Khí cuồn cuộn.

Hơi thở của hắn càng ngày càng ổn định, cảnh giới càng lúc càng vững chắc, đáng lẽ hắn có thể đột phá đến trung kỳ, nhưng Diệp Lăng nén lại.

Cảnh giới của hắn giống như một khối thiết, phải không ngừng rèn luyện, thanh lọc loại bỏ mọi nhân tố không ổn định và tạp chất, sau đó tiếp tục rèn luyện.

Nói chung, hắn muốn mình biến thành một khối tinh thiết thiên chân vô tà, mà không phải khối sắt thông thường.

Từng tiếng nổ mạnh trầm thấp vang lên quanh Diệp Lăng, đó là âm thanh cảnh giới của hắn đang dần ổn định, là quá trình hắn lần lượt lột xác.

Tinh thần lực, ý thức lực của hắn cũng đột phá, tăng vọt, hoàn mỹ lột xác.

Còn thể phách mạnh mẽ của Diệp Lăng hiện giờ đang tỏa kim quang rực rỡ, hiện lên khí tức mạnh mẽ như thép tôi luyện làm người ta sợ hãi.

Thời gian mười ngày đã đến, ngoài tháp thời gian, Tây Vương Mẫu đang đứng chờ, thần sắc đạm nhiên, nàng không để người khác đến, dù sao chỉ là xuất quan mà thôi, không phải đại sự gì.

Tháp thời gian mở ra, Diệp Lăng chậm rãi đi ra, chỉ trong mười ngày, khí tức của Diệp Lăng đã hoàn toàn khác lúc trước.

Nếu nói lúc trước Diệp Lăng lộ rõ phong mang, vậy hắn hiện tại chính là trọng kiếm âm trầm, mặc dù khí thế không đủ, nhưng thực lực tuyệt đối đã chất biến.

“Có muốn mang chút Tiên khí đi không, chúng ta không thiếu Tiên Thạch, tối thiểu phải bảo đảm sự an toàn của ngươi, ngươi không thể xảy ra chuyện.”

Tây Vương Mẫu đi tới bên người Diệp Lăng, nắm tay hắn nhẹ giọng nói.

Diệp Lăng mỉm cười, sờ đầu Tây Vương Mẫu: “Một lãnh thổ hạ đẳng nho nhỏ sao trói buộc được ta, không phải sao?”

“Hơn nữa, không phải ta còn để lại một đạo phân thân ở Cửu Kiếp Phủ sao, đây chính là pháp môn Nhất Khí Hóa Tam Thanh, mỗi cái đều là chân thân, không phải phân thân, ngươi biết mà.”

Nhất Khí Hóa Tam Thanh không phải là tạo ra phân thân, sau khi đột phá đến Tiên Đế, ba phân thân đều là chân thân.

Tây Vương Mẫu lắc đầu: “Nhưng dù sao đó cũng không phải là ngươi, ngươi biết đó chỉ là một đạo thần thông biến thành mà thôi. Cũng giống như Cửu Đại Tiên Anh của ngươi, đó là phân thân của ngươi sao?

Ngươi là nam nhân của Tây Vương Mẫu ta, mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, cũng tuyệt đối không thể thất bại.”

“Cửu Kiếp lãnh thổ là tự ngươi đánh xuống, là lãnh thổ sánh ngang thánh địa mà ngươi phải cửu tử nhất sinh mới tạo ra!”

“Tất cả nơi này đều là của ngươi, ngươi đừng nghĩ mang thứ gì đi thì sẽ có áp lực, những thứ này là của ngươi!”

Tây Vương Mẫu chậm rãi nói, nàng không hiểu tại sao Diệp Lăng phải ra khỏi Cửu Kiếp lãnh thổ, tạo ra một thế lực thuộc về chính hắn một lần nữa.

Cửu Kiếp lãnh thổ là của Diệp Lăng, do Diệp Lăng đánh xuống, bất kỳ vật gì ở đây cũng đều là do chính hắn chém giết có được, hắn dùng không hề trái với quy củ.

Nhưng Diệp Lăng lắc đầu: “Ta đã đánh hạ được Cửu Kiếp lãnh thổ, ta cũng sẽ có thể đánh hạ một cái khác.”

“Tin tưởng ta, huống hồ, một đám Đại La Kim Tiên mà thôi, bọn họ không làm khó được ta, hơn nữa giờ ta gặp nguy cơ, không phải ta đã trở lại, mượn thần thông của Cửu Kiếp phủ để tu luyện sao?”

Diệp Lăng mỉm cười, lắc đầu: “Được rồi, đừng suy nghĩ quá nhiều, sắp tới một đạo chân thân khác của ta sẽ cùng các ngươi trông coi Cửu Kiếp lãnh thổ, còn những thứ khác, ngươi cứ chờ đi.”

“Chờ nam nhân của ngươi đánh hạ một tòa giang sơn khổng lồ cho ngươi, khiến cho thế nhân phải kinh ngạc, phải ước ao đố kị với ngươi!”

Diệp Lăng nói năng hào khí hùng hồn, thanh âm đạm nhiên, ánh mắt nhìn thẳng trời cao, khí tức xung thiên.

Tây Vương Mẫu dựa sát vào lòng Diệp Lăng, nàng rất cường đại nhưng giờ cũng như chim nhỏ nép vào người.

“Ta chờ ngươi, ta chờ ngươi khiến thế nhân phải đố kị với ta, ta chờ ngày trở thành một trong những nữ nhân hạnh phúc nhất trên thế giới!”

Tây Vương Mẫu nói, khi nói đến một đám nữ nhân, thân thể Diệp Lăng vốn vững vàng lập tức run rẩy.

Cái gì vậy, thật đáng sợ.

Bình Luận (0)
Comment