Diệp Lăng nở nụ cười đắng chát.
Kỳ thực hắn vẫn luôn biết mình đang ở trong huyễn cảnh của Cửu Thiên Thái Thanh Cung, nhưng hắn muốn xem rốt cuộc huyễn cảnh này là như thế nào, nên hắn mới có thể lún sâu vào như vậy.
Nhưng ai có thể ngờ được rằng tâm cảnh của hắn cường đại như thế mà cũng suýt tan vỡ, cũng đồng nghĩa với việc thất bại.
Diệp Lăng hoảng sợ, không ngờ đây lại là cảnh giới thiên tâm hợp nhất, dù là Tiên Đế thì cũng không thể làm gì, hắn cũng suýt nữa đã thất bại.
“Huyễn cảnh này nhằm vào phần yếu ớt trong lòng người, xem ra đệ tử tứ Kim Long rất hiếm có.”
Diệp Lăng lắc đầu, nhìn tử thi khắp nơi, đi tới trước mặt thân nhân của hắn, ngồi xổm xuống cẩn thận hôn từng người một, đau đớn trong lòng vẫn còn đó.
“Thực quá chấp nhận, ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra, tuyệt đối không cho phép!”
Diệp Lăng âm thầm thề, huyễn cảnh lần này khiến hắn gần như tan nát cõi lòng, mặc dù chuyện thế này tuyệt đối không thể xảy ra, nhưng cũng khiến cho hắn cảm nhận được nỗi thống khổ mất đi thân nhân.
Khi Diệp Lăng đứng dậy, hắn không tự phát hiện được rằng nội tâm mình đã kiên nghị hơn, êm dịu hoàn mỹ hơn, giống như hồ điệp lột xác.
Thế giới này xuất hiện vết rách, hoàn toàn sụp đổ.
Nó vỡ ra như thủy tinh, sau khi đổ vỡ kết thúc, Diệp Lăng đang đứng trong không gian tầng thứ tư.
Trong không trung, một luồng sáng vàng lóng lánh lượn lờ trong không gian, trong luồng sáng này vàng kim này vang vọng tiếng Long Ngâm.
“Đây là cái gì?”
Diệp Lăng chấn động, hắn có chút kinh ngạc, hắn cảm thấy lực lượng trong luồng sáng kia vô cùng đáng sợ.
Hơn nữa lúc luồng sáng chuyển động, lá chắn không gian cũng chậm rãi nhúc nhích, dường như là bị nó dẫn dắt.
Viu!
Luồng sáng xông về phía Diệp Lăng, Diệp Lăng không phản kháng chút nào, mặc kệ luồng sáng tiến vào trong cơ thể.
Thời khắc đó, từ thân thể Diệp Lăng phóng ra kim quang vạn trượng, từng tiếng Long Ngâm vang dội thiên địa.
Rống! Rống! Rống!
Trong cơ thể Diệp Lăng xuất hiện lực lượng Chân Long, Diệp Lăng trừng mắt, vô cùng kích động, hắn không ngờ rằng mình lại chiếm được chí bảo đáng sợ như vậy.
Long chi bản nguyên!
Đây là một chí bảo trân quý tồn tại trong Hỗn Độn, thậm chí Diệp Lăng chỉ mới nghe tên, chưa từng nghe nói có người nào đạt được nó, cũng chưa từng gặp được.
Diệp Lăng rất kích động, Long chi bản nguyên này còn mang theo một tia lực lượng Cổ Long, nó đang không ngừng thay đổi thể phách của hắn.
Thân thể hắn đang điên cuồng cường hóa như được tu luyện Diệt Cực Kim Thân một lần nữa, hơn nữa Long Hồn cùng với lực lượng ác thân của Long Hoàng trong cơ thể Diệp Lăng cũng bị nó dẫn ra!
Trong cơ thể hắn như đang cuộn trào sóng gió, không ngừng rèn luyện thể phách của hắn.
“Long Phượng bảo thể!”
Diệp Lăng đột nhiên trừng mắt, trong mắt hắn ẩn chứa niềm cuồng nhiệt chưa bao giờ có.
Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một đạo thần thông, là tuyệt học của Cửu Thiên Thái Thanh Cung, thể phách thần thông Long Phượng bảo thể!
Long Phượng bảo thể này cần dùng Long chi bản nguyên và phượng chi bản nguyên để tu luyện, ngưng tụ ra Long Phượng bảo thể, một khi ngưng tụ, người tu luyện sẽ phát sinh biến hóa to lớn.
Đạo thần thông thường được ban cho thiên kiêu có biểu hiện cực kỳ ưu tú trong khảo hạch, dựa theo tin tức Diệp Lăng nhận được, từ thời thượng cổ, Cửu Thiên Thái Thanh Cung không có quá mười người như vậy.
“Phượng chi bản nguyên ở tầng thứ năm! Dù phải liều mạng ta cũng muốn đạt được, phải tu luyện ra Long Phượng bảo thể!”
Diệp Lăng cắn răng thì thào, phượng chi bản nguyên đang ở tầng thứ năm, muốn có được thì chỉ có thể vượt qua, nếu không vô vọng cả đời!
Lực lượng, lực lượng đáng sợ đang rít gào trong cơ thể Diệp Lăng, hiện giờ thân thể hắn đã cường đại hơn ba phần.
Diệp Lăng không dám tưởng tượng, khi hắn tu luyện Long Phượng bảo thể thành công, thể phách của hắn sẽ còn đến trình độ nào, có khi nào sẽ trở thành yêu nghiệt của tam giới hay không?
Ầm ầm, không gian vỡ nát, Diệp Lăng nôn nóng tiến lên một bước, hắn nhanh chóng xuất hiện ở tầng khảo hạch thứ năm.
Tầng thứ năm trắng xoá một mảnh, Diệp Lăng vừa đến cảm thấy hơi mê man.
Toàn bộ thế giới không có một chút màu sắc nào, hơn nữa cũng không có nguy cơ gì, Diệp Lăng ngẩn người.
Sao chẳng có gì, chẳng lẽ thử thách ở đây giống như cuộc thi ý chí gì gì đó ở Hạ Giới, phải chịu đựng được sự nhàm chán thì mới có thể đi qua ư?
“Cô đơn mà thôi! Mặc dù lâu hơn nữa thì ta cũng phải thông qua cửa ải này, một khi vượt qua, vậy thì chuyến đi này sẽ thành công mĩ mãn!”
Diệp Lăng âm thầm thề, mặc kệ thế nào hắn cũng phải đột phá cửa ải này, bởi vì nếu đột phá, dù tiếp theo hắn không nhận được gì từ di tích thượng cổ nữa thì cũng thu hoạch đủ rồi.
Nhưng khi Diệp Lăng chuẩn bị ngồi xuống tu luyện, đột nhiên toàn bộ thế giới sinh ra cuồng phong vũ bão.
Gió lốc không ngừng càn quét không trung, Diệp Lăng cảm thấy mình đứng không vững, như thuyền nhỏ lênh đênh trong sóng gió kinh hoàng, có thể lật thuyền bất cứ lúc nào.
“Chết tiệt, chuyện gì vậy?”
Diệp Lăng cắn răng, sau đó đột nhiên mắt hắn trừng lớn, bởi vì hắn nhìn thấy một thân ảnh khổng lồ lặng yên sinh ra.
Kẻ đó mình trần, vây một tấm da thú quanh hông, vóc người vô cùng cường hãn, hào quang hiện lên biểu hiện ra lực lượng khủng bố của y.
Trên khuôn mặt tục tằng là vẻ tức giận, đầu bù tóc rối, cầm một thanh búa to, cây búa lóe ra hàn quang lành lạnh.
“Khai Thiên Tích Địa!”
Rống, nam tử thét, một tay phất lên, búa to bổ xuống chia tách không gian.
Từng đạo khí tức đáng sợ hoành hành trong không gian, cả thế giới chia thành hai nửa.
Y mở ra thế giới, thanh khí lên cao, trọc khí hạ xuống, vậy mà lại hóa thành thiên địa!
“Đây là...”
“Bàn Cổ khai thiên!”
Diệp Lăng kinh hô, nam tử đáng sợ trước mắt không phải là Bàn Cổ đấy chứ, hành động của y là khai thiên ư?
Trong truyền thuyết, Bàn Cổ sinh ra từ Hỗn Độn, mở trời lập đất, từ đó mới có sinh linh.
Kỳ thực hắn đoán không sai, Bàn Cổ sinh ra từ Hỗn Độn, vừa sinh ra đã là vô địch, Khai Thiên Tích Địa, quét ngang vạn cổ.
Rồi y diệt sạch yêu ma ngoại vực, giúp mọi người sống sót, sau đó trọng thương bỏ mình, hóa thành một cỗ lực lượng vĩnh viễn bảo vệ thiên địa.
Mà một màn trước mắt này vậy mà lại là Bàn Cổ khai thiên!
Diệp Lăng chấn động, tình cảnh kia giúp hắn tỉnh ngộ!