Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 908 - Chương 909: Cực Điểm

Chương 909: Cực điểm

Bàn Cổ khai thiên không chỉ khiến Diệp Lăng chấn động, mà còn giúp hắn lĩnh ngộ, lĩnh ngộ thấu triệt.

Trong nháy mắt Bàn Cổ xoay chuyển cây búa trong tay, lực lượng Thiên Đạo cấp tốc lưu chuyển quanh cây búa của y.

Động tác của y như ẩn chứa lực lượng tinh diệu nhất trong thiên địa, mỗi tấc đều ẩn chứa lực lượng thích hợp nhất, khả năng khống chế tinh chuẩn cực hạn.

Nếu nói Diệp Lăng đánh ra một quyền cần tiêu hao lực lượng 100 viên cực phẩm Tiên Thạch mới có thể đạt đến uy lực lớn nhất.

Như vậy Bàn Cổ chỉ cần 30 viên, thậm chí là 20 viên, hơn nữa lực lượng còn đáng sợ hơn xa Diệp Lăng.

Thực ra đây chỉ là một phép so sánh mà thôi, nhưng cũng đủ để diễn tả ra mức độ, để hướng tới khống chế lực đạo.

Ánh mắt Diệp Lăng sáng lên, hồi tưởng lại cảnh Bàn Cổ Khai Thiên Tích Địa, hắn kích động không gì sánh được, cảm thấy mỗi kích đều là kinh điển, đều đáng được hắn kính ngưỡng.

Diệp Lăng ngồi xuống mặt đất, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại lực lượng quy tắc thiên địa vô hạn ẩn chứa trong một búa khi Bàn Cổ khai thiên.

Diệp Lăng không ngừng lĩnh ngộ, không ngừng suy nghĩ một vấn đề.

Dùng lực lượng nhỏ nhất tạo ra lực bạo phát lớn nhất, vừa tiết kiệm khí lực, vừa phát huy ra uy lực tốt hơn mới thật sự là vương đạo, mới là quy tắc thiên đạo.

Vừa rồi Bàn Cổ sử dụng quy tắc thiên ý, tên là cực điểm chân ý, hội tụ ngàn vạn lực lượng vào một điểm, bộc phát lực lượng gấp vạn lần, đây là cực điểm chân ý.

“Nước chảy đá mòn, một giọt nước nhỏ lên đá, dùng lực lượng nhỏ nện lên đá có mật độ cực cao, nhưng thời gian dài trôi qua, nó có thể xuyên thủng viên đá.”

“Nước mưa rơi xuống chỉ có thể khiến viên đá mòn đi, nhưng không thể đục thủng nó.”

“Cũng giống như một người, dù khỏe mạnh sức lớn, nhưng nếu chỉ dùng lòng bàn tay nắm trứng gà thì cũng không thể làm vỡ nó, nhưng nếu chỉ tác động lực vào một điểm thì có thể đánh nát trứng gà dễ như trở bàn tay.”

“Lấy điểm phá diện!”

Trong thời gian ngắn, trong đầu Diệp Lăng hiện lên vô số ký ức nhỏ nhặt, những thứ này hắn lĩnh ngộ từ đời trước, nhưng lại rời rạc, không thể liên kết lại với nhau.

Bây giờ, hắn thấy cảnh tượng Bàn Cổ khai thiên, gần như đã hoàn toàn thông hiểu đạo lí.

Con ngươi Diệp Lăng đột nhiên sáng lên, vỗ đùi đứng phắt dậy, đúng vậy, hàm nghĩa của cực điểm chân ý không phải là lấy điểm phá diện sao?

Quy tắc của nước chảy đá mòn không phải chính là lấy điểm phá diện, dùng lực lượng tuyệt đối tấn công một điểm, phá vỡ vỏ ngoài, làm toàn bộ sụp đổ.

Diệt Tiên Kiếm trong tay Diệp Lăng run rẩy mạnh mẽ, Diệt Tiên Kiếm bỗng nhiên đâm một cái, mũi kiếm tỏa sáng.

Ánh sáng lướt đi vạn trượng, không khí bị xé nứt, không chút cản trở.

Diệp Lăng không dùng nhiều Tiên Lực, nhưng lực lượng bùng nổ ra lại tương đương với một kích toàn lực của hắn hiện này.

“Thống khoái!”

Diệp Lăng cười ha ha, quả là sảng khoái đến cực điểm, lĩnh ngộ cực điểm chân ý khiến sức chiến đấu của hắn lại tăng vọt.

Hắn cười hớn hở, trong không gian trắng xóa, Diệp Lăng vung Diệt Tiên Kiếm, mỗi lần vũ động, trên thân kiếm đều có một luồng lực lượng tụ tập đến một điểm giống như nước chảy.

Bạch!

Lực lượng mạnh mẽ bùng nổ, đó là sự bùng nổ sau khi tụ tập đến một điểm, không gian chấn động, kiếm trong tay Diệp Lăng nhanh hơn, tốc độ dung hợp cực điểm chân ý đạt tới cực hạn.

Thân thể Diệp Lăng tung hoành trong thiên địa, kiếm quang xé rách không gian, mỗi chiêu đều bạo phát ra lực lượng khủng khiếp.

Cuối cùng, thời khắc Diệp Lăng thu hồi Diệt Tiên Kiếm, không gian huy hoàng trở nên rách mướp.

Diệp Lăng nhìn cảnh tượng hoang tàn, hắn mỉm cười, toàn bộ không gian ầm ầm đổ nát!

Thời khắc không gian vỡ nát, một quang điểm lưu chuyển trong không trung, tản ra nhiệt độ đáng sợ.

“Phượng chi bản nguyên!”

Diệp Lăng vô cùng kích động, hắn nhảy lên trực tiếp xông qua, phượng chi bản nguyên lao thẳng vào trong cơ thể Diệp Lăng.

Ào ào!

Hai lực lượng quấn quít vào nhau, Long Phượng bản nguyên hợp lại, sinh ra lực lượng khủng bố tràn ngập toàn thân.

Đó là một lực lượng hoàn toàn bất đồng, thuộc về thời kì Thượng Cổ, đại biểu cho một thời đại huy hoàng!

Lực lượng lưu chuyển, Diệp Lăng nhắm mắt, cảm thụ tất cả những gì hắn vừa đạt được.

Nhưng đáng tiếc, hai lực lượng kia chưa có dấu hiệu dung hợp triệt để, chỉ mới hợp lại.

Diệp Lăng nghi hoặc, rồi hắn nghĩ tới một khả năng, có lẽ phải cần thần thông Long Phượng bảo thể thì mới có thể khiến chúng nó hoàn toàn dung hợp.

Dù vậy, Diệp Lăng vẫn có thể cảm nhận được sự khủng bố của hai luồng lực lượng này, nếu chúng dung hợp hoàn toàn, vậy sẽ kinh khủng đến cỡ nào?

Ầm!

Đúng lúc này, Diệp Lăng không đè nén được cảnh giới nữa, một vết nứt xuất hiện, sau đó hắn điên cuồng đột phá!

Khí tức đáng sợ tràn ngập toàn bộ thiên địa, đó là tu vi thuộc về Đại La trung kỳ, nó thuận lợi như nước chảy thành sông, hoàn toàn không gặp trắc trở.

Vừa đột phá, cảnh giới của Diệp Lăng đã cực kì vững chắc, mặc dù còn chưa đạt tới trung kỳ đỉnh phong, nhưng đó chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.

“Thống khoái! Bây giờ rốt cuộc ta đã có sức tự vệ rồi!”

Diệp Lăng nắm chặt nắm tay, cực kỳ kích động, đột phá cảnh giới, lấy được Long Phượng bản nguyên, lĩnh ngộ cực điểm chân ý, làm cho hắn có khả năng tự vệ.

Hiện này dù hắn đối mặt với cường giả Đại La đỉnh phong, thậm chí là nửa bước Tiên Vương, hắn cũng có thể tự bảo vệ mình.

Nhưng Diệp Lăng cảm thấy nghi hoặc, thần thông Long Phượng bảo thể ở đâu?

Lúc này, trong không gian rách nát, một thân ảnh cầm trường thương đột nhiên đạp không đi tới.

Khí tức của y vô cùng kinh khủng, động một cái liền khiến không gian có cảm giác như bị đè nén.

Thân thể cường tráng chậm rãi ngưng tụ, gương mặt lãnh khốc có một đôi mắt thần thái rạng rỡ, trong con ngươi cuộn trào chiến hỏa mãnh liệt, khí tức cường thế, tu vi là cường giả Đại La đỉnh phong!

Cực kì mạnh mẽ!

Y cực kì cường đại, hơn nữa không giống như đám yêu thú trong hai cửa khảo nghiệm ban đầu, bọn chúng chỉ là một đám yêu thú không có linh trí.

“Đánh bại ta, đạt được Long Phượng bảo thể!”

Sau khi kẻ kia dứt lời, chiến ý của Diệp Lăng lập tức dâng cao, thì ra Long Phượng bảo thể ở chỗ y!

Nếu vậy, trận chiến này, chỉ được thắng, không được bại!

Tuy chênh lệch cảnh giới làm cho Diệp Lăng có vẻ ở hạ phong, nhưng hắn tin tưởng thủ đoạn của mình tuyệt đối có thể bù đắp lại được, thậm chí đánh bại kẻ kia!

“Nếu vậy, xin đắc tội!”

“Giết!”

Ầm!

Diệp Lăng điên cuồng lao lên!

Bình Luận (0)
Comment