Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 910 - Chương 911: Tam Ấn Định Sinh Tử

Chương 911: Tam Ấn định sinh tử

Kiếm quang ánh mặt trời chiếu rọi bao phủ lấy người thủ quan.

Thân thể y lù lù bất động, vững như núi cao, mang theo khí tức nồng đậm.

Ánh mắt Diệp Lăng trở nên tàn nhẫn, kiếm quang đầy trời đột nhiên động!

Ào ào ào!

Từng đạo kiếm quang lao xuống điên cuồng, giống như vạn mũi tên phi nhanh tạo ra thanh âm phá không vô cùng chói tai.

Người thủ quan đứng vững vàng, thân thể bị phát nổ liên tiếp, bùm bùm, máu tươi văng ra.

Sau khi kiếm quang đầy trời hoàn toàn biến mất, người thủ quan rốt cục không nhịn được, quỳ một gối xuống mặt đất.

Diệp Lăng thấy nam tử kia rốt cục đã ngã xuống, hắn thở ra một hơi.

Mình thắng rồi sao?

Diệp Lăng đang thầm nghĩ vậy, đột nhiên người thủ quan đang quỳ kia bỗng ngẩng đầu, trong con ngươi phóng ra sát cơ khát máu đỏ sậm!

“Cái gì? Không được!”

Diệp Lăng kinh hãi, ngay sau đó, người thủ quan điên cuồng tấn công Diệp Lăng, trường thương đâm một cái, vô cùng đơn giản, nhưng lại mang theo thiên uy không thể ngăn cản!

Phụt!

Trường thương đâm xuyên lồng ngực Diệp Lăng, máu tươi nhiễm đỏ trường thương, rơi xuống mặt đất.

Đôi mắt Diệp Lăng mở lớn, khí tức uể oải đi rất nhiều, hắn không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu tươi.

“A! Đáng ghét!!”

Diệp Lăng điên cuồng rống giận, giơ tay đập một quyền trúng mặt người thủ quan, người thủ quan né tránh không kịp, liên tục lui lại.

Trong tình trạng thế này mà người thủ quan còn có thể hung hãn như vậy, Diệp Lăng cắn răng cầm lấy trường thương, đột nhiên bẻ gãy nó.

Bạch!

Máu tươi phun ra như cột máu, Diệp Lăng lảo đảo quỳ một chân trên đất.

Hắn thở hổn hển kịch liệt, tròng mắt hắn đỏ chót, không biết có phải do máu tươi văng đến tròng mắt hay không, nhưng hiện giờ trong mắt chằng chịt tơ máu.

“Ngươi rất mạnh!”

Người thủ quan ở đối diện cũng vết thương đầy người, vết thương rất nghiêm trọng, gần như đã đến tình trạng kiệt lực, nhưng y vẫn cố gắng đứng lên.

Y mạnh hơn Diệp Lăng, dù chỉ mạnh hơn một chút, nhưng như vậy cán cân chiến thắng cũng đã lệch về phía y.

Diệp Lăng cười khan, giùng giằng đứng dậy, ném đi trường thương dính máu tươi nóng hổi trong tay, hắn hít sâu một hơi, trong con ngươi lóe lên hào quang đáng sợ.

“Nếu ngươi có thể ngăn cản một kích này của ta, ta liền chịu thua!”

Diệp Lăng rống lên, hai tay hắn không ngừng kết pháp ấn, từng luồng ánh sáng lành lạnh huyền diệu xuất hiện trên mười ngón tay.

Ong ong!

Khí tức đáng sợ chậm rãi sinh ra, là lực lượng sinh tử đối lập nhưng lại ngưng tụ với nhau một cách quỷ dị.

Sinh Tử Cửu Trọng Thiên!

Thời khắc Sinh Tử Cửu Trọng Thiên xuất hiện, toàn bộ Tiên Lực trong thiên địa bị hút cạn, tập trung vào pháp ấn!

“Giới hạn của ta là ba ấn, nếu ngươi có thể ngăn cản thì coi như ta thua!”

Diệp Lăng cắn răng, hai tay điên cuồng kết ấn, trước mặt hắn, một đạo pháp ấn thập tự trắng đen khổng lồ chậm rãi xuất hiện.

Ngay sau đó, đạo pháp ấn thứ hai xuất hiện, ngưng tụ bên trên pháp ấn thứ nhất, ngay sau đó, đạo pháp ấn thứ ba miễn cưỡng xuất hiện, đều dấu hiệu không ổn định!

Ầm!

Thời khắc ba đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên xuất hiện, trong thiên địa chỉ còn lại hai màu, chính là đen và trắng.

Khi bóng đêm lan tràn trong thiên địa, Diệp Lăng lảo đảo như ngọn cỏ bị cuồng phong lay động, chập chờn theo gió.

“Sinh Tử Cửu Trọng Thiên, Tam Ấn định sinh tử!”

“Giết!”

Diệp Lăng hét lên, Sinh Tử Cửu Trọng Thiên lao ra, giờ khắc này, nơi dấu ấn đi qua, toàn bộ thiên địa chỉ còn là một mảnh hư vô!

Ánh sáng trắng đen rực rỡ huy hoàng, hoàn toàn che giấu toàn bộ thiên địa, đáng ba đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên lao nhanh về phía người thủ quan.

Ầm ầm!

Âm thanh thiên địa chấn động tràn ngập không gian, Diệp Lăng ngã xuống mặt đất, Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể hắn ảm đạm phân nửa.

Hắn hoàn toàn kiệt sức, Tiên Lực tiêu hao cộng thêm trọng thương làm cho hắn không có sức đánh thêm nữa!

Sau khi quang mang hắc bạch tản đi, Diệp Lăng mở mắt nhìn, tâm trạng mong đợi, đột nhiên mắt hắn trừng lớn.

Trước mặt hắn, người thủ quan vẫn đứng sừng sững trên đại địa, không động chút nào!

“Không! Tuyệt đối không thể! Mặc dù là Tiên Vương thì cũng phải né tránh một kích này, nếu không cũng phải trọng thương!”

“Dù y mạnh thế nào đi nữa thì cũng không thể mạnh đến mức này, tuyệt đối không thể!”

Diệp Lăng không tin tưởng người trước mắt thật sự là tồn tại vô địch, sau khi hắn dứt lời, thân thể người kia bỗng nhiên rung động, sau đó ngã xuống!

“Mẹ nhà nó! Làm ta sợ muốn chết!”

Diệp Lăng kích động rống to, hắn vuốt ngực, trơ mắt nhìn thân thể người thủ quan dần nhạt đi, hóa thành vô số văn tự dũng mãnh lao vào đầu óc hắn.

Long Phượng bảo thể!

Thần thông hắn mong nhớ nãy giờ rốt cục đã thu được vào tay, làm cho hắn như muốn nhảy cỡn lên.

“Phải nhanh chóng tu luyện!”

Diệp Lăng ngồi xếp bằng dưới đất, không kịp trị thương, hắn vội vã tu luyện, vận khởi pháp môn, từng đạo Long Phượng bản nguyên quấn vào nhau.

Sau khi hai loại bản nguyên bất đồng dung hòa vào nhau, giống như Sinh Tử Cửu Trọng Thiên, sau khi Sinh và Tử thành công dung hợp, chính là lúc kỳ tích xuất hiện.

Ba!

Âm thanh vang dội, ngoài thân Diệp Lăng hiện ra một đạo thần quang bảy màu, thần quang lóe ra màu sắc quỷ dị làm người ta sợ hãi, tản ra khí tức khác thường.

“Quá mạnh mẽ!”

Diệp Lăng cũng không biết nên nói cái gì, lực lượng chất biến còn không làm hắn kinh hỉ đến mức này.

Hắn ngạc nhiên, Long Phượng bảo thể nghịch thiên, có thể ngưng tụ tối đa chín đạo, hiện nay Diệp Lăng mới chỉ ngưng tụ ra một đạo mà thôi.

Mà điểm nghịch thiên của thần thông chính là có thể trực tiếp ngăn cản công kích của địch nhân!

Là ngăn cản tuyệt đối, mà cũng có hạn độ, nếu đối mặt với Tiên Đế thì ngăn cản cái píp, có mà chết không kịp ngáp.

Bây giờ Long Phượng bảo thể của Diệp Lăng ngăn cản được Đại La Kim Tiên, một thành công kích của bất kỳ cường giả nào cũng có thể trực tiếp bỏ qua hoặc là cắn nuốt.

“Không uổng công lão tử liều mạng!”

Diệp Lăng cười lên ha hả, hắn đứng dậy, lết thân thể trọng thương rời khỏi không gian hoang tàn.

Bình Luận (0)
Comment