Thiên địa biến sắc, sấm sét tung hoành, mưa rào tầm tã rơi xuống.
Không ai hoài nghi vì sao một di chỉ Thượng Cổ mai táng dưới mặt đất lại có mưa.
Có lẽ là sự anh dũng của bọn họ đã cảm động thiên đạo, hoặc có lẽ Thương Thiên đang khóc thương cho chúng cường giả Cửu Cung.
Tóm lại, linh hồn đám yêu ma ngoại vực liên tục bại lui, không thể địch nổi đối thủ như đám sài lang hổ báo kia.
Thế nhưng ngay khi trận chiến sắp kết thúc, Yêu ma ngoại vực lại điên cuồng chui vào lòng đất, ngưng tụ thành một luồng khói đen khổng lồ, mặt đất không ngừng chấn động.
Trong khói đen kia tràn ra máu đen, lan ra trên mặt đất.
“Không tốt! Mau lui lại!”
Đột nhiên Quỷ Tướng Quân hét lên, tất cả cường giả đều kinh hãi, bọn họ cảm giác được trong lòng đất xuất hiện một cỗ khí tức đáng sợ làm thiên địa biến sắc.
Khi máu tươi lan tràn đại địa, máu tươi đen ngòm kia như vật thể sống, nó chậm rãi nảy lên.
Thời gian dần trôi qua, máu tươi chậm rãi tụ tập lại, khí tức càng lúc càng cường đại, khi máu tươi ngưng tụ thành hình, thiên địa rung động!
“Không tốt! Chúng nhân Cửu Cung, Kết Trận!”
Quỷ Tướng Quân thấy vậy sợ hãi rống lên, các cường giả Cửu Thiên Thái Thanh Cung lao nhanh, đứng sừng sững giữa thiên địa, tạo thành một trận pháp khổng lồ.
Cửu Cung Thập Bát Cách là một cái dị trận trong đất trời, thời khắc vô số cường giả kết thành trận, một sợi kim quang tràn ra từ thân thể bọn họ.
Đúng lúc này, trong ánh mắt hoảng sợ của tất cả mọi người, một thân thể màu đen chậm rãi ngưng tụ thành hình.
Thân thể cao trăm trượng, áo bào màu đen không gió mà bay, trên gương mặt dữ tợn tràn đầy sát cơ.
“Quá lâu, đã lâu rồi Bản vương không nhìn thấy thế giới này.”
“Mặc dù chỉ là một tia ý chí, nhưng vẫn có thể sống tiếp, đám rác rưởi kia xem như nô tài trong phần mộ của ta đi!”
Thanh âm vang vọng toàn bộ thiên địa, Cửu Cung Thập Bát Cách do chúng nhân Cửu Cung kết thành đột nhiên động.
Oanh!
Một đạo kim quang hừng hực rít gào lao về phía cường giả hắc bào, mang theo khí tức xé rách thiên địa, ngưng tụ sát cơ dạt dào.
“Đây là thực lực Tiên Đế đỉnh phong!”
Ánh mắt Diệp Lăng ngưng trọng nhìn một kích đang lao đi, một kích này tuyệt đối là thủ đoạn cấp bậc tiên đế.
Thế nhưng cường giả hắc bào lại cười lạnh, tiếng cười làm đầu óc đau đớn, dường như sắp nổ đến nơi.
“Thủ đoạn nhỏ mà thôi, các ngươi đúng là chán sống rồi.”
Cường giả hắc bào chỉ một cái, một chùm sáng màu đen xuất hiện phóng ra, tiếng rít ghê người.
Ầm ầm!
Chùm sáng màu đen đánh thẳng vào kim quang của Cửu Cung Thập Bát Cách, ngay sau đó, kim quang ảm đạm, hắc quang lại phóng lên bao phủ toàn bộ thiên địa.
“Chúng sinh tam giới hèn mọn chỉ là một đám nô lệ mà thôi, có gan dám phản kháng, kết cục chính là cái chết!”
Cường giả hắc bào dứt lời, tất cả cường giả Cửu Cung ngã xuống mặt đất, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Thân ảnh bọn họ ảm đạm, rõ ràng ý thức bọn họ lưu lại sẽ phải tiêu tán, có lẽ sẽ vĩnh viễn biến mất trong đất trời.
“Các ngươi hãy hóa thành máu tươi, trở thành dinh dưỡng tẩm bổ lão tổ ta, đây là vinh hạnh của các ngươi!”
Cường giả hắc bào nhìn đám người Diệp Lăng, gã nhếch miệng cười một tiếng, tất cả các thế lực, cho dù là Tứ Đại Tông Môn thì cũng lạnh run cả người.
Tình cảnh vừa nãy khiến bọn họ kinh hồn táng đảm, cường giả hắc bào kia quá đáng sợ, bọn họ không phải là đối thủ của gã, thậm chí ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Xong rồi, hoàn toàn xong xong, có lẽ lần này, toàn bộ thế lực của Hồng Ma Cương Vực đều sẽ bị tiêu diệt tại đây.
Diệp Lăng hít sâu một hơi, ánh mắt âm trầm, hắn đang gặp nguy cơ, ở trong di tích Thượng Cổ, dù bây giờ cầu cứu Tây Vương Mẫu thì cũng không đến kịp.
Sinh tử cách gần gang tấc, sự sống chết của tất cả mọi người có lẽ sẽ được quyết định trong khoảnh khắc ngắn ngủi này.
Đúng lúc này, trong phế tích cung điện Cửu Thiên Thái Thanh Cung đột nhiên xuất hiện một sợi bạch quang chậm rãi lượn lờ trong thiên địa.
Bạch quang ngưng tụ thành một bóng người, một thân bạch bào, bộ dáng thanh tú, nhìn giống như một thiếu gia nhà giàu, không có chút sát khí nào.
“Lệ Quỷ Vương, đã lâu không gặp.”
Nam tử bạch bào chậm rãi nói, cường giả hắc bào lập tức sững sờ, trong mắt ẩn giấu vẻ e ngại.
Rồi cường giả hắc bào lại khôi phục vẻ hung tàn và dữ tợn nguyên bản, cười lạnh nhìn nam tử kia.
“Ha ha! Cung chủ Long Cửu Thiên, ngươi còn bảo lưu một tia tàn hồn ư? Nhưng bây giờ ngươi có thể làm gì ta chứ?
Thân thể ta do người trong tộc hao phí máu tươi cùng tàn hồn ngưng tụ ra nguyên thể.
Còn ngươi thì sao? Tất cả người Cửu Thiên Thái Thanh Cung của ngươi đều đã tàn phế rồi, ngươi chỉ có một tia tàn hồn thì có thể là đối thủ của ta sao?
Hay là ngươi định giết đám tiểu gia hỏa kia, dùng máu tươi của bọn họ tạo nên một thân thể cho mình? Ha ha!”
Lệ Quỷ Vương điên cuồng cười to, mấy người Diệp Lăng khiếp sợ nhìn thân ảnh giữa không trung.
Y là Cung chủ Cửu Thiên Thái Thanh Cung - Long Cửu Thiên sao?
Là đại năng siêu việt cảnh giới Tiên Đế, cường giả đứng trên đỉnh tam giới sao?
Dù vậy, hiện giờ y chỉ còn một tia tàn hồn, làm thế nào để ngưng tụ nguyên thể, chiến một trận cùng Lệ Quỷ Vương?
“Biện pháp ngươi nói phiền phức lắm, nhưng ta có biện pháp khác.”
Long Cửu Thiên lắc đầu, thân thể trôi dạt đến gần Diệp Lăng, mỉm cười nhìn Diệp Lăng.
“Tiểu gia hỏa, ta nghĩ chỉ mình ngươi có thể giúp ta, ngươi đeo Bổ Thiên Thần Thạch trên cổ, chắc hẳn tinh thần lực của ngươi không kém.”
“Cho nên, ta nghĩ ngươi có thể chịu được tàn hồn của ta tiến vào thân thể ngươi, mượn nhờ thân thể ngươi, ta diệt kẻ kia có lẽ sẽ khiến ngươi chịu chút tổn thương.
Nhưng ta sẽ đền bù tổn thất, có được không?”
Giọng Long Cửu Thiên thanh thản trong trẻo như mây trắng vân du, khiến người nghe cảm thấy rất thoải mái.
“Đương nhiên là không vấn đề gì, diệt trừ Yêu ma ngoại vực cũng là việc hậu bối chúng ta phải làm.”
Diệp Lăng gật đầu, Long Cửu Thiên tán thưởng nhìn hắn.
“Đã vậy, xin đắc tội.”
Ngay sau đó, một vòng bạch quang vây lấy Diệp Lăng, bao kín như kén tằm.