Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 920 - Chương 921: Chưởng Trung Tiên Quốc

Chương 921: Chưởng Trung Tiên Quốc

Khi bạch quang bao kín Diệp Lăng, Diệp Lăng đột nhiên cảm thấy linh hồn mình như bị xé nứt, đau nhức kịch liệt.

Một tia tàn hồn của Long Cửu Thiên đang chiếm cứ toàn bộ thân thể Diệp Lăng, mặc dù Diệp Lăng không ngăn cản chút nào, nhưng cảm giác này vẫn rất khó chịu.

Thân thể hắn run rẩy, hai tay nắm chặt tràn đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, linh hồn bị cưỡng ép di dời rất đau.

Mà đó còn là nhờ Diệp Lăng sở hữu Bổ Thiên Thần Thạch, ý thức lực và linh hồn đều vô cùng cường đại, nếu là người khác thì chắc đã biến thành thiểu năng rồi.

“Ồ? Tiểu hữu, kỳ ngộ của ngươi hiếm thấy vô cùng, trong đất trời này, ta mới thấy có mình ngươi sở hữu Cửu Đại Tiên Anh, thật may mắn!”

Chiếm cứ thân thể Diệp Lăng nên tự nhiên có thể thấy rõ nội tình hắn sở hữu, nên Long Cửu Thiên nhìn thấu Cửu Đại Tiên Anh cũng không có gì kì lạ.

Ngay sau đó, Diệp Lăng như một người đứng xem, trơ mắt nhìn thân thể mình dung hợp cùng Long Cửu Thiên.

Bạch quang tán đi, Diệp Lăng đứng giữa thiên địa, khí tức lạnh nhạt, tu vi thì tăng mạnh đến cấp độ Thất Kiếp Tiên Đế!

“Nội tình không tồi, nếu như là thân thể khác, đến được cảnh giới Tam Kiếp Tiên Đế cũng đã là ghê gớm.”

“Xem ra mệnh của Lệ Quỷ Vương ngươi đúng là không hề tốt đẹp gì, đường đường một tồn tại siêu việt Tiên Đế, bây giờ chỉ là Tam Kiếp Tiên Đế, ngươi nói xem có phải ngươi ra ngoài không xem hoàng lịch rồi không?”

Diệp Lăng mỉm cười nói, đương nhiên những người khác biết đó là Long Cửu Thiên - vương giả đứng đầu Cửu Thiên Thái Thanh Cung đang nói chuyện.

“Long Cửu Thiên! Ngươi nghĩ thì hay lắm, dù tàn hồn của ta biến mất, đám hậu bối kia cũng phải chết hôm nay!”

“Thôn Phệ thiên địa!”

Lệ Quỷ Vương gầm thét, từng sợi âm phong tràn ra từ trong thân thể gã, trong chốc lát đã càn quét khắp thiên địa.

Tất cả cường giả đều lảo đảo, dường như sắp không chống nổi, bọn họ còn cảm thấy nội tâm mình đang bị một khí thể màu đen cho bao phủ.

Trong nháy mắt, đầu óc mụ mị, sự tỉnh táo dần trở nên xa vời, trong lúc nhất thời, bọn họ đã đánh mất lý trí.

“Lệ Quỷ Vương, ngươi quá đề cao mình rồi.”

Diệp Lăng mỉm cười, chỉ một điểm, chất lỏng nhỏ giọt như mưa rơi xuống thiên địa, mang theo lực lượng nồng đậm.

Chất lỏng mong manh rơi lên thân thể người ta, trực tiếp thanh tẩy tâm linh bọn họ, hơn nữa còn bảo vệ bọn họ chắc chắn.

“Lệ Quỷ Vương, tất cả đã kết thúc rồi.”

“Chưởng Chung Tiên Quốc, Nhất Chưởng Nhất Thế Giới!”

Diệp Lăng đột nhiên xuất thủ, tay đánh ra một chưởng, cự chưởng bao trùm thiên địa, từng đường vân hiển hiện trong lòng bàn tay.

Cự chưởng trải rộng vạn trượng, che khuất bầu trời, trong lòng bàn tay huyễn hóa ra một thế giới, sinh linh đông đảo, Tiên Khí lan tràn.

Chưởng Trung Tiên Quốc, một trong những thần thông mạnh nhất của Long Cửu Thiên, một chưởng một thế giới, tiêu tán trong lòng bàn tay, sinh tử không do trời!

“Không tốt!”

Lệ Quỷ Vương thấy vậy lập tức kinh hãi thất sắc, xoay người bỏ chạy, gã đã từng nếm thử thần thông này, dù là trước khi bọn họ vẫn lạc thì gã cũng đã chịu thiệt lớn.

Nhưng Lệ Quỷ Vương còn chưa kịp động đậy, Chưởng Trung Tiên Quốc đã bộc phát ra lực hút đáng sợ kéo Lệ Quỷ Vương vào thế giới trong lòng bàn tay kia.

Viu!

Thân ảnh lao đi, thân thể Lệ Quỷ Vương bị sức hấp dẫn giữ lại, điên cuồng kéo vào lòng bàn tay.

Oanh!

Lệ Quỷ Vương điên cuồng giãy dụa, mặt lộ vẻ kinh hãi, nhưng gã bất lực, Long Cửu Thiên quá mạnh, gã không thể phản kháng nổi.

Khi thân thể của gã vừa mới chạm vào Tiên Quốc, một sợi thần quang bảy màu trực tiếp bao phủ gã.

Ào ào!

Thần quang biến ảo thành sấm sét không ngừng đánh vào thân thể Lệ Quỷ Vương.

Trong thoáng chốc, Lệ Quỷ Vương đã bị đánh thành tro bụi, thân thể tiêu tán, ý thức biến mất trong đất trời.

Diệp Lăng thu tay lại, Tiên Quốc trong lòng bàn tay hoàn toàn biến mất, trong đất trời trôi nổi từng đoàn Thất Thải Thần Vân hiếm thấy.

“Chư vị, kiếp nạn đã qua, mời rời khỏi di chỉ Cửu Thiên Thái Thanh Cung.”

Dứt lời, Diệp Lăng vung tay lên, các cường giả đều bị hắn chuyển đi, không cho bọn họ cơ hội nói chuyện hay phản kháng.

Bên ngoài Quy Vân tông, một đám cường giả sững sờ đứng trong cấm địa, bọn họ đều ngẩn người.

Ngay sau đó, có không ít thế lực biến sắc, nghiến răng nghiến lợi nhìn Tứ Đại Tông Môn và một vài đỉnh cấp thế lực.

“Khốn nạn! Vậy mà lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!”

“Nhanh trở lại tông môn. Ta và các ngươi chưa xong đâu!”

Các thế lực điên cuồng lao về phương xa, sắc mặt Mạc Tinh cũng tái nhợt, bởi vì trong lúc này, Lôi Cung bị Tử Kim cung công kích.

Nhưng, một cường giả Đại La hậu kỳ mà Tử Kim cung phái tới bị ba huynh đệ Văn gia cùng trận pháp phụ trợ đả thương, sau đó chạy thoát, không đạt được mục đích.

Dù sao Diệp Lăng để lại ba huynh đệ Văn gia làm hậu chiêu chính là vì sợ bị tập kích, quả thật không sai, hắn đã đoán đúng.

Trận pháp Diệp Lăng lưu lại cũng đều là trận pháp cường đại uy danh hiển hách, ba huynh đệ Văn gia vốn là huynh đệ liên tâm, uy lực càng mạnh.

“Tử Kim cung, Lôi Cung ta nhớ kỹ, đi!”

Mạc Tinh cắn răng nhảy lên, các cường giả Lôi Cung hóa thành từng đạo lưu quang biến mất trong đất trời.

“Lần này âm mưu bị phá hỏng, ta thấy việc này không nên chậm trễ, tranh bá Hồng Ma Cương Vực cũng nên bắt đầu đi!”

Đôi mắt Cung chủ Tử Kim Cung xán lạn, lóe ra sự âm trầm.

“Được, như lời ngươi nói, đã như vậy, một năm về sau, kẻ nào thắng thì hãy xem bản sự!”

Ba đại tông môn còn lại cũng phóng lên trời rồi biến mất.

Trong di chỉ Cửu Thiên Thái Thanh Cung, thân thể Diệp Lăng mềm nhũn ngã xuống mặt đất, cực kỳ suy yếu, sắc mặt trắng bệch, trên trán đổ mồ hôi cuồn cuộn.

“Tiểu hữu, khổ cực rồi.”

Long Cửu Thiên lại xuất hiện, nhìn thân ảnh ảm đạm trên mặt đất một cái, y vung tay lên, đám người Quỷ Tướng Quân biến mất trong đất trời.

“Những huynh đệ này cũng nên trở về với thiên địa thôi.”

Giọng Long Cửu Thiên có chút thê lương và bi thương, y hít sâu một hơi, nhìn Diệp Lăng, chậm rãi nở nụ cười.

“Tiểu hữu, ngươi đúng là thâm tàng bất lộ.

Tiên Đế gặp nạn trọng sinh.

Thiên đạo như thế, đây là duyên phân của ngươi.”

Bình Luận (0)
Comment