Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 925 - Chương 926: Trận Chiến Thảm Liệt

Chương 926: Trận chiến thảm liệt

Tử quang vờn quanh, khí tức cuồng mãnh.

Lúc này mỗi đạo khí tức của Cung chủ Tử Kim Cung đều dẫn động Tiên Khí trong thiên địa.

Trong thân thể gã xuất hiện lực lượng hoàn toàn bất đồng.

“Trong Hồng Ma lãnh thổ này, ta chẳng phục ai bao giờ, nhưng hiện tại, ngươi là người đầu tiên, cũng là người cuối cùng!”

“Tu vi Đại La hậu kỳ mà đả thương ta thành dáng dấp như vậy, vậy đã đủ để ngươi kiêu ngạo.”

Cung chủ Tử Kim Cung nói, chém giết thảm liệt phía dưới không khiến gã chú ý chút nào, gã không quan tâm hiện nay Lôi Cung đang chiếm cứ thượng phong.

Trong chiến đấu, là thành hay bại kỳ thực do thủ lĩnh quyết định, tuy nội tình cũng rất trọng yếu, nhưng không phải hiện tại.

Diệp Lăng cường thịnh trở lại, hắn có thể giết cường giả nửa bước Tiên Vương không, hiển nhiên là không thể, dù đối mặt với cường giả Đại La đỉnh phong thì hắn cũng phải cẩn thận từng li từng tí, thậm chí là gian nan khó xoay xở.

Trong Lôi Cung, có mấy người có thể tàn sát cường giả Đại La đỉnh phong, thực ra chỉ có một mình Diệp Lăng mà thôi.

“Ngươi quá kiêu ngạo, không biết khi ngươi chết đi, có thể cảm thấy những lời mình nói hiện tại thật nực cười hay không.”

Diệp Lăng mỉm cười lắc đầu, tuy Cung chủ Tử Kim Cung rất mạnh, nhưng hắn vẫn chưa ra hết thủ đoạn.

Ầm!

Cung chủ Tử Kim Cung không muốn nhiều lời, thân thể gã chấn động, một luồng tử khí phóng lên cao, xé rách bầu trời, kinh động mây xanh.

Gã cười lạnh một tiếng, hai tay bỗng nhiên duỗi ra, trước mặt gã, một trường kiếm màu tím khổng lồ chậm rãi ngưng tụ.

Trường kiếm kia tràn ngập tử khí, dài chừng trăm trượng, dù chưa có kiếm phong nhưng đã lóe ra kiếm khí làm thiên địa biến sắc.

“Tử Khí Đông Lai, nhất kiếm diệt tiên, giết!”

Cánh tay Cung chủ Tử Kim Cung bỗng nhiên đẩy ra, trường kiếm tử khí lao thẳng về phía Diệp Lăng, nó lao đi mà khiến cho toàn bộ hư không đều vỡ nát.

Từng luồng khí xám tro tiết ra từ vết rách trong không gian, nhưng ngay sau đó, không gian đã lập tức lành lại.

Sắc mặt Diệp Lăng lập tức thay đổi, hắn có thể cảm giác được một kiếm đã chạm tới lực lượng Tiên Vương.

Nói cách khác, rất có thể Diệp Lăng phải đối mặt với một kích thần thông do cường giả chuẩn Tiên Vương thi triển ra.

“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên, Nhất Kiếm Phi Tiên!”

Diệt Tiên Kiếm trong tay Diệp Lăng vung lên, một tia sáng lặng lẽ xuất hiện ở chân trời Tây phương, hơn nữa càng lúc càng sáng, trong nháy mắt đã chói lòa như sao trời.

Ầm!

Tia sáng lóe lên tụ tập đến mũi kiếm của Diệp Lăng, một kiếm này mới là Nhất Kiếm Tây Lai!

“Diệt cho ta!”

Diệp Lăng rống giận, thân thể lao nhanh, tử khí trường kiếm đang lao đến, Diệt Tiên Kiếm trong tay hắn như thần quang lướt qua bầu trời, xán lạn không gì sánh được.

Hai đạo kiếm quang tràn ngập thiên địa, giờ khắc này, đám người chém giết bên dưới đều lạnh cả người.

Diệp Lăng lộ ra thần sắc điên cuồng dữ tợn, trận chiến này hắn không thể bại, vì các huynh đệ phía dưới, hắn tuyệt đối không thể bại!

Ầm!

Trong thân thể Diệp Lăng bốc lên khí thế nóng rực như liệt hỏa, Hai Đại Tiên Anh đang điên cuồng thiêu đốt.

Lực lượng kinh khủng tràn ngập trong cơ thể Diệp Lăng, đó là lực lượng của hai Tiên Anh.

Trong nháy mắt Diệt Tiên Kiếm va chạm vào trường kiếm tử kim, thân thể hắn run lên, suýt nữa đã bay ra ngoài.

Nhưng hắn cắn răng chặn lại một kích kia, lục phũ ngũ tạng như dời vị, máu tươi cuộn trào.

Diệt Tiên Kiếm bị trường kiếm màu tím kia đè xuống, thân thể Diệp Lăng cũng không ngừng bị lực lượng đáng sợ này trùng kích.

Phốc phốc!

Diệp Lăng không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc trở nên uể oải, nhưng ngay sau đó, trong mắt Diệp Lăng lóe lên hung quang.

“Diệt cho ta!”

Diệt Cực Kim Thân lục trọng thi triển đến cực hạn, từng luồng lực lượng bộc phát trong cơ thể.

Long Phượng bảo thể lóe ra thần quang bảy màu, phát huy lực lượng mạnh nhất, nhưng hắn vẫn không thể ngăn cản trường kiếm màu tím kia.

Đúng lúc này, Diệp Lăng cắn răng, phun ra một ngụm máu vàng lóng lánh lên thân Diệt Tiên Kiếm, Diệt Tiên Kiếm điên cuồng chấn động.

Ngụm máu tươi kia là tinh huyết của Diệp Lăng, trong cơ thể chỉ ôn dưỡng được mười mấy giọt, lúc này hắn gần như đã dốc hết vốn liếng!

Mà hiệu quả cũng vô cùng rõ rệt, Diệt Tiên Kiếm vốn đang ở hạ phong giờ hoàn toàn bạo phát.

Coong!

Diệt Tiên Kiếm như một linh hồn bất khuất, mũi kiếm tản ra kiếm phong kinh khủng, một luồng khí tức đáng sợ xuất hiện.

Ngay sau đó, Diệt Tiên Kiếm với uy thế cuồng mãnh đánh nát trường kiếm màu tím kia!

Tử Khí hóa thành mảnh nhỏ rơi xuống mặt đất, thân thể Diệp Lăng mềm nhũn, suýt nữa đã ngã xuống.

Cung chủ Tử Kim Cung hoàn toàn choáng váng, đây gần như là một kích mạnh nhất của gã, nhưng Diệp Lăng đã cản lại thế nào?

“Không! Không thể! Tại sao ngươi lại có thể đỡ được công kích cấp bậc Tiên Vương?”

Cung chủ Tử Kim Cung rít gào, tóc dài cuồng loạn bay múa, vô cùng dữ tợn, Diệp Lăng thì cười ha ha, thân thể mệt mỏi phóng lên cao.

“Lão rác rưởi, để ta tiễn ngươi đến Tây Thiên!”

Thời điểm trong tay Diệp Lăng xuất hiện một trường cung huyết sắc, toàn bộ thiên địa biến sắc.

“Huyết Tiễn Chi Uy, Nhất Tiễn Đoạt Mệnh!”

Diệp Lăng rống giận, cánh tay kéo mạnh, giữa ngón tay hắn ngưng tụ thành từng luồng hào quang màu đỏ ngòm, tạo thành một mũi tên!

Khi mũi tên xuất hiện, Tiên Khí vốn vô cùng ôn hòa trong thiên địa lại hoàn toàn bạo động, điên cuồng rít gào lao về phía mũi tên.

“Diệp Lăng! Ngươi muốn ta chết ư? Suy nghĩ thật kỳ lạ! Cũng không phải ta không còn lực đánh trận nữa! Vậy thì thử xem rốt cuộc là tên của người nào mạnh hơn!”

“Thiên Địa Tiễn, Tử Khí Đại Thế!”

Cung chủ Tử Kim Cung cũng phun ra một ngụm máu tươi, trong không trung một cây cung lớn ngưng tụ ra, trên dây cung kéo căng là một mũi tên tràn đầy tử khí, chỉ còn chờ bắn ra!

Bình Luận (0)
Comment