Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 926 - Chương 927: Tử Kim Cung, Diệt!

Chương 927: Tử Kim Cung, diệt!

Giữa thiên địa, hai mũi tên xuất hiện, thanh âm rung động toàn bộ thiên địa.

Diệp Lăng lơ lửng trong không trung, tay kéo huyết cung, đột nhiên con ngươi hắn lóe lên hung quang, ngón tay nhẹ buông, mũi tên lao hướng Cung chủ Tử Kim Cung.

Viu!

Đuôi mũi tên kéo theo huyết sắc ngập trời, như kéo ra một biển máu khổng lồ cuồn cuộn lao tới.

Cung chủ Tử Kim Cung cắn răng rống lên, mũi tên tử khí cũng lao về phía Diệp Lăng, điều bất đồng duy nhất là thời khắc mũi tên tử khí xuất hiện, gã lập tức ngã xuống đất.

Hai người chiến đấu không có cái gọi là thăm dò, trực tiếp ra sát chiêu, muốn giết chết đối phương trong thời gian ngắn nhất!

Diệp Lăng có thực lực đáng kinh ngạc, vậy nên kết quả là sự sống còn của hắn và Cung chủ Tử Kim Cung sẽ quyết định sự thắng bại của Tử Kim Cung và Lôi Cung!

Người nào sống, người đó thắng!

Mũi tên điên cuồng rít gào xé rách thiên địa, lấp lánh hung quang lạnh lẽo!

Thời khắc hai mũi tên va chạm, thân thể Diệp Lăng bị hất bay, hắn phun một ngụm máu tươi.

Cung chủ Tử Kim Cung cũng bị lan đến, thân thể đập mạnh xuống đất, hai chân gãy rời, lộ ra khúc xương trắng hếu.

Hai mũi tên trong không trung vẫn đang giao tranh, tia lửa nóng rực văng tung tóe.

Hai mũi tên đối chọi gay gắt, không phân trên dưới, gần như ngang sức ngang tài!

Ngay sau đó, hai mũi tên bộc phát lực lượng, huyết quang xông thiên, tử khí chói lòa.

Khi hai luồng sáng bất đồng phóng ra, hai mũi tên lập tức tan vỡ thành mảnh nhỏ, biến mất giữa thiên địa.

Diệp Lăng và Cung chủ Tử Kim Cung bị hất bay, vất vả giãy dụa đứng dậy, lồng ngực đều phập phồng kịch liệt, máu tươi bắn tung tóe.

“Ha ha! Ha ha! Diệp Lăng... Ngươi không... Khụ khụ... Không giết được ta!”

Cung chủ Tử Kim Cung cười ha hả, gã đứng lên, chân bị gãy còn vang lên thanh âm răng rắc.

Cách đó không xa, Diệp Lăng cố gắng đứng dậy, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, thấy dáng dấp Cung chủ Tử Kim Cung, hắn cười tràn đầy châm chọc.

“Ngươi cười quá sớm, bây giờ chính là thời điểm quyết sinh tử!”

Lúc này, hai tròng mắt Diệp Lăng nhanh chóng huyễn hóa thành hai vòng xoáy, trong đó ẩn hiện lôi đình tán loạn tung hoành.

“Lôi sát!”

Một tia Linh Hồn Chi Lực vô hình tuôn ra, Cung chủ Tử Kim Cung không thể ngăn cản, gã bị đánh trúng.

Ngay sau đó, sắc mặt gã đại biến, hai tay ôm đầu gào thét thảm thiết, đầu gã bị tinh thần lực của Diệp Lăng tấn công khiến cho suýt tan vỡ.

Giờ khắc này, hai tròng mắt Diệp Lăng hóa thành ngọn lửa hừng hực, hắn mím môi, lực lượng của một Tiên Anh trong cơ thể bắt đầu cháy rừng rực.

“Nhất Kiếm Luân Hồi, diệt cho ta!”

Diệp Lăng rút kiếm, vọt tới trước mặt Cung chủ Tử Kim Cung, Diệt Tiên Kiếm vung lên.

Lỗ đen xuất hiện trong không trung, trong nháy mắt nó đã bao phủ Cung chủ Tử Kim Cung, lực hút mạnh mẽ cắn nuốt xé rách gã thành mảnh vụn trong nháy mắt!

“Không được! Cung chủ! Nhanh cứu Cung chủ!”

Một gã cường giả Đại La hậu kỳ thấy vậy thì rống lên, gã lao về phía Diệp Lăng, nhưng vừa mới đến bên người hắn, Diệp Lăng đã dữ tợn ngẩng đầu.

“Con kiến hôi mà cũng dám động thủ ư?!”

Hắn giơ kiếm lên, kiếm quang cuồng mãnh chém rụng đầu gã ta, một cường giả Đại La hậu kỳ không hề có cơ hội phản kháng đã trực tiếp ngã xuống mặt đất.

“Dù lão tử bị thương thì đám kiến các ngươi cũng không thể làm gì.”

Diệp Lăng hào khí xông thiên, trong cơ thể hắn hiện giờ vẫn còn lực lượng của ba Tiên Anh, muốn giết cường giả Đại La hậu kỳ thì chỉ cần tay nâng kiếm rơi mà thôi.

Sau khi lỗ đen biến mất, toàn bộ thiên địa chìm trong sự tĩnh lặng, trên chiến trường, chém giết đã ngưng, tất cả mọi người ngẩn người.

Cung chủ Tử Kim Cung cường thế bá đạo đã không còn khí tức, nằm trên mặt đất, Tiên Khí cạn kiệt, sinh cơ tàn lụi.

Mà Diệp Lăng thì tay cầm Diệt Tiên Kiếm, mặc dù hắn bị trọng thương, nhưng chỉ bằng vào hung khí đáng sợ trong thể phách hắn thì cũng đủ để chấn nhiếp toàn bộ chiến trường.

“Tử Kim Cung! Diệt!”

Diệp Lăng chém đầu Cung chủ Tử Kim Cung, sau đó xách trên tay, hắn cười ha hả.

“Quy thuận Lôi Cung ta thì sẽ không chết!”

“Dám can đảm chống lại, giết không tha!”

Giọng Diệp Lăng vang vọng trong trời đất, giờ khắc này, tất cả cường giả đang nhìn lén trận đại chiến đều thay đổi sắc mặt.

Xong rồi, thế cục Hồng Ma lãnh thổ sẽ thay đổi, Cung chủ Tử Kim Cung rất cường đại, dù là so với các môn chủ còn lại của Tứ Đại Tông Môn thì gã cũng là nhân tài kiệt xuất.

Mà bây giờ lại bị Diệp Lăng đánh bại, người Tử Kim Cung không còn sức chiến đấu, như vậy, khi Lôi Cung thâu tóm được Tử Kim Cung, vậy sẽ trở thành thế lực đệ nhất Hồng Ma lãnh thổ.

“Người phản kháng, giết!”

Diệp Lăng lại rống lên, trong nháy mắt, tất cả cường giả Tử Kim Cung đều nhắm mắt lại, bất đắc dĩ buông Tiên khí trong tay.

Bọn họ lựa chọn đầu hàng, mặc dù Diệp Lăng bị trọng thương, nhưng vẫn là một Ma Vương giết người không chớp mắt, mà bọn họ đã không còn thủ lĩnh, chẳng khác gì cỗ máy không có linh hồn, cuộc chiến này không cần đánh nữa.

Diệp Lăng nhìn xung quanh, đám cường giả trốn trong hư không bỗng nhiên run lên.

“Một tháng sau, quét sạch Hồng Ma lãnh thổ!”

Diệp Lăng phất tay, trong nháy mắt, trên chiến trường, mọi người Lôi Cung mãnh liệt cuồng hoan, bọn họ đã thắng, thắng rồi!

Tứ Đại Tông Môn, bốn đại bá chủ, cũng sẽ thất bại hoàn toàn khi đối mặt với Lôi Cung bọn họ, Cung chủ Tử Kim Cung đã chết, có lẽ gã vĩnh viễn cũng không ngờ được rằng mình sẽ chết thảm như vậy.

Đại chiến kết thúc, hơn nửa Hồng Ma lãnh thổ đã trở thành phế tích, lần này, uy danh Lôi Cung đã hoàn toàn truyền khắp Hồng Ma lãnh thổ.

Mà cái giá thì là Tử Kim Cung tan rã, vĩnh viễn biến mất trong chiến hỏa.

Ba ngày sau, chính điện Tử Kim Cung, đại điện rộng lớn đứng sừng sững ở trung ương Hồng Ma thành, đại biểu cho uy danh và vinh quang của Tử Kim Cung năm xưa.

Diệp Lăng ngồi ở chủ vị, trong đại điện, có chừng gần trăm vị cường giả Đại La!

Sau khi thâu tóm tất cả thế lực Tử Kim Cung, Lôi Cung đã trở thành thế lực mạnh nhất Hồng Ma cương vực!

Bình Luận (0)
Comment