Trong Hoàng Thiên tông, cảnh tượng chim hót hoa nở.
Đây từng là một cao cấp tông môn, tông chủ là cường giả Đại La đỉnh phong, hơn nữa trong tông môn cường giả như mây, chiếm cứ một phong thủy bảo sơn.
Tông chủ Hoàng Thiên tông tên là Hoàng Thiên lão tổ, ở thời điểm Tứ Đại Tông Môn hùng bá Hồng Ma đại lục, lão cũng là một vị cường giả hiển hách, được vô số người kính nể.
Hoàng Thiên lão tổ ngồi trong đại điện, trán nổi gân xanh, hiện nay Hồng Ma lãnh thổ đã thành võ đài của hai tông môn, những kẻ còn lại thì chỉ làm nền.
“Ah, Hoàng Thiên tông ta tuyệt đối không nguyện ý cúi đầu xưng thần!”
“Chỉ cần cho ta cơ hội, sớm muộn gì hai đại tông môn cũng sẽ trở thành vong hồn dưới đao của ta, Hồng Ma lãnh thổ này cũng sẽ đổi tên thành là Hoàng Thiên lãnh thổ!”
Hoàng Thiên lão tổ cười lạnh, lão không phải loại người tình nguyện khuất phục dưới uy danh của người khác, lão tâm ngoan thủ lạt, làm được bất cứ chuyện gì.
Đúng lúc này, trong không trung đột nhiên ngưng tụ ra ba bóng người!
Diệp Phi, Cơ Vô Mệnh, Hoàng Phủ Vô Địch!
Ba cường giả đứng giữa không trung, uy nghiêm mênh mông, sát cơ cuồn cuộn, ba người bọn họ đột nhiên xuất hiện làm cho Hoàng Thiên lão tổ kinh hãi.
Lão lướt đến không trung, nhìn ba cường giả mà sắc mặt tái xanh, trong con ngươi không ngừng lóe ra thần sắc quỷ dị, lão đang nghĩ cách đối phó với tình huống kế tiếp.
Các cường giả Hoàng Thiên tông cũng đều phóng lên, phòng ngự đại trận mở ra, đã tiến vào trạng thái đề phòng đại chiến.
“Hoàng Phủ Vô Địch, Cơ Vô Mệnh, hai người các ngươi tới chỗ ta là có chuyện gì?”
“Chẳng lẽ Lôi Cung định xuống tay với Hoàng Thiên tông ư? Xin mấy vị trở về báo cáo với Cung chủ Lôi Cung, Hoàng Thiên tông ta không có tâm tư cạnh tranh vị trí bá chủ lãnh thổ.”
“Sớm muộn gì vị trí bá chủ cũng thuộc về Lôi Cung hoặc Thái Hư cung, Hoàng Thiên tông ta vẫn biết tự lượng sức mình.”
Hoàng Thiên lão tổ khẽ cười, Cơ Vô Mệnh và Hoàng Phủ Vô Địch không nói gì, Diệp Phi nhìn Hoàng Thiên lão tổ, lắc đầu.
“Vừa rồi ngươi lẩm bẩm cái gì chúng ta đã nghe rất rõ, Lôi Cung không cho phép hạng người giả dối như ngươi sống tiếp.”
“Trước khi xuất chiến phải bình định nội bộ, cho nên hôm nay Hoàng Thiên tông các ngươi đã định trước là sẽ phải hủy diệt!”
Diệp Phi vừa dứt lời, trong không trung đột nhiên xuất hiện từng thân ảnh đáng sợ.
Ước chừng hơn một nghìn cường giả, yếu nhất là Kim Tiên Hậu Kỳ, mà cường giả Đại La thì có khoảng trăm người, gần như đã phái ra hơn phân nửa cường giả Đại La của Lôi Cung.
“Các hạ có ý gì? Không phải ta vừa mới nói Hoàng Thiên tông ta tuyệt đối không có ý tranh bá sao?!
Hơn nữa Hoàng Thiên tông ta cũng không phải thịt cá mặc người chém giết, cùng lắm thì lưỡng bại câu thương, Lôi Cung ngươi hãy suy xét cho kĩ!”
Hoàng Thiên lão tổ nhìn cường giả đầy trời, sắc mặt tái xanh, sợ hết hồn hết vía, thế lực Lôi Cung bây giờ thật đáng sợ, đã hoàn toàn áp chế Hoàng Thiên tông bọn họ.
“Nói hay lắm, như vậy tối thiểu chúng ta có thể phân cao thấp một lần!”
Diệp Phi cười lạnh, sau đó chỉ hướng Hoàng Thiên tông: “Đám nhãi con Huyết Sát Đường kia, nếu các ngươi dám để thua huynh đệ Thất Sát đường, vậy trở về mỗi người đều ngửa mông chờ ăn roi đi!”
“Ha ha! Đường chủ yên tâm, chúng ta thua sao được, giết người là sở trường của chúng ta đấy!”
“Đúng vậy, xem ta lấy cho ngài thanh danh vô địch thiên hạ đây!”
Cơ Vô Mệnh đứng trong hư không, cười nhạt lắc đầu: “Các huynh đệ Thất Sát đường, đây chính là cơ hội đầu tiên để chúng ta bộc lộ tài năng, nếu như làm hỏng danh tiếng chúng ta, vậy về bụng mẹ tu luyện lại hết đi!”
“Yên tâm đi đường chủ, chúng ta chắc chắn sẽ không thua, ha ha!”
Người của hai Đường Khẩu tỏa sát cơ hừng hực, giờ khắc này, thiên địa biến sắc, thái dương như không chống được cỗ khí tức tiêu điều này, chậm rãi biến mất.
Hoàng Phủ Vô Địch lắc đầu: “Các huynh đệ Thanh Long Đường, hình như chúng ta bị coi thường kìa?
Không cần nói nhiều, đập chết đám vô dụng kia cho ta, nếu dám để Đường Khẩu của hai người bọn họ chiếm thượng phong, về rồi ta sẽ tính sổ với các ngươi!”
“Nếu thắng, ha ha, trở về lão tử mang các ngươi đi tán gái!”
Cường giả của ba Đường Khẩu đều đỏ mắt, còn đợi gì nữa, mau xông lên, nếu không thì thua bây giờ, thua rồi thì sẽ xong đời.
Trong nháy mắt, thiên địa rung động, cường giả Lôi Cung liều chết xung phong, thực lực Hoàng Thiên tông không tầm thường, nhưng giờ khắc này lại chìm trong A Tì Địa Ngục.
“Khốn kiếp! Các ngươi chán sống rồi!”
Hoàng Thiên lão tổ rống giận, khí tức chấn động, nhưng ngay sau đó lão lại choáng váng, bởi vì ba tên cường giả đối thủ đã vọt tới trước mặt lão.
Cơ Vô Mệnh, Hoàng Phủ Vô Địch là hai cường giả Đại La đỉnh phong, mới vừa vào Lôi Cung, đang nóng lòng lập công!
Mà Diệp Phi tuy là Đại La hậu kỳ, nhưng hắn có sát lục thân thể, bàn về sức chiến đấu thì tuyệt đối không thua bất kỳ cường giả Đại La đỉnh phong nào.
Huống chi Diệp Lăng đã bảo y toàn lực ứng phó, mục đích là để kích thích người Tử Kim Cung, hơn nữa còn muốn làm bọn họ hoàn toàn quy phục Lôi Cung nhờ trận chiến này.
Cho nên ba cường giả cùng vây công Hoàng Thiên lão tổ, lão già rất có uy vọng tại Hồng Ma lãnh thổ này lập tức biến thành chó rớt xuống nước.
Chiều tà lặn về phía Tây, trong Hoàng Thiên tông thây phơi khắp nơi, mùi máu tươi tràn ngập toàn bộ ngọn núi, vương mãi không tan.
Hoàng Thiên lão tổ thì khỏi phải nói, ba đại cường giả liên thủ, lão nhanh chóng ngã xuống đất, không còn đứng lên được nữa.
Hoàng Thiên tông hoàn toàn biến mất, tài nguyên bảo bối trong Hoàng Thiên tông cùng với các cường giả đầu hàng bị mang hết về Hồng Ma thành.
Khi Lôi Cung ra tay, Thái Hư cung cũng không nhàn rỗi, cũng nhanh chóng đánh tan một thế lực cao cấp.
Ngày thứ hai sau khi hai thế lực bị tiêu diệt, tất cả thế lực định quan chiến giờ đứng ra quy thuận hai đại thế lực, không kẻ nào muốn trở thành Hoàng Thiên tông thứ hai.
Thế lực duy nhất không lựa chọn chỉ có Cuồng Đao môn, một trong bốn bá chủ năm xưa.
Ngày thứ mười, Diệp Lăng đưa ra tối hậu thư với tất cả cường giả trong Hồng Ma lãnh thổ, một vị khách không mời mà đến đột nhiên xuất hiện trước cửa Lôi Cung.
Môn chủ Cuồng Đao môn - Cuồng Phong, cường giả nửa bước Tiên Vương, gã một thân một mình tiến vào Lôi Cung.
Trong chính điện, Diệp Lăng và Cuồng Phong ngồi đối diện nhau, cực kỳ giống hai lão bằng hữu thân thiết mà không phải là kẻ địch.
“Đại điện này đã từng là đại điện của Tử Kim Cung, hiện nay đổi chủ, đúng là không ngờ tới.”
Cuồng Phong tướng mạo tục tằng lắc đầu, nốc ừng ực một ly Tiên Tửu, thở dài một hơi.