Diệp Lăng không đáp lại, chỉ mỉm cười, cũng chậm rãi uống cạn Tiên Tửu trong ly.
Đối với chuyện Cuồng Phong đến đây, Diệp Lăng vẫn nghi ngờ không biết người này có mục đích gì?
Chẳng lẽ gã không biết ngày mai Lôi Cung sẽ toàn quân xuất chinh ư, rất có khả năng Lôi Cung và Thái Hư cung sẽ xử lý Cuồng Đao môn trước.
Dù sao lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, mặc kệ Cuồng Đao môn thế nào đi nữa, thế lực này vẫn rất có sức uy hiếp, huống chi Cuồng Phong rất mạnh.
Kỳ thực Diệp Lăng có ấn tượng rất tốt đối với Cuồng Phong, khi ở trong Cửu Thiên Thái Thanh Cung, gã đã quả quyết trong lúc mọi người còn đang do dự ai sẽ tiến vào chỗ khảo hạch trước, nên nhận được nhiều tán thưởng.
Đương nhiên sự tán thưởng này cũng không thể trở thành nhánh cỏ cứu mạng Cuồng Đao môn, mặc kệ thế nào, lúc này Hồng Ma lãnh thổ nhất định phải chiến ra một Vương Giả, đây là thuận theo Thiên Ý.
“Không biết Diệp Cung chủ hiểu thế nào về lời ta vừa nói?”
Cuồng Phong đứng dậy, mỉm cười nhìn đại điện quen thuộc xa lạ này.
Diệp Lăng lắc đầu, nhún vai: “Kỳ thực rất bình thường, toàn bộ Hồng Ma lãnh thổ chỉ có thể có một Vương Giả, quy luật cá lớn nuốt cá bé, thuận theo Thiên Ý, nên những thế lực khác chỉ có thể bị tiêu diệt.”
“Nhưng ta không rõ vì sao Cuồng Môn chủ ngươi lại đến Lôi Cung ta ở thời khắc mấu chốt này, rốt cuộc là có chuyện gì?”
Cuồng Phong không trả lời, gã vỗ đầu mình: “Ngươi xem đầu óc ta này, vừa rồi còn định nói luôn.”
“Diệp Lăng, ngươi là một người có năng lực, từ khi Lôi Cung thành lập tới nay mới chỉ có một năm, nhưng đã đi hết lộ trình mấy trăm năm của chúng ta.”
“Ta biết sau lưng ngươi nhất định có thế lực to lớn chống đỡ, nếu không ngươi chắc chắn không thể đi đến một bước này.”
“Giống như Cuồng Đao môn chúng ta, sau khi chiến đấu cùng Thanh Vân tông thì mất đi lực lượng tranh bá, chúng ta đã bị người chống lưng từ cương vực trung đẳng từ bỏ.”
“Chúng ta đã không có giá trị, cho nên cũng không cần tồn tại nữa, dựa vào lực lượng của chúng ta thì căn bản không thể ngăn cản công kích mạnh mẽ từ các ngươi hay từ Thái Hư cung.”
Dừng một chút, Cuồng Phong đến trước mặt Diệp Lăng, nhàn nhã nói: “Ngươi rất mạnh, là người mạnh nhất ta từng thấy.”
“Khi ở trong di chỉ thượng cổ Cửu Thiên Thái Thanh Cung, ngươi mới có tu vi gì, dùng hết lực lượng mới đỡ được vài chiêu của cái tên Tử Kim Cung kia.”
“Mà giờ mới mấy ngày trôi qua, ngươi đã giết chết gã, mặc kệ ngươi gặp cơ duyên như thế nào, nhưng đó đều là biểu hiện của thực lực cá nhân ngươi.”
Lời Cuồng Phong nói làm cho Diệp Lăng có chút ngượng ngùng, hắn gãi gãi đầu.
“Kỳ thực lời tán dương không cần nói nhiều, ta là người thích sự thẳng thắn, chắc ngươi cũng vậy.”
Diệp Lăng thích sự trực tiếp, thích thế nào thì làm thế đó, nói vòng vo không bằng trực tiếp nói huỵch toẹt ra luôn.
Cuồng Phong gật đầu, sắc mặt hơi lộ vẻ ngưng trọng: “Lần này ta đến chỉ có một mục đích, Cuồng Đao tông ta nhập vào Lôi Cung, Cuồng Phong ta đi theo ngươi, chinh chiến vì ngươi!”
Xoạt!
Lời Cuồng Phong nói làm cho Diệp Lăng hoàn toàn ngây người, hắn không hiểu gì cả, đây là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ là giả vờ?
Mà không nên, Cuồng Phong cao ngạo như thế, làm sao sử dụng thủ đoạn như vậy, căn bản là không có khả năng.
“Ta không hiểu, ngươi có thể nói rõ hơn không.”
Diệp Lăng ho khan, cảm giác hơi thất thố, giọng ngưng trọng nói.
Cuồng Đao môn nhập vào đến Lôi Cung, đây không phải là đùa giỡn, nếu như có thể không đánh mà thắng chiếm đoạt được Cuồng Đao môn, thu hoạch đám cường giả Cuồng Phong, như vậy Diệp Lăng có nắm chắc 120% chiếm được Hồng Ma cương vực.
“Ta không nói đùa, ngươi không nghe lầm.”
“Cuồng Đao môn đã không có ý nghĩa tồn tại nữa, sớm muộn gì cũng biến mất khỏi lịch sử.”
“Đối với Cuồng Đao môn mà nói, tranh bá Hồng Ma lãnh thổ đã là một giấc mộng, không phải hiện thực.”
“Cho nên ta cần tìm một con đường sống vì các huynh đệ, ta cảm giác đi theo Lôi Cung tốt hơn đi theo Thái Hư cung nhiều.”
“Nói thật ra ta cũng không ưa đám xảo trá Thái Hư cung kia, đơn giản vậy thôi.”
Cuồng Phong khẽ cười nói nhẹ nhàng, nhưng Diệp Lăng lại như đang nghe tin tức động trời.
Cuồng Đao môn là bá chủ hùng bá Hồng Ma lãnh thổ mấy trăm năm, luận thực thì lực kém gì Tử Kim Cung.
Một đại thế lực như vậy muốn gia nhập Lôi Cung, vậy khác gì ba đại bá chủ đều bị Lôi Cung thâu tóm, đừng quên Cuồng Đao môn đã tiêu diệt Thanh Vân tông.
Mặc kệ thế nào, thực lực của Thanh Vân tông cũng không phải là đùa giỡn.
Nhưng Diệp Lăng vẫn cảm giác như đang nằm mơ, khí tức vương giả hắn tỏa ra đã cảm hóa Cuồng Đao môn ư?
Nhưng Cuồng Phong giải thích là chỉ do không ưa đám người Thái Hư cung kia nên mới gia nhập vào Lôi Cung.
Có phải trước khi khai chiến, hắn nên cảm tạ đám dối trá khốn kiếp kia không, nếu không Cuồng Đao môn mà gia nhập vào Thái Hư cung, vậy hắn sẽ gặp họa lớn.
Không rõ nếu đám người kia biết chính bọn họ đã ép Cuồng Phong gia nhập thế lực đối địch thì có thể tức chết hay không.
“Nhưng ta có một yêu cầu.”
Cuồng Phong cắt đứt dòng suy nghĩ của Diệp Lăng, kéo hắn về hiện thực.
Diệp Lăng đứng dậy gật đầu, có yêu cầu là rất bình thường, dù sao một thế lực làm ra quyết định như vậy mà không yêu cầu gì thì mới đáng hoài nghi.
“Ngươi và ta chiến một trận, nếu ngươi thắng, ta không nói hai lời lập tức mang theo các huynh đệ và gia nghiệp đến nương tựa.”
“Nếu ngươi thất bại, ta không muốn quy phục một tên còn không thắng nổi mình, như vậy chẳng khác gì tự sát, ta không muốn có quyết định ngu xuẩn.”
Cuồng Phong chậm rãi nói, Diệp Lăng gật đầu, gã lựa chọn như vậy là rất bình thường, dù là ai thì cũng không muốn kiếm cơm từ một kẻ còn không bằng mình.
“Ngươi yên tâm, ngươi sẽ không phải hối hận vì sự lựa chọn của mình.”
Diệp Lăng mỉm cười, Cuồng Phong gật đầu, trong con ngươi bốc lên chiến ý.
“Nếu vậy, ta đây mỏi mắt mong chờ!”
Cuồng Phong mỉm cười, Diệp Lăng đưa tay, mang theo Cuồng Phong đi tới luyện võ tràng, luyện võ tràng này là của Tử Kim Cung, là nơi để cường giả trong cung chiến đấu so tài.
Trong luyện võ tràng, các cường giả mình trần, thần sắc cuồng nhiệt luận bàn chiến đấu với đối thủ.
Thân ảnh qua lại trên lôi đài, có khoảng hơn trăm người, thấy Diệp Lăng và Cuồng Phong xuất hiện, bọn họ đều ngừng lại.