Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 930 - Chương 931: Chiến Cuồng Phong

Chương 931: Chiến Cuồng Phong

Diệp Lăng tới luyện võ tràng, mặc dù bọn họ kinh ngạc thế nhưng vẫn bình tĩnh, trong mắt bọn họ, vị Cung chủ thần bí này thật ra rất hiền hòa.

Nhưng Cuồng Phong đi bên cạnh Diệp Lăng lại làm cho bọn họ thất kinh, bọn họ đương nhiên biết đây chính là Môn chủ Cuồng Đao môn, chưa gặp qua thì tối thiểu cũng từng nghe nói.

Thế nhưng thấy hai người kia cùng nhau đi tới luyện võ tràng, bọn họ hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

“Ai, không phải ngày mai chúng ta xuất chinh sao, nghe nói là đánh Cuồng Đao môn trước, ta đã mài đao xong rồi, sao Cuồng Phong lão tổ lại tới đây?”

“Không biết, cứ xem đi, nói chung có Cung chủ chúng ta ở đây, mặc kệ là ai thì cũng không làm nên sóng gió gì.”

Mọi người Lôi Cung thì thào, Diệp Lăng và Cuồng Phong đi tới giữa một luyện võ đài lớn, vỗ hai cường giả Đại La sơ kỳ còn đang ngây ngốc đứng trên đài.

“Huynh đệ đi xuống đi, ta luyện tay với Cuồng Phong một chút.”

Diệp Lăng khẽ cười nói, hai tên kia lập tức chạy xuống, trong chớp nhoáng này, toàn bộ luyện võ tràng xôn xao.

Cung chủ muốn động thủ cùng Cuồng Phong, đây sẽ là một sự kiện vô cùng rung động, ngay sau đó tròng mắt những người này đều xanh biếc, giống như sói đói thấy thịt.

“Nhanh gọi mọi người, đây chính là cơ hội hiếm có, Cung chủ và Cuồng Phong lão tổ động thủ, tin lớn đó!”

“Đúng đúng đúng, ta cho ngươi biết, Cung chủ chúng ta tuyệt đối sẽ không thua, ngươi có tin không?”

Trên luyện võ đài, Diệp Lăng mỉm cười nhìn Cuồng Phong, hắn nắm Diệt Tiên Kiếm trong tay, Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể chậm rãi vận chuyển.

“Đến đây đi, ta sẽ không nương tay!”

Diệp Lăng mỉm cười, Cuồng Phong gật đầu, trong tay gã bỗng xuất hiện một thanh đơn đao tản ra ánh đao đáng sợ, Đao Khí lượn lờ quấn quanh thân đao.

“Diệp Cung chủ, ngươi nên cẩn thận, đao của ta không có mắt đâu!”

Cuồng Phong mỉm cười, trong nháy mắt, một cỗ Đao Ý điên cuồng ngưng tụ trong cơ thể, tròng mắt gã dần trở nên ngưng trọng.

Khí tức nửa bước Tiên Vương chậm rãi lưu động, bây giờ Cuồng Phong đã đến rất gần cảnh giới Tiên vương.

“Đao của ta tên là Cuồng Đao, đao pháp này cũng là Cuồng Đao, đánh bại đao của ta mới có tư cách bại ta!”

Cuồng Phong lớn tiếng quát, thân thể vọt lên như là cuồng phong, đơn đao bỗng nhiên vung lên, ánh đao tán loạn.

“Cuồng Đao Đao Pháp, Nhất Đao Diệt Ma!”

Ánh đao phá vỡ toàn bộ luyện võ tràng, lao thẳng về phía Diệp Lăng.

Diệp Lăng cười lạnh một tiếng, giơ tay chém một kiếm, lực lượng kinh khủng hiện lên trong tay, hắn xuất ra Cuồng Lôi kiếm pháp.

Coong một tiếng, hai người đều lùi lại mấy bước mới ngừng lại.

“Không tồi! Nhưng có tư cách hay không phải xem kế tiếp!”

Cuồng Phong mỉm cười, gã bỗng vọt lên, thân thể hơi khom, hóa thành một đạo lưu quang tấn công Diệp Lăng.

“Lôi Vực! Hàng lâm!”

Thời khắc Cuồng Phong vọt tới bên người Diệp Lăng, Lôi Vực phủ xuống, lực lượng lôi đình tràn ngập đại địa.

Sét đánh trúng thân thể Cuồng Phong, thân thể gã ngưng lại.

“Cuồng Lôi kiếm pháp!”

Khi Diệp Lăng giơ kiếm lên, trên khoảng không của luyện võ tràng ngưng tụ ra một tia sáng chói.

“Nằm xuống cho ta!”

Diệp Lăng rống to, Diệt Tiên Kiếm chém xuống, kiếm quang mang theo khí tức hung hãn cuồn cuộn.

Cuồng Phong vội vã phòng thủ, hai cánh tay nâng đao chặn lại một kiếm Diệp Lăng bổ tới.

Nhưng luyện võ đài lại rạn nứt từng đường, phải biết rằng luyện võ đài này do Tiên Kim chế tạo, lực phòng ngự kinh người.

Kết quả một kiếm này lại suýt nữa đã khiến Cuồng Phong giẫm sập luyện võ đài sụp đổ, từ đó có thể tưởng tượng được nó kinh khủng đến cỡ nào.

Cuồng Phong cầm đao chống đỡ, sắc mặt đỏ lên, một kiếm của Diệp Lăng suýt nữa đã đánh gã ngã xuống đất, bây giờ gã đã bị Diệp Lăng đè ép.

Đao kiếm chạm vào nhau, tia lửa nóng rực không ngừng lóe phát giữa hai người, khí tràng đáng sợ ngưng tụ giữa cả hai

“Lùi lại!”

Cuồng Phong cắn răng, lực lượng trong cơ thể hoàn toàn bạo phát, đơn đao điên cuồng chém, Diệp Lăng thuận thế nghiêng đi, Cuồng Phong di chuyển thoát khỏi thế áp chế của Diệp Lăng.

Trong luyện võ tràng, người càng ngày càng nhiều, nếu bọn họ bỏ lỡ cuộc chiến giữa Diệp Lăng và Cuồng Phong, vậy thì sẽ phải hối hận cả đời.

Diệp Phi, Bạch Mai, ba yêu thú, Hải Đông Thanh, Mạc Tinh, Hoàng Phủ Vô Địch, ba huynh đệ Văn gia, Cơ Vô Mệnh. . . tất cả đều đến đây, hầu như toàn bộ cao tầng đều tới.

“Ta cho ngươi biết, vừa rồi Cung chủ rất dũng mãnh, Cuồng Phong lão tổ bị ép ở hạ phong rồi!”

“Còn cần phải nói sao, Cung chủ chúng ta nhất định sẽ thắng, không cần nghĩ nhiều.”

“Nhưng ta cảm giác Cuồng Phong cũng rất mạnh, có lẽ Cung chủ phải cố hết sức.”

“Ai ai, ngươi nói thế nào vậy, là kẻ phản bội à, có phải kẻ phản bội hay không?”

“Cút đi, vu tội lung tung, mẹ nhà ngươi, ngươi mới là kẻ phản bội, cả nhà ngươi mới là kẻ phản bội.”

Đúng lúc này, con ngươi Cuồng Phong đột nhiên thay đổi, đơn đao trong tay bỗng nhiên chém ngang một cái, rồi lấy đà trực lao lên giữa không trung.

“Đao Phệ Sơn Hà, Nhất Đao Băng Diệt!”

Cổ tay Cuồng Phong chém mạnh, trong không trung, một đao ảnh to lớn nhanh chóng ngưng tụ.

Đao ảnh cuồn cuộn sát cơ, ẩn hiện đao quang, gần như muốn xé rách toàn bộ không gian.

Ngay sau đó, Cuồng Phong bỗng nhiên khẽ động, đao ảnh rít gào lao đi, toàn bộ không gian như bị chia cắt.

Đôi mắt Diệp Lăng ngưng lại, Diệt Tiên Kiếm liên tục đâm ra.

Kiếm quang bắn ra, Diệp Lăng phóng người lên, lao đến cản phá đao ảnh.

“Không được! Có phải Cung chủ điên rồi không, sao lại dám trực tiếp cứng đối cứng?”

“Đúng vậy, có phải Cung chủ quá nóng nảy hay không? Hay là có thủ đoạn nào khác?!”

“Không đúng, Cung chủ muốn dùng lực phá thần thông, xem kiếm trong tay hắn kìa, âm thanh chấn động thôi đã khiến không gian rung động như sắp tan vỡ.”

Các cường giả Lôi Cung thảo luận, mà Diệp Lăng thì cầm kiếm, lao thẳng đến đao ảnh đáng sợ kia.

Bình Luận (0)
Comment