Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 941 - Chương 942: Mộ Anh Hùng

Chương 942: Mộ anh hùng

Cửu Kiếp lãnh thổ, bốn chữ này vang vọng tam giới, chấn nhiếp không biết bao nhiêu hạng người.

Đừng nói là Thái Hư cương vực, dù là thánh địa có tồn tại siêu việt Tiên Đế thì cũng không dám tùy tiện động đến Cửu Kiếp cương vực.

Ai cũng biết chủ nhân và chủ mẫu của Cửu Kiếp lãnh thổ là hai kẻ điên, khi chiến đấu đều vô cùng liều mạng.

Bây giờ, người mình lại trêu chọc đến Cửu Kiếp lãnh thổ, trán Thái Hư lão tổ liên tục đổ mồ hôi, sắc mặt trắng bệch.

Lão đột nhiên cảm giác kiệt sức, không phải là nghe thấy bốn chữ Cửu Kiếp lãnh thổ thì mất hết sức lực thế chứ.

“Người Thái Hư cương vực ta đắc tội tôn giá quý phủ là tại ta dạy dỗ không tốt, ta nguyện bị trừng phạt!”

Thái Hư lão tổ ném trường kiếm trong tay xuống đầu hàng, đùa gì thế, nếu giờ còn dám phản kháng, toàn bộ Thái Hư lãnh thổ sẽ bị diệt.

Mông Hán nghe Thái Hư lão tổ nói vậy thì cười dữ tợn, cũng tạm được, nếu dám phản kháng thì đã trực tiếp tiêu diệt toàn bộ Thái Hư lãnh thổ rồi.

“Thái Hư lão tổ rất thức thời, như vậy đi, Thái Hư lãnh thổ bồi thường Cửu Kiếp lãnh thổ ta mười vạn viên cực phẩm Tiên Thạch, mặt khác, ba tên này giao cho Cửu Kiếp lãnh thổ ta xử trí, thế nào?”

Mông Hán cười lạnh, Thái Hư lão tổ ngẩn người, mười vạn cực phẩm Tiên Thạch?

Trời ạ, đây là con số trên trời, mười vạn cực phẩm Tiên Thạch, dù là Tiên Tôn thì cũng không có được tài phú khủng bố như vậy.

“Được!”

Thái Hư lão tổ cắn răng, lão không dám trả giá, mặc dù mười vạn cực phẩm Tiên Thạch không phải con số nhỏ, nhưng so với an nguy của toàn bộ Thái Hư phủ thì không tính là gì.

Thái Hư lão tổ không biết, nguyên nhân của chuyện này hiện giờ đang ăn mừng trong lãnh thổ hạ đẳng.

Hồng Ma lãnh thổ, Hồng Ma thành hôm nay náo nhiệt phi phàm, cường giả Lôi Cung đắc thắng trở về, toàn bộ lãnh thổ chấn động.

Lôi Cung, một thế lực thành lập chưa đến hai năm lại đánh bại nhiều thế lực cường đại, bây giờ đã trở thành chủ nhân Hồng Ma lãnh thổ!

Khi đội ngũ Lôi Cung bao phủ không trung Hồng Ma thành, sát khí kinh thiên cuồn cuộn, chấn kinh tất cả cường giả trong Hồng Ma thành.

“Truyền lệnh ta, 3 ngày sau tổ chức đại điển, đã đến lúc Hồng Ma lãnh thổ đổi tên thành Lôi Vực!”

Diệp Lăng lướt đi trong không trung, thanh âm chấn động như sấm, rung động trời đất.

“Tuyên cáo lãnh thổ bốn phương, từ nay về sau, Hồng Ma lãnh thổ đổi tên thành Lôi Vực, kẻ nào dám khiêu khích uy nghiêm Lôi Vực ta, giết!”

Từng thanh âm mạnh mẽ xông thẳng mây xanh.

Tất cả mọi người đều nhìn lên trời, thấy vô số cường giả khí tức đáng sợ, hít sâu một hơi.

Hồng Ma lãnh thổ đã thay đổi triều đại, tân vương Lôi Cung chính thức hàng lâm!

Đại điện Lôi Cung, Diệp Lăng ngồi ở chủ vị, phía dưới là các cường giả đứng thẳng, trong mắt không giấu được vẻ kinh hỉ.

Bọn họ đã thắng, mặc dù đã đoán được từ lâu, nhưng khi giờ khắc này thực sự đến, bọn họ vẫn kích động không thể kìm nén.

Bọn họ đã dùng cái giá là xương máu để đánh hạ Hồng Ma lãnh thổ, những bá chủ năm xưa đều bị bọn họ đánh bại.

Bọn họ là một vì sao mới xuất hiện, cũng là vì sao rực rỡ cuối cùng trên không trung, lãnh thổ này đã hoàn toàn thuộc về Lôi Cung bọn họ.

“Chư vị huynh đệ, máu và mồ hôi của của các ngươi sẽ không rơi vô ích, kẻ lập công, luận công ban thưởng!”

“Bảo vật của các tông môn thế lực bại trận sẽ được ban thưởng theo công lao, phần thừa lại đưa về kho, để sau này sử dụng.”

“Ngày mai đến mộ địa, tế bái anh linh huynh đệ đã chết của chúng ta!”

Giọng Diệp Lăng trầm thấp, các huynh đệ đứng trong đại điện đều bị thương, tử thương thảm trọng.

Chẳng qua là cuối cùng Hồng Ma lãnh thổ vẫn bị bọn họ thành công đánh hạ.

Ban đêm, trong địa bàn Tử Kim Cung năm xưa, Diệp Lăng ngồi một mình trong gian nhà, nhìn bóng đêm mịt mờ bên ngoài.

“Bước đầu tiên đã đi xong!”

“Như vậy về sau sẽ thuận lợi hơn nhiều!”

“Có lẽ sau này sẽ càng khó khăn hơn, nhưng ít nhất đã có đường và biết nên đi tiếp thế nào.”

Diệp Lăng lắc đầu cười nói, sau đó hắn đứng lên, giờ thương thế của hắn đã hoàn toàn khỏi hẳn, trải qua trận chiến với Hư Thiên Tiên Vương, mặc dù hắn trọng thương, nhưng cũng lĩnh ngộ không ít.

Đặc biệt là sau khi hấp thu Tiên Thiên Linh Căn, sức chiến đấu của hắn đã tăng mạnh, bây giờ hắn cần ở đây trong vòng 3 ngày, để chất biến một lần nữa!

Nếu liên tiếp cường hóa thì sẽ khiến cho căn cơ bất ổn, nhưng hắn đã luyện hóa bản nguyên của một cương vực, giờ hắn sẽ không gặp bất kỳ bình cảnh nào.

Mỗi lãnh thổ đều có cái gọi là lực lượng bản nguyên, chỉ có chủ nhân lãnh thổ mới có tư cách luyện hóa, nó cũng tính là phần thưởng của thiên đạo đối với chủ nhân lãnh thổ.

Sáng sớm hôm sau, từng đạo lệnh lướt ra từ Lôi Cung, truyền khắp toàn bộ Hồng Ma lãnh thổ.

Hai ngày sau, trong Hồng Ma thành, Lôi Cung tổ chức đại điển, Hồng Ma lãnh thổ chính thức đổi chủ!

Tất cả lãnh thổ hạ đẳng xung quanh đều nhận được pháp chỉ Lôi Cung phát ra, Hồng Ma lãnh thổ nay bị Lôi Cung chưởng khống, chính thức đổi tên thành Lôi Vực. Bất kỳ lãnh thổ nào dám mạo phạm Lôi Vực thì đều sẽ bị Lôi Cung trả thù!

Ý tứ bọn họ muốn biểu đạt rất đơn giản và rõ ràng, ngươi dám khiêu khích ta, ta liền diệt ngươi!

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả lãnh thổ xung quanh đều không đáp lại, bọn họ đang suy nghĩ xem Lôi Cung có cường đại hay không, là địch hay là bạn.

Khi ánh rạng đông đầu tiên xuất hiện, sau Lôi Cung, ở một nơi non xanh nước biếc, từng mộ bia đứng sừng sững.

Đây là mộ anh hùng của Lôi Cung, nơi đây chôn thi thể của người Lôi Cung chết trận sa trường.

“Các huynh đệ của chúng ta!”

“Hỡi các huynh đệ Lôi Cung chết trên sa trường!”

“Diệp Lăng xin thề, Lôi Cung sẽ chiếu cố người nhà của các ngươi cả đời, nếu vi phạm lời thề, trời tru đất diệt!”

“Các huynh đệ, bái biệt!”

Nắm tay Diệp Lăng nện mạnh trên lồng ngực mình, cảm thụ trái tim đang đập dồn dập.

Các cường giả cũng hô vang, nắm tay đặt trên tim, thần sắc nghiêm túc.

“Các huynh Đệ, bái biệt!”

Tiếng hô vang trời, u quang tràn ngập khu mộ anh hùng, dường như những anh linh chết trận sa trường trở về đáp lại đám người Diệp Lăng.

Thật lâu sau, mọi người buông nắm tay, Diệp Lăng xoay người lại, nhìn các huynh đệ vẻ mặt buồn bã.

“Có những người đã ra đi, còn chúng ta phải tiếp tục tiến lên, con đường Lôi Cung phải đi chỉ vừa mới bắt đầu.”

“Tin tưởng ta, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ đứng trên đỉnh tam giới, ngạo thị chúng sinh!”

Bình Luận (0)
Comment