Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 948 - Chương 949: Vô Không Tiên Vương

Chương 949: Vô Không Tiên Vương

Trong hành lang, Diệp Lăng cầm kiếm chậm rãi đi về phía Tiên Vương kia.

Trên đất, mười mấy thi thể Đại La Kim Tiên đã không có khí tức nằm ngổn ngang, mười mấy cường giả này bị Diệp Lăng giết sạch trong nháy mắt.

Nhìn Diệp Lăng cường thế bước tới, Tiên Vương đối diện không tự chủ lùi lại hai bước, rõ ràng là gã đang sợ hãi.

Gã không thể suy nghĩ điều gì, Diệp Lăng dọa sợ gã, một kiếm vừa rồi khiến gã dựng cả tóc gáy.

“Thật to gan, vậy mà dám khiêu khích ta, ngươi cho rằng như vậy thì có thể hù dọa ta sao?”

“Ta cho ngươi biết, ta là Tiên Vương, ngươi là Đại La, ngươi chỉ là một con kiến hôi hèn mọn mà thôi, không có tư cách kiêu ngạo ở đây!”

Tiên Vương tự động viên chính mình, nhưng rõ ràng là không có tác dụng, chính gã cũng không hiểu vì sao mình lại bị kẻ trước mắt này dọa sợ.

Diệp Lăng không nói gì, tiếp tục đi tới, đột nhiên hắn lao nhanh, trong nháy mắt đã tới bên người Tiên Vương kia.

Một kiếm chém ra, kiếm quang rực rỡ chợt lóe lên trước mặt Tiên Vương.

“Không được!”

Tiên Vương kinh hãi thất sắc, liên tục rút lui, một tay bỗng nhiên đánh ra, lực lượng Tiên Vương càn quét lao về phía Diệp Lăng.

Nhưng khi chưởng phong tới gần Diệp Lăng, lại bị khí tức của hắn chấn động đánh nát bấy.

Ngay sau đó, gã cúi đầu, khó tin nhìn một vết thương hẹp dài trên bụng, gã trừng mắt.

“Không! Điều này sao có thể? Ngươi rốt cuộc là ai?”

Tiên Vương kinh hãi, tu vi Đại La mà có thể dễ dàng làm gã bị thương, chẳng lẽ là thiên kiêu tới từ thánh địa, hay là người thế lực thượng đẳng hoặc là thiên kiêu của đại gia tộc?

Diệp Lăng cười lạnh, nhìn kẻ sợ hãi ở đối diện, hắn lắc đầu: “Một kẻ yếu trong cảnh giới Tiên Vương sơ kỳ mà cũng dám lớn tiếng gọi ta là con kiến hôi ư?”

Kẻ yếu trong cảnh giới Tiên Vương sơ kỳ, Diệp Lăng hình dung gã như thế cũng không quá phận chút nào, tu vi kẻ này bất ổn, rõ ràng là dùng đan dược hoặc là Tiên Thạch để thăng cấp.

Loại Tiên Nhân này cả đời chỉ có thể sở hữu tu vi như vậy, nếu là Đại La bình thường thi không sao, nhưng đối đầu với Diệp Lăng thì không thể.

“Tiểu tử! Ngươi đừng đắc ý, nơi này là Hoàng Thiên thành, ngươi có biết ngươi đã đả thương cháu trai của chủ nhân lãnh thổ chúng ta hay không!”

“Ngươi gây họa lớn rồi, nếu ngươi thức thời thì hãy ngoan ngoãn đưa tay chịu trói đi, nếu không, ngươi chắc chắn sẽ không sống được chớ đừng nói là muốn chạy trốn!”

Hoàng Thiên thành, trung tâm Hoàng Thiên cương vực, dù là cường giả Tiên Vương đỉnh phong tới thì cũng đừng nghĩ chạy đi, huống chi là Diệp Lăng?

“Ngươi nói quá nhiều, tên chó săn kia, hoặc là chết, hoặc là cút đi!”

Diệp Lăng cười nhạt, thân thể lại lao lên, trường kiếm trong tay chém mạnh, nhưng ngay sau đó, một đạo công kích ẩn chứa Tiên Lực nồng hậu phá tan công kích của Diệp Lăng.

“Diệp Cung Chủ, thủ hạ lưu tình!”

Trong không trung, một đạo thân ảnh chậm rãi hiện lên, kẻ đó mỉm cười, ánh mắt huy hoàng, khí tức đáng sợ trong cơ thể không ngừng tràn ra.

Cường giả Tiên Vương trung kỳ, Vô Không Tiên Vương!

Khi Vô Không Tiên Vương vừa xuất hiện, Tiên Vương kia lập tức cười to: “Ha ha! Tiểu tử, lần này ngươi khó mà chạy thoát, ngươi biết đây là ai không?!”

“Đó là cường giả Tiên Vương của Hoàng Thiên cương vực ta, đừng thấy hắn chỉ là trung kỳ, nhưng hắn có thể địch lại cường giả Tiên Vương hậu kỳ, hắn chính là Vô Không Tiên Vương!”

“Nếu không muốn chết thì quỳ xuống cho ta, nếu không, ta sẽ lấy mạng của ngươi!”

Cường giả Tiên Vương sơ kỳ dữ tợn quát, chỉ gã không thấy nụ cười khinh miệt của Diệp Lăng, hắn nắm bàn tay, đập mạnh một cái.

Quyền Phong phá không lao đi, khi Tiên Vương sơ kì còn đang hưng phấn uy hiếp Diệp Lăng, chưa phản ứng kịp, thân thể gã đã bị đập bay.

Tiên Vương kia nện mạnh xuống sàn nhà, phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc uể oải.

Lực lượng của Diệp Lăng rất đáng sợ, đừng nói là gã, dù là Vô Không Tiên Vương đỡ lấy một quyền này thì cũng không chịu nổi.

“Nói thêm câu nữa, ta làm thịt ngươi!”

Ánh mắt Diệp Lăng lạnh lẽo, hắn cười dữ tợn, sau đó hắn nở nụ cười nhìn Vô Không Tiên Vương.

“Hoàng Thiên lãnh thổ thật uy phong, muội muội ta bị Hoàng Thiên Thánh ép buộc, nàng phản kháng lại rồi bị đánh chửi trên đường mà cũng không người dám ngăn, giỏi thật đấy!”

“Ta ra tay dạy dỗ gã, kết quả lại có nhiều người muốn đẩy ta vào chỗ chết như vậy, nếu không phải ta có chút thủ đoạn, đám người này lại là một đám phế vật, có phải là đã làm thịt ta rồi không?”

Diệp Lăng lời vậy là không cho Vô Không Tiên Vương chút mặt mũi nào, nhưng Vô Không Tiên Vương không hề tức giận.

Y biết rõ đây là một kẻ kiêu ngạo, hơn nữa dùng tu vi Đại La Kim Tiên cường thế chém giết một Tiên Vương, bây giờ còn đánh chó Tiên Vương kia không chút năng lực phản kháng.

Diệp Lăng có tư cách kiêu ngạo, mà người ta còn là chủ nhân Lôi Vực, có chút tính khí cũng là rất bình thường.

Vô Không Tiên Vương hạ xuống, đi tới bên người Diệp Lăng, vỗ bả vai hắn cười nói: “Được rồi, đừng nóng giận, ta ở gần đây cảm nhận được dao động chiến đấu nên mới chạy tới.”

“Ta đoán được đại khái chuyện gì đã xảy ra, chúng ta vào trong phủ trước đi, gặp Phủ chủ rồi hãy nói.”

Vô Không Tiên Vương quay đầu, nhìn Tiên Vương nằm trên mặt đất, cười lạnh một tiếng: “Còn ngươi, về Hoàng Thiên phủ đến Hình Đường lãnh phạt!”

Hình Đường!

Nghe được hai chữ này, sắc mặt Tiên Vương kia trở nên thảm đạm, suýt nữa đã ngất đi.

Ông trời ơi, Hình Đường, toàn bộ Hoàng Thiên lãnh thổ có người nào không biết kẻ không có tội vào Hình Đường cũng phải lột một tầng da, vậy chuyến đi này chỉ sợ gã sẽ mất nửa cái mạng.

“Đi thôi Diệp Cung Chủ, Phủ chủ đã chờ ngươi từ lâu, ai biết ngươi lại cải trang vi hành, ha ha!”

Diệp Lăng gật đầu, nói với Vô Không Tiên Vương vài câu, rồi đi vào phòng muốn đánh thức Tử Y, nhưng còn chưa mở cửa, Tử Y đã đẩy cửa ra, gương mặt sợ hãi.

“Diệp ca ca! Ngươi đã đi đâu, Tử Y sợ ngươi không quan tâm đến ta nữa, ta sợ quá!”

Tử Y vọt vào trong lòng Diệp Lăng, Diệp Lăng vỗ lưng nàng: “Ca ca đi ra ngoài gặp bằng hữu, ngươi yên tâm, ca ca không đi đâu cả.”

Vô Không Tiên Vương nhìn thấy Tử Y thì khẽ mỉm cười, nhưng đột nhiên đôi mắt y ngưng lại, hoảng hốt.

Bình Luận (0)
Comment