Vô Không Tiên Vương xuất thủ khiến bầu không khí yên tĩnh trong đại điện hoàn toàn bùng nổ.
Phải biết rằng, Vô Không Tiên Vương chính là kiện tướng đắc lực của Hoàng Thương Phủ chủ, thậm chí thân như huynh đệ, y xuất thủ có phải cũng đại biểu cho thái độ của Hoàng Thương hay không?
“Vô Không Tiên Vương! Ngươi thật to gan, dám ra tay bảo vệ một kẻ nhục mạ người của chúng ta, ngươi có ý gì?!”
“Lập tức tránh ra cho ta, nếu không đừng trách Bổn Tọa không nể mặt!”
Lý Thương Hải vô cùng phẫn nộ, kẻ dám nhục mạ mình, nói năng lỗ mãng, kết cục của Diệp Lăng chỉ có thể là cái chết.
Nhưng hiện nay, Vô Không Tiên Vương lại xuất thủ, rõ ràng là thiên vị một ngoại nhân, vậy y đặt gã ở chỗ nào, Lý Thương Hải phẫn nộ tới cực điểm.
Lúc này, Hoàng Thương ngồi ở chủ vị chậm rãi đứng dậy, ánh mắt quét qua tất cả mọi người.
“Hoàng Thiên lãnh thổ thành lập mấy nghìn năm, hiện nay, các ngươi trừ biết gây sự với ta, muốn kéo ta xuống khỏi vị trí này thì còn làm được gì?”
“Lý Thương Hải, ngươi thật to gan!”
Khí tức Tiên Tôn tràn ra khỏi cơ thể Hoàng Thương, điên cuồng lan tràn khắp đại điện.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều biến sắc, hoảng sợ tới cực điểm, bọn họ không ngờ được rằng Hoàng Thương đã đột phá Tiên Tôn!
Bọn họ đã bị lừa, bọn họ vẫn luôn cho rằng Hoàng Thương là tu vi nửa bước Tiên Tôn!
Tiên Tôn và nửa bước Tiên Tôn hoàn toàn khác nhau, hơn nữa bọn họ cũng cảm giác được cảnh giới của Hoàng Thương rất ổn định, không giống vừa mới đột phá.
Trong nháy mắt, vô số người đổ mồ hôi hột, kinh hãi mất sắc, nếu Hoàng Thương xuất thủ, bọn họ đều không chạy thoát.
“Lãnh thổ Tiên Giới đâu chỉ ngàn vạn dặm, lãnh thổ san sát, chưa từng nghe nói có lãnh thổ nàu xuất hiện địa phương quỷ dị lại cần Phủ chủ đi xử lý.”
“Như Thương Lan lãnh thổ, U Ám sâm lâm danh chấn tam giới, sao không thấy chủ nhân Thương Lan lãnh thổ đi giải quyết U Ám sâm lâm?”
U Ám sâm lâm cực kì nổi danh, dù Tiên Đế đi vào thì cũng không nhất định có thể trở ra.
“Một đám người chỉ biết kéo ta xuống đài mà thôi, chẳng đường hoàng chút nào, nam tử hán đại trượng phu, muốn gì thì thẳng thắn luôn đi.”
“Không phải muốn Hoàng Thiên lãnh thổ đổi chủ sao, ta ở đây này, giết ta đi, các ngươi sẽ có thể như nguyện!”
Từng đạo khí tức dâng trào cuộn trào mãnh liệt trong cơ thể Hoàng Thương, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt âm trầm, thần sắc vô cùng lạnh nhạt.
Đúng lúc này, bên ngoài đại điện, từng bóng người rớt xuống, đoàn người đen thùi lùi mặc áo giáp, cầm Tiên khí trong tay.
Chiến Thần quân của Hoàng Thiên lãnh thổ, Chiến Thần quân này vô cùng nổi danh, dù Tiên Tôn đích thân đến thì cũng không nhất định có thể xông qua đội quân này.
Giờ khắc này, sắc mặt Lý Thương Hải lập tức thay đổi, đám người sau lưng gã cũng trừng mắt, không ngừng lui lại.
Phân ra giới hạn rõ ràng!
Bọn họ tỏ vẻ không liên quan đến Lý Thương Hải, nếu không, một khi Hoàng Thương xuất thủ, vậy bọn họ sẽ xong đời.
“Phủ chủ! Chúng ta biết tội rồi, xin Phủ chủ khoan dung độ lượng!”
Trong nháy mắt, ngoại trừ Lý Thương Hải, những người khác đều quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, hoàn toàn khác với vẻ cường thế vừa rồi.
Lý Thương Hải lại nở nụ cười, không kiêng nể gì cả, trên khuôn mặt hiện vẻ dữ tợn.
“Hoàng Thương! Ta thừa nhận mình đã xem thường ngươi, chẳng qua ngươi chớ đắc ý, ngươi không giết được ta đâu!”
“Hơn nữa, ta cho ngươi biết, Bổn Tọa nhất định sẽ có được Hoàng Thiên lãnh thổ này, ngươi yên tâm, ngươi tuyệt đối không sống được!”
Lý Thương Hải cười dữ tợn, sau đó thân thể hơi khom lại, cung kính cúc cung với hư không: “Xin trưởng lão hiện thân!”
Trưởng lão?
Mọi người đều nghi hoặc, trưởng lão nào, trưởng lão từ đâu tới?
Ngay sau đó, trong không trung, hai thân ảnh chậm rãi hiện thân!
Hai nam tử một già một trẻ, lão nhân mặc áo bào màu xám, khuôn mặt dữ tợn, thậm chí trên đầu có hai cái sừng vàng lóng lánh dựng thẳng, cực kì đáng sợ.
Nam tử trẻ tuổi sắc mặt đạm nhiên, hơi nở nụ cười, nhưng lòng bàn tay hắn ta rậm rạp miếng vảy tử sắc.
“Cái gì? Người Vạn Tượng Cung?”
Hoàng Thương kinh hô, Diệp Lăng cũng sững sờ.
Vạn Tượng Cung, tông môn tiếng xấu lan xa, sao lại dính đến chuyện ở đây, chỉ là một lãnh thổ trung đẳng nho nhỏ, bọn họ không nên chen chân vào mới đúng.
Vạn Tượng Cung, thế lực thượng đẳng nổi bật, thậm chí có thể sánh với Cửu Kiếp cương vực, tung hoành tam giới.
Mà quan trọng hơn chính là, cường giả Vạn Tượng Cung đều là hạng người tâm ngoan thủ lạt, hơn nữa không có Nhân Tộc, toàn bộ đều là Yêu Tộc.
Nơi bọn họ đến, sinh linh đồ thán, không ít thế lực đã gặp tao ương, nhưng tại sao bọn họ lại xuất hiện ở Hoàng Thiên lãnh thổ!
“Nếu biết Vạn Tượng Cung, vậy còn không mau ngoan ngoãn quỳ xuống tiếp pháp chỉ!”
Lão nhân mỉm cười, tu vi của lão mạnh hơn Hoàng Thương nhiều, lão là Tiên Tôn hậu kỳ.
Mà thiếu niên kia lại là nửa bước Tiên Vương, không phân cao thấp với Diệp Lăng.
“Xin trưởng lão xử tử Hoàng Thương! Tuyệt Mệnh cốc đã sắp thôn phệ đủ máu tươi, đã sắp mở ra!”
Lý Thương Hải khom lưng cung kính nói, tuy nhiên những người khác nghe vậy lại ngẩn người.
Tuyệt Mệnh cốc?
Thôn phệ đủ máu tươi, sắp mở ra?
Đây rốt cuộc là chuyện gì, chẳng lẽ đây là âm mưu của Vạn Tượng Cung sao?
“Khà khà, thứ Vạn Tượng Cung ta nhìn trúng, chưa từng để lọt mất bao giờ, dù là lãnh thổ thượng đẳng hay là thánh địa thì cũng phải nhường Vạn Tượng Cung ta ba phần!”
Lão giả cười dữ tợn, liếc mắt nhìn Hoàng Thương, lắc đầu: “Ngươi muốn sống hay muốn chết?”
Lão ta hoành hành ngang ngược, nhưng Hoàng Thương lại bất lực, bởi vì lão nhân cường đại hơn y rất nhiều.
Huống chi, thế lực sau lưng lão là Vạn Tượng Cung, đây chính là đối tượng y không dám trêu chọc.
“Tiền bối Vạn Tượng Cung, không biết vì sao phải nhúng tay vào sự tình trong Hoàng Thiên cương vực ta.”
“Ta không có ý đối nghịch với ngài, thế nhưng ta sẽ không bó tay chịu trói, huống hồ Hoàng Thiên lãnh thổ chúng ta nằm trong Thất Sát cương vực. Xin tiền bối xem ở mặt mũi Thất Sát cương vực mà đừng nhúng tay vào sự vụ Hoàng Thiên lãnh thổ.”
Thất Sát lãnh thổ, một lãnh thổ thượng đẳng cường hãn, cũng là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy.
Lão giả gật đầu, trong đôi mắt chậm rãi hiện lên hung quang.
“Thất Sát lãnh thổ? Lấy Thất Sát lãnh thổ ra dọa ta ư?”
“Nực cười, ngươi bảo Thất Sát lão tổ đến đây đi, để xem hắn dám bảo Vạn Tượng Cung ta cho hắn mặt mũi không!”
Nghe lời lão giả, Hoàng Thương hít một ngụm khí lạnh, lão giả này quá kiêu ngạo!