Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 955 - Chương 956: Phụng Bồi Tới Cùng

Chương 956: Phụng bồi tới cùng

Thất Sát lão tổ là Thất Kiếp Tiên Đế, có người nói lão đã một chân bước vào cảnh giới Bát Kiếp Tiên Đế.

Trong tam giới này, có mấy người dám nói với lão như vậy, huống chi chỉ là một Yêu Tộc Tiên Tôn hậu kỳ!

“Có thể cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi phải đánh cuộc một hồi với ta.”

Đúng lúc này, đột nhiên thiếu niên kia mỉm cười chậm rãi nói, lão giả bên cạnh sững sờ, rồi khom lưng, không hề phản bác.

Mọi người giật mình, xem ra thân phận thiếu niên này không hề đơn giản, nếu không thì sao có thể khiến lão giả kia cung kính như đây.

“Ngươi, đánh một trận cùng ta, thắng ta, ta tạm tha cho Hoàng Thiên lãnh thổ, nếu thua, vậy đại quân Vạn Tượng Cung sẽ đến đây càn quét!”

Thiếu niên giơ tay chỉ hướng Diệp Lăng, Diệp Lăng cũng không hề dự liệu trước.

Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều đổ về phía Diệp Lăng, thậm chí còn cháy lên hy vọng, nếu như đại quân Vạn Tượng Cung tới đây, bọn họ sẽ không thể sống sót.

“Thiếu chủ! Ngài rất cao quý, làm sao có thể động thủ với kẻ hạ tiện kia, nó sẽ làm ô uế huyết mạch sang quý của ngài.”

Lão giả vội khom người nói, mọi người lại càng sợ, lão giả này gọi thiếu niên kia là thiếu chủ ư?

Nghe thế, Diệp Lăng không vui, giao thủ cùng mình là vũ nhục huyết mạch gã sao?

Khốn kiếp, dù Vạn Tượng lão tổ đích thân đến đây thì cũng không dám nói những lời này, trước đây Diệp Lăng một người một kiếm đuổi theo Vạn Tượng lão tổ hơn ba trăm năm, lão già kia còn không giám quay đầu lại.

“Vạn Tượng lão tổ là gì của ngươi?”

Diệp Lăng chậm rãi đi ra, bình thản nói với thiếu niên, ở trong mắt người khác, đó là một lão tổ cực kì cường đại, ở trong mắt hắn chỉ là thủ hạ bại tướng ngày xưa.

“Khốn kiếp! Ngươi thật to gan, dám gọi thẳng danh hào lão tổ, ngươi muốn cả nhà chết sạch ư?”

Lão giả rống lên, Yêu Khí tràn ngập đại điện.

Diệp Lăng liếc lão, cười lạnh một tiếng: “Lão già, còn dám nói nhiều một câu, ta sẽ biến cái đầu Kim Giác Ngưu của ngươi thành một đống thịt nát!”

Câu nói này làm cho lão giả ngẩn ra, Diệp Lăng nhìn ra bản thể của lão sao?

“Vạn Tượng lão tổ là phụ thân ta, ta là Thập Tam thiếu chủ Vạn Tượng Cung, ngươi rất thú vị, ngươi là nửa bước Tiên Vương mạnh nhất ta từng thấy!”

“Ta rất có hứng thú với ngươi, nếu ngươi có thể thắng ta, ta sẽ bỏ qua cho Hoàng Thiên lãnh thổ, nếu không, sinh linh đồ thán!”

Thập Tam thiếu chủ mỉm cười, Diệp Lăng gật đầu, nếu vậy thì đánh đi, hắn cũng muốn nhìn xem người trước mắt có thủ đoạn thế nào.

“Nếu vậy thì mời.”

Diệp Lăng gật đầu, ra ngoài đại điện, Chiến Thần quân đen thùi lùi vọt sang một bên, thần sắc khẩn trương.

Mọi người trong đại điện cũng vội vã đi theo, trận chiến này sẽ quyết định kết cục của toàn bộ Hoàng Thiên cương vực, bọn họ không thể không lo lắng.

“Đến đây đi, ta đã đánh bại hết cường giả nửa bước Tiên Vương của cương vực thượng đẳng, dù là thiên kiêu thánh địa thì ta cũng đã đánh bại một người!”

“Nhưng ta lại không đoán được thực lực của ngươi, ta cảm thấy rất hứng thú với điều đó!”

Thập Tam thiếu chủ chậm rãi cười nói, khí tức gã phóng lên cao!

Một luồng tử quang thong thả xuất hiện trong hai tay gã, tử khí lượng lờ mạnh mẽ không gì sánh được.

Diệp Lăng nở nụ cười, người này quả nhiên là nhi tử của Vạn Tượng lão tổ, bản thể cũng là Thôn Thiên Tử Tượng.

“Nhưng ta còn muốn thêm tiền cược.”

Diệp Lăng lắc đầu nói, Thập Tam thiếu chủ sững sờ, gật đầu.

“Nếu như ta thắng, ta muốn gã chết!”

Diệp Lăng chỉ thẳng Lý Thương Hải, Lý Thương Hải đang cười dữ tợn lập tức ngẩn người.

Thập Tam thiếu chủ gật đầu, không lưỡng lự chút nào: “Được.”

“Thiếu chủ! Không thể!”

Lý Thương Hải vội hét, sắc mặt trắng bệch, sao gã đột nhiên biến thành tiền cược chứ!

“Có gì không thể, trở thành ngoại môn đệ tử của Vạn Tượng Cung, phải chuẩn bị sẵn tinh thần trả giá sinh mạng!”

“Hay ngươi cảm thấy thiếu chủ không thắng được trận chiến này?”

Lão giả cười dữ tợn, giọng nói lành lạnh, khiến cho Lý Thương Hải ngây người.

“Nếu vậy thì đánh thôi.”

Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, kiếm quang mờ ảo, từng luồng Lôi Quang khẽ động trên thân kiếm.

Thập Tam thiếu chủ mỉm cười, gã lao đi, ngay sau đó, bàn tay gã nâng lên.

“Tử Khí Bôn Lôi Chưởng!”

Ông!

Một đạo chưởng ấn xuất hiện trong không trung, tử khí lượn lờ, mang phong cách tang thương cổ xưa.

Khi chưởng ấn xuất hiện, Tiên Khí trong không trung cạn sạch, ngưng tụ đến trên chưởng ấn này.

“Diệt!”

Theo tiếng gầm của Thập Tam thiếu chủ, cự chưởng ầm ầm giáng xuống, chưởng ấn khiến toàn bộ không trung chấn động run rẩy.

Bên dưới, Diệp Lăng đạm nhiên, không chút hoảng loạn.

“Nhất Kiếm Luân Hồi, Luân Hồi Nhất Kiếm!”

Bạch!

Kiếm quang phiêu miểu, mũi kiếm xuất hiện lỗ đen điên cuồng cắn nuốt không gian xung quanh.

Lỗ đen làm cho Tiên Khí xung quanh bạo loạn, như tạo thành một cơn bão đáng sợ.

“Hai người kia thật mạnh!”

Mọi người đều kinh hãi, đây là thủ đoạn của nửa bước Tiên Vương ư, nó còn mạnh hơn một vài cường giả Tiên Vương sơ kỳ nhiều.

Ầm ầm!

Cự chưởng va chạm lỗ đen, tử quang lóe lên, hắc quang lan tràn, chúng va chạm kịch liệt, không chịu lui bước.

Răng rắc!

Trong cự chưởng vang lên một tiếng nứt kinh động thiên địa, trên cự chưởng tràn ngập tử khí xuất hiện khe nứt.

Ầm ầm!

Cự chưởng vỡ nát, thiên địa rung động, Tiên Lực lan ra, nhưng không lay nổi góc áo Diệp Lăng.

“Thật mạnh! Hai người này là hai kẻ tu vi nửa bước Tiên Vương mạnh nhất ta từng thấy! Có thể xem là mạnh nhất trong tam giới hay không?”

Đột nhiên có người nghĩ như thế, mạnh nhất tam giới?

“Được!”

Thập Tam thiếu chủ thấy vậy, không hề gấp gáp, gã còn cảm thấy kích thích không gì sánh được, trong đôi mắt dâng lên một tia chiến ý cuồng nhiệt.

Ngay sau đó, từng luồng tử quang bao lấy hai tay gã, lớp vảy liên hợp lại tạo thành một thứ như bao tay.

“Đánh với ta một trận nào!”

Thập Tam thiếu chủ rít gào, Diệp Lăng khí tức chấn động, lôi đình xuất hiện, Lôi Vực hàng lâm!

“Phụng bồi tới cùng!”

Diệp Lăng cười, phóng lên cao.

Bình Luận (0)
Comment