Dưới lôi đài Tiên Vương, Diệp Lăng như Sát Thần, tròng mắt đỏ lên.
Tuy hắn biết, trên lôi đài sống chết nhờ thực lực, nhưng hắn là người bao che khuyết điểm, không thể mặc kệ Tiểu Kim bị người này giết chết.
Huống chi, kẻ trên lôi đài, từ giọng nói đến thần sắc đều làm cho hắn chán ghét.
Kim Mao Lang nghe Diệp Lăng nói vậy thì sững sờ, không cam lòng đi xuống lôi đài, y đã chiến đến trận thứ bảy, chỉ cần chiến thêm ba trận hoặc không có người nào dám chiến nữa thì có thể lấy được Vạn Yêu Lệnh!
Diệp Lăng vọt lên lôi đài Tiên Vương, nam tử Tiên Vương trung kỳ lộ thần sắc dữ tợn.
“Ngươi thật to gan, dám xuất thủ ngăn cản ta!”
Nam tử rống giận, trong trấn nhỏ này không cho phép chém giết, nếu không, gã ta đã trực tiếp lao xuống giết.
Diệp Lăng cười lạnh: “Ta chỉ nói một câu mà thôi, thương quang của ngươi tự biến mất thì liên quan gì tới ta.”
“Một đầu Ngân Long mà không nhìn ra được điểm này thì kiêu ngạo cái gì!”
Diệp Lăng liếc mắt một cái đã nhìn ra bản thể của người này, là Ngân Long, Long Uy cuồn cuộn, có thể coi là một thiên kiêu của Long Tộc.
“Ah, nhìn thấu bản thể của Ngao Quang ta, không tệ.”
Ngao Quang lắc trường thương trong tay, thương quang cuồn cuộn, khiến bên dưới lôi đài cũng hơi chấn động.
“Ngao Quang? Hắn là Ngao Quang, hắn chính là nhi tử nhỏ nhất của Tây Hải Long Vương, thần thông quảng đại, rất mạnh mẽ.”
“Ra là nhi tử của Tây Hải Long Vương, chẳng trách Tiên khí là Tiên khí cao cấp cực phẩm, nghe nói Tây Hải có tiền, quả không sai.”
Tứ Hải Long Vương, xét trong Long Tộc thì cũng là nhân vật mạnh mẽ.
“Nhưng Nhân Tộc như ngươi lên lôi đài, cướp Vạn Yêu Lệnh làm gì?!”
Ngao Quang cười nhạt, mũi thương nhấc lên chỉ thẳng Diệp Lăng, thanh âm âm trầm.
Diệp Lăng nhún vai: “Làm sao? Ta lấy Vạn Yêu Lệnh tặng cho người ta có được không? Ngươi nói nhảm nhiều như vậy làm gì, muốn chiến liền chiến, không chiến thì cút!”
Ngao Quang nổi giận đùng đùng, tức giận đến xanh cả mặt, tên khốn kiếp này, dám nhục mạ gã như vậy.
“Nếu vậy, ta sẽ xem xem ngươi có tư cách gì dám kêu gào trước mặt ta!”
Trường thương vung lên, Long Uy hung mãnh phi thẳng về phía Diệp Lăng.
Long Uy mênh mông cuồn cuộn, đám cường giả Yêu tộc dưới đài run rẩy, nhưng Diệp Lăng trên lôi đài lại chỉ cười lạnh.
Từ trong cơ thể hắn xuất hiện Long Uy không thua kém Ngao Quang chút nào, trực tiếp đánh nát khí thế gã.
“Cái gì?! Tại sao ngươi cũng có Long Uy, ngươi không phải người Long Tộc ta!”
Ngao Quang kinh hãi, trường thương trong tay lại hung hăng đâm tới, không gian rung chuyển.
Diệp Lăng vẩy tay một cái, Diệt Tiên Kiếm đánh bay trường thương, hắn cười lạnh, không trả lời.
Hắn cắn nuốt Long Hoàng ác thân, lại nuốt Cổ Long hồn, kì ngộ này giúp hắn không thua bất cứ kẻ nào trong Long tộc, có gì mà phải ngạc nhiên.
“Ngươi biết bản mệnh thần thông của Long Tộc ta, xem ra là có quan hệ với cường giả long tộc!”
“Nhưng không sao cả, chết trong Thất Tinh Cung, không ai có thể truy cứu!”
Ngao Quang nghiêng đầu cười nhạt, thân thể chấn động, một luồng lực lượng chấn động lan ra, đôi mắt Ngao Quang trở nên nghiêm túc.
“Long Ngạo Cửu Châu, giết!”
Ngao Quang tiến lên, hóa thành Cự Long ngân sắc bay lên, bay lượn trong không trung, giương nanh múa vuốt, Long Ngâm chấn động.
Bạch!
Một luồng thương quang xuyên thấu hư không, lao nhanh về phía Diệp Lăng, trong khoảng không, Ngân Long cũng vung trảo về phía Diệp Lăng.
Dưới lôi đài, mọi người kinh hãi, thực lực Ngao Quang không tồi chút nào.
Dù sao lão cha cũng là Tây Hải Long Vương, cái gì cũng không thiếu, hơn nữa thiên phú lại cường hãn, cường giả bình thường không phải là đối thủ của gã.
Thiên Đế nhẹ nhàng lắc đầu, tuy thực lực Ngao Quang không tệ, nhưng muốn giết Diệp Lăng thì không khác gì người si nói mộng.
Dù Diệp Lăng chỉ là Tiên Vương sơ kỳ, nhưng muốn đánh bại gã cũng không khó.
“Chiến nào!”
Đôi mắt Diệp Lăng phát lạnh, bước chân thong thả, lôi đình rít gào hàng lâm, Lôi Vực khuếch tán, lĩnh vực thuộc về Diệp Lăng cũng triển khai.
Vạn tia sét giáng xuống, đánh trúng Ngao Quang.
Ngao Quang chấn động, gã chợt ngưng lại, trong nháy mắt, Diệp Lăng lao nhanh như chớp, tới sát Ngao Quang.
“Nhất Kiếm Trảm Tam Sinh, một kiếm diệt Long!”
Thanh âm chấn động như tới từ Thương Cổ xa xăm vang vọng giữa thiên địa.
Kiếm quang xuất hiện, chém mạnh về phía ngân sắc Cự Long giữa không trung, ngay sau đó, ngân quang lóe lên, một khí tức đột nhiên rời ra phát nổ.
Kiếm trong tay Diệp Lăng xảo quyệt lao về phía Ngao Quang.
“Khốn kiếp! Cút ngay!”
Trường thương chỉ thẳng yết hầu Diệp Lăng, nhưng Diệp Lăng nghiêng đi, Diệt Tiên Kiếm chém văng, lực lượng to lớn chấn động khiến trường thương không ngừng run rẩy.
Ngao Quang lùi lại mấy bước, hít sâu một hơi, thần sắc ngưng trọng.
Gã không ngờ Diệp Lăng lại lợi hại như vậy, đặc biệt là lực lượng, khiến gã khó mà chống đỡ.
“Bắt nạt huynh đệ ta, đáng chết!”
Diệp Lăng bước ra một bước, khí thế chấn thiên, Lôi Vực xuất hiện kéo Ngao Quang vào trong.
Lực kéo và lực thôn phệ khiến Ngao Quang không thể không thi triển ra toàn bộ lực lượng, mà Diệp Lăng cũng thi triển ra Cuồng Lôi kiếm pháp.
Kiếm quang trút xuống như mưa, bao phủ Ngao Quang.
Một kiếm tiếp một kiếm, không hề lưu tình!
Kiếm của Diệp Lăng còn mang theo lực lượng khiến người ta tê dại, không chỉ vậy, mỗi kiếm của Diệp Lăng tấn công đều bộc phát ra lực lượng khiến gã sợ hãi.
Dĩ Điểm Phá Diện, cực điểm chân ý!
Ngao Quang không ngừng tìm kiếm một cơ hội bứt ra, nhưng Diệp Lăng lại chèn ép gã gắt gao.
Mọi người quan chiến đều hít vào một ngụm khí lạnh.
“Người này rốt cuộc là ai, sao lại mạnh như vậy?”
“Diệp Lăng giỏi thật, mới bao lâu, vậy mà hắn đã đột phá đến Tiên Vương!”
“Ha ha! Tiểu Kim yên tâm, Diệp Lăng nhất định sẽ báo thù cho ngươi!”
Ba yêu thú cười ha ha, Ngao Quang trên đài đã không nhịn được nữa.