Sau nửa tháng, những kẻ vào trong Vạn Yêu Trì thần bí đã phá kén trở về!
Trong không trung tràn ngập khí tức đáng sợ, mơ hồ khiến thiên địa biến sắc, đặc biệt là mấy Đại Tiên Tôn cầm đầu, bọn họ mạnh mẽ không gì sánh được.
Diệp Lăng tinh mắt phát hiện ra ba yêu thú cùng với Thiên Đế!
Sau khi thấy tu vi của bốn người, Diệp Lăng không khỏi kinh hô, cảm thán Vạn Yêu Trì này thật đáng sợ và thần bí.
Trong nửa tháng, Thiên Đế từ Tiên Vương trung kỳ bước vào Tiên Vương đỉnh phong, tốc độ này có thể nói là nghịch thiên.
Trong ba yêu thú, Tiểu Kim đột phá đến Tiên Vương hậu kỳ, cả người kim quang sáng láng, khí tức cuồn cuộn, khác xa lúc trước.
Tiểu Bạch và Tiểu Hắc đều đột phá đến nửa bước Tiên Vương hậu kỳ, khiến Diệp Lăng chấn động tới cực điểm.
“Quá mạnh mẽ, Vạn Yêu Trì này rốt cuộc là thứ gì?!”
Diệp Lăng cảm thán, hắn còn cảm thấy có vẻ Tiểu Hắc có bước đột phá rõ ràng nhất, huyết mạch y tiến hóa một bước, trở nên càng đáng sợ hơn.
“Rất tốt, giờ ta lại thành kẻ yếu nhất rồi.”
Diệp Lăng cười tự giễu, ba yêu thú này đều có nội tình đáng sợ, cảnh giới cao hơn hắn thì e là hắn cũng không địch lại được.
Thiên Đế thì càng khỏi phải nói, tu vi Tiên Vương đỉnh phong vô cùng cường hãn, dù y gặp phải Tiên Tôn thì cũng có thể an toàn chạy trốn, thậm chí còn có khả năng giết ngược lại.
Trong nửa tháng ngắn ngủn, hắn lại thành kẻ đứng bét, chẳng trách có nhiều người đố kị như vậy, hiện nay Diệp Lăng cũng không ngừng liếc xéo, ghen tỵ muốn chết.
Ba yêu thú và Thiên Đế hóa thành bốn đạo lưu quang vọt xuống, đi tới bên người Diệp Lăng, bọn họ tươi cười đầy đắc ý.
“Cười cái gì, cứ đắc ý đi, ta cho ngươi biết, nếu như có Tiên Nhân Trì, lão tử ta tuyệt đối sẽ không yếu hơn các ngươi, mẹ nó chứ, tức thật.”
Diệp Lăng cắn răng cười nói, bốn người nghe vậy thì cười to, trong khoảng thời gian ngắn, nơi đây biến thành nơi nhận nhiều ánh mắt ước ao nhất của toàn bộ trấn nhỏ.
“Được rồi, nếu các ngươi mạnh như vậy, ta cũng không cần sầu lo gì nữa.”
Diệp Lăng cười nói, đúng lúc này, đột nhiên trấn nhỏ đung đưa kịch liệt, chấn động rất mạnh.
Ở lối vào trấn nhỏ xuất hiện một cổng vòm lớn, thất thải lưu quang không ngừng ẩn hiện.
Trên cổng vòm viết bốn chữ lớn: Chiến trường sinh tử!
Chiến trường sinh tử?
Mọi người đều sững sờ, đây là thứ gì, chẳng lẽ cũng là dạng chế độ hày khảo hạch như thi đấu lôi đài sao?
“Tất cả mọi người đều vào chiến trường sinh tử, kẻ vượt qua chiến trường sẽ đoạt được Thất Tinh sơn!”
Thanh âm vang vọng, chỉ thấy từng bóng người bị khống chế hóa thành từng đạo lưu quang bay vào chiến trường sinh tử.
Diệp Lăng cũng cảm giác được cỗ lực lượng kia, nó cực kì cường đại, thậm chí ý thức của hắn cũng cảm thấy mê man, căn bản không kịp suy tư bất cứ vấn đề gì nữa.
Lần lượt từng người bị ném vào chiến trường sinh tử, Diệp Lăng nhảy bật dậy, quét nhìn xung quanh.
Hắn đứng trong rừng cây bao la, cách đó không xa là một Hải Hà rộng lớn, sóng dâng trào đánh ra bọt nước.
Trên Hải Hà có hơn trăm đạo cầu vòm lóe ra thất thải thần quang, cầu rất rộng, tối thiểu 100 người có thể đứng song song.
“Giết một người là một điểm, giết càng nhiều, điểm thưởng càng nhiều!”
“Điểm thưởng có thể đổi lấy tất cả bí pháp thần thông cùng với Tiên khí đan dược trong Thất Tinh Cung.”
Một Ngọc Bài trực tiếp xuất hiện trong tay Diệp Lăng, ngay sau đó cảm giác đau đớn xuất hiện trong lòng bàn tay.
Diệp Lăng nhíu mày một cái, một giọt máu tươi nhỏ vào Ngọc Bài, hào quang chậm rãi lay động.
Trong nháy mắt Diệp Lăng cảm nhận được thông tin của mình, bây giờ điểm số là 0.
Hơn nữa trong Ngọc Bài còn ẩn giấu một tin tức, Diệp Lăng dùng ý thức mở ra, sau đó hắn lập tức ngẩn người.
Trong này ghi rõ ràng thông tin về các loại bảo vật và Tiên khí, điểm cũng khác nhau.
Diệp Lăng thấy bộ thần thông đắt nhất là đến tám vạn điểm, trong lòng hắn run lên.
Tám vạn điểm, đây là khái niệm gì, chẳng lẽ phải giết tám vạn người mới được, vậy e rằng dù toàn bộ người trong chiến trường sinh tử chết sạch cũng không thể đổi lấy.
“Chiến trường sinh tử, ngày đầu tiên, chém giết bắt đầu!”
Lần lượt từng bóng người điên cuồng vọt lên cầu vòm.
Tất cả mọi người đều hiểu rằng cái cầu vòm này chính là chiến trường, nếu không, sao lại có nhiều cầu vòm như vậy.
Diệp Lăng hít sâu một hơi, Diệt Tiên Kiếm không ngừng lóe lên, khí tức cuồn cuộn, Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể không ngừng xoay tròn.
Long Phượng bảo thể hiện lên ngoài thân, ba đạo Long Phượng bảo thể mạnh mẽ bảo vệ thân thể Diệp Lăng.
“Muốn chiến! Vậy sảng khoái chiến một trận đi!”
Diệp Lăng rống lên, Lôi Vực hàng lâm quanh thân hắn, thân ảnh hắn nhanh như thoi đưa, lao về phía một cây cầu.
Giờ khắc này, Diệp Lăng dốc toàn lực, có lẽ nếu gặp Tiên Vương sơ kỳ, hắn cũng có thể dùng một kiếm tru diệt, không khó khăn chút nào.
Từng người lao lên trên hơn trăm cái cầu vòm kia, Diệp Lăng còn chưa lên cầu thì đã gặp một cường giả Tiên Vương sơ kỳ.
“Dám cản đường ta, giết không tha!”
Cường giả kia rống giận, lao về phía Diệp Lăng, kết quả trong mắt gã chỉ thấy một đạo kiếm quang kinh diễm tuyệt luân phóng ra, gã lập tức cảm thấy mình đang mất đi sinh cơ.
Keng, Diệp Lăng cảm giác điểm của hắn đã thay đổi, biến thành 1 điểm.
Nhưng hắn không kịp suy nghĩ, mọi người đều đã xông lên, giờ khắc này, không có cái gọi là minh hữu, chỉ có các thế lực tự giết lẫn nhau.
Diệp Lăng bị vài Tiên Vương sơ kỳ bao vây, công kích không ngừng đánh vào thân thể hắn.
“Tam Thiên Kiếm Trận, giết!”
Diệp Lăng nổi giận gầm lên một tiếng, ba nghìn trường kiếm trực lưu động trên khoảng không sau lưng hắn, sau đó mãnh liệt vọt đi, rít gào khủng bố, xé rách thương khung.
Rầm rầm!
Từng đạo trường kiếm xuyên thấu lồng ngực hoặc thân thể địch nhân, máu tươi hóa thành mưa máu, văng ra trong không trung.
Diệp Lăng vui mừng, bởi vì hắn cảm giác được điểm của mình đang điên cuồng tăng lên.
Đồng thời, trong đầu hắn vang lên thanh âm.
“Song sát!”
“Tam sát! Đại sát đặc sát!”
“Tứ sát! Đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!”
“Ngũ sát! Dũng mãnh can đảm!”