Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 983 - Chương 984: Vô Địch Thiên Hạ

Chương 984: Vô địch thiên hạ

Khi Diệp Lăng nghe thấy thanh âm, hắn kinh hỉ không gì sánh được.

Giết năm người này giúp hắn liên tiếp nhận những danh hiệu, khen thưởng hắn tới gần 100 điểm, tương đương với mạng của 100 người.

Mà Diệp Lăng cũng hơi kinh ngạc, cái này là sao, học liên hoàn sát trong trò chơi ở Trái Đất ư?

Nghĩ vậy, Diệp Lăng vô cùng kích động, rút Diệt Tiên Kiếm điên cuồng lướt về phía trước, tròng mắt đỏ lên, trên cây cầu trước mắt, đang có vô số điểm thưởng đang chờ hắn!

Đồng thời, trên Hải Hà xuất hiện từng đạo pháo hoa nổ tung sáng chói.

“Chúc mừng, có người đạt được danh xưng vô địch thiên hạ, thưởng 1000 điểm!”

Nghe vậy, mọi người đều đứng ngồi không yên, vô địch thiên hạ, không ngờ phần thưởng này lại đến 1000 điểm, trời ạ, đây chính là một khoản tài phú khó mà lường được.

Diệp Lăng đang chiến đấu tròng mắt đỏ lên, cái quái gì vậy, vô địch thiên hạ bị kẻ khác lấy được rồi ư.

Hắn hiểu rõ hơn bất luận kẻ nào ở đây, danh xưng vô địch thiên hạ là phải giết mười người không ngừng mới được.

“Tam Thiên Kiếm Trận, giết!”

“Nhất Kiếm Luân Hồi, Luân Hồi Chi Lực, giết!”

“Lôi Vực, hàng lâm, lôi sát thành hải, vạn kiếp bất phục!”

Diệp Lăng hoàn toàn điên cuồng, từng chiêu thần thông dùng ra như không cần tiền, đương nhiên Tiên Khí tiêu hao cũng rất nhanh.

Đồng thời, điểm số của Diệp Lăng cũng đang điên cuồng tăng lên, thanh âm khen thưởng khiến Diệp Lăng nghe mà trong lòng cười như hoa nở.

“Lục Sát! Dũng quan tam quân!”

“Thất Sát! Nhất kỵ đương tiên!”

“Tám giết! Vạn phu mạc địch!”

“Cửu Sát! Độc nhất vô nhị!”

“Thập Sát! Vô địch thiên hạ!”

Oanh, giờ khắc này, trong cơ thể Diệp Lăng rít gào bốc cháy từng cỗ khí tức đáng sợ, đó là khí thế đặc biệt thuộc về hắn, không ai có thể ngăn cản!

Hơn nữa, lúc này điểm của hắn càng lúc càng nhiều, trong nháy mắt đã lên đến chừng hơn 2000 điểm.

Đồng thời, mỗi khi Diệp Lăng giết một người, chỉ cần không quá thời gian ba hơi thở, điểm của hắn sẽ tăng gấp mười lần, Diệp Lăng vô cùng kích động.

Thân thể Diệp Lăng bùng cháy, cực kỳ bắt mắt trong chiến trường hỗn loạn này.

Không chỉ Diệp Lăng, còn có những ngọn lửa khác xuất hiện, Diệp Lăng giật mình, những người này hẳn đều là vô địch thiên hạ giống như hắn!

Nhưng như vậy sẽ khiến bọn họ giống như đom đóm trong bóng tối, trở thành rương vàng trong mắt mọi người.

Vô số người hy vọng giết chết được bọn họ, chiếm điểm của bọn họ, hơn nữa những kẻ vô địch thiên hạ khác cũng vô cùng tự tin và có thực lực để đánh chết những vương giả vô địch khác.

Khi ngọn lửa bùng lên, vô số thân ảnh lao đến tấn công Diệp Lăng, trong đó thậm chí còn có Tiên Vương hậu kỳ.

Nhưng bây giờ Diệp Lăng như đang trong trạng thái nhập ma, hắn sợ cái píp, khí tức của hắn chấn động, điên cuồng tràn ra.

“Giết!”

Diệp Lăng đâm một kiếm cực kì điên cuồng, Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể hắn tổn hao hết hai cái.

Từ đó có thể hiểu được bây giờ Diệp Lăng đang điên cuồng đến trình độ nào, chuyện này chưa bao giờ xảy ra trong quá khứ.

Không chỉ Diệp Lăng, những người khác cũng vậy, kẻ có bối cảnh thì liên tục nuốt đan dược như ăn kẹo, để bổ sung Tiên Khí.

Kẻ không có thì rời khỏi vòng chiến, sợ trở thành điểm thưởng trong mắt người khác.

Chỉ có Diệp Lăng là sở hữu Cửu Đại Tiên Anh, đến nay còn sinh long hoạt hổ, mà hắn cũng không ngừng ném Thánh Đan hạ phẩm vào miệng.

Biện pháp xa xỉ như thế, dù là Thiên Đế thì cũng không dám, trước khi Thiên Đan lão tổ rời đi đã cho Diệp Lăng một vạn viên Thánh Đan hạ phẩm chữa thương bổ khí.

Cường giả vây giết Diệp Lăng đều như muốn tỏa sáng hào quang lần cuối, liều mạng muốn giết chết Diệp Lăng, sau khi đạt được điểm số thì sẽ bỏ trốn mất dạng.

Đáng tiếc, đối mặt với Diệp Lăng như mặt trời ban trưa, bọn họ cố gắng hơn nữa cũng vô dụng.

“Cuồng Lôi kiếm pháp! Giết!”

Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, kiếm phong không còn che giấu chút nào, phong mang Thần khí quấn quanh mũi kiếm, uy lực cực lớn, dù là Tiên Vương trung kỳ thì chỉ cần chạm đến cũng sẽ tổn thương, lướt qua liền chết.

Kiếm quang điên cuồng chuyển động, một kiếm một mạng, tròng mắt Diệp Lăng đỏ tươi như máu!

Từng thi thể rơi vào Hải Hà, mỗi lần bọt sóng nổi lên là một cái mạng chết đi.

“Vô địch thiên hạ! Sát nhân như ma!”

“Vô địch thiên hạ, nhập ma!”

Trong đầu Diệp Lăng vang vọng từng danh hiệu, hắn càng thêm điên cuồng, hỏa diễm bên ngoài cơ thể như đã thay đổi màu sắc, dần biến thành màu đen.

Nếu có người nhìn từ trên cao xuống chiến trường này, chắc trong lòng sẽ vô cùng kinh hãi.

Nơi đây quá mức thảm thiết, thảm liệt đến mức không có cách nào để hình dung, toàn bộ thế giới như trở thành địa ngục, từng ngọn lửa cháy đến tận trời chính là một cường giả đang điên cuồng tàn sát.

Diệp Lăng cũng trở thành một cỗ máy giết chóc, xung quanh hắn, thi thể ngổn ngang, không có bất cứ kẻ nào có thể thoát khỏi.

Có vài người xông đến, đều là những kẻ đã thần phục Diệp Lăng, bọn họ thở hồng hộc, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

“Đứng sau ta, ai dám đến, giết!”

Diệp Lăng rống lên, biết bọn họ tới đây là muốn được che chở, những người này lập tức trốn sau lưng Diệp Lăng, nhìn Diệp Lăng che gió che mưa cho bọn họ!

Đồng thời, ba yêu thú và Thiên Đế cũng đã giết đến nhập ma, ba yêu thú thì không cần phải nói, bọn họ liên thủ lại, dù Tiên Tôn tới thì e là cũng phải khiếp sợ.

Ba tên này hiện ra bản thể, đấu đá lung tung, điên cuồng giết chóc!

Thiên Đế hiện thân, như vòng thái dương, thân thể tràn đầy hỏa diễm, cường giả lại gần y, chỉ cần dính vào một chút thì đều sẽ bỏ mình.

Diệp Lăng vẫn đang không ngừng chém giết, điểm không ngừng tăng lên, bây giờ đã đến hơn 9000 điểm.

Đúng lúc này, một cường giả mang theo ngọn lửa nóng cháy điên cuồng đánh tới, trên đỉnh đầu gã, hồng quang trùng thiên.

“Nạp mạng đi!”

Cường giả kia rống to, Diệp Lăng thấy vậy thì cười ha hả, hô to: Tới hay lắm!

Giết!

Diệp Lăng chém ra, một đạo kiếm quang sáng chói kết hợp với khí tức của hắn, phụ trợ nhau đến cực hạn.

Một khắc này, cảnh giới của Diệp Lăng buông lỏng đột phá!

Bình Luận (0)
Comment