Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 985 - Chương 986: Thất Tinh Sơn Mở Ra

Chương 986: Thất Tinh sơn mở ra

Long Phượng bảo thể là thần thông mạnh nhất của Diệp Lăng, tác dụng của nó cao hơn cả Diệt Cực Kim Thân.

Diệt Cực Kim Thân tăng cường lực lượng, Long Phượng bảo thể trực tiếp ngăn cản công kích.

Lúc này lực phòng ngự của Diệp Lăng đã tăng mạnh, hiện nay dù cường giả Tiên Vương sơ kỳ tấn công Diệp Lăng thì chắc cũng khó phá được phòng ngự của hắn.

Đổi xong Long Phượng bản nguyên, Diệp Lăng là kẻ đổi nhanh nhất, bởi vì hắn không cần những thứ khác.

Tỷ như cực phẩm Tiên khí, đối với Diệp Lăng mà nói, nó không có tác dụng gì, hoặc là Thánh Đan, Diệp Lăng cũng không thiếu.

Trong vô số bảo bối, Diệp Lăng chỉ cần thần thông, nhưng hiện nay hắn cũng không thiếu thần thông, nên hắn chỉ cần phải nhanh chóng tăng thực lực của bản thân mình.

Thời gian một khắc đồng hồ rất nhanh, có vài cường giả bị vô số bảo bối làm hoa cả mắt, không nên cọn thế nào, nếu không phải bị giới hạn thời gian, chắc sẽ sàng chọn từng thứ một.

Nhưng thời gian đã định, bọn họ đều lựa chọn thứ trọng yếu nhất trong lòng, hiện nay tổng cộng tất cả cường giả trên cầu không quá 5 vạn.

Nói cách khác, đã có khoảng một nửa cường giả chết trong Thất Tinh Cung, không thể đi ra ngoài.

Nhưng còn chưa kết thúc, Diệp Lăng dám khẳng định, trận chiến cuối cùng trong Thất Tinh sơn mới là thảm thiết nhất, một vạn người có thể sống sót đã là rất tốt.

“Thất Tinh sơn, mở!”

Thanh âm uy nghiêm vang lên, mặt đất chấn động, Hải Hà rộng lớn chậm rãi khô cạn, mặt đất bằng phẳng lộ ra

Những người này đều cảm giác như đang ở trong mộng, mới vừa rồi bọn họ còn đứng trên cầu, mà nay đã là mặt đất.

Khi tất cả đã đứng trên mặt đất, mọi người nhìn về phía 7 ngọn núi hư vô phiêu miểu, chúng như đã bỏ đi lớp khăn che, trở nên rõ ràng hơn.

Trong không trung, bảy vì sao lao về bảy ngọn núi, ánh sao bao phủ ngọn núi.

Thời khắc này, tất cả mọi người cảm thấy trên đỉnh 7 ngọn núi kia phát ra một luồng khí tức đáng sợ.

“Thất Tinh sơn mở, mỗi núi chỉ có thể chứa trăm người, cướp được Tinh Thần chi tâm trên đỉnh núi sẽ trở thành một trong Thất Tinh.”

Tròng mắt mọi người trở nên nóng bỏng, nhưng ngay sau đó, một lời làm cho trái tim bọn họ phát lạnh.

“Thất Tinh sơn, trừ 100 người mỗi ngọn núi, kẻ không tiến vào Càn Khôn Hoàn, toàn bộ chết!”

Diệp Lăng hít sâu một hơi, xem ra Càn Khôn Hoàn đúng là hy vọng sống sót duy nhất ở đây, 5 vạn người chỉ còn lại 700, thảm liệt đến mức nào?

5 vạn cường giả đều suy tư về vấn đề này, Diệp Lăng duỗi cánh tay: “Kẻ vào Càn Khôn Hoàn của ta, ra khỏi Thất Tinh Cung, nhất định phải gia nhập Lôi Cung của ta, phải thề với Thiên Đạo, nếu không thì thôi đi.”

Các cường giả sở hữu Càn Khôn Hoàn khác cũng hô lên, yêu cầu rất đơn giản, nhất định phải vĩnh viễn thần phục bọn họ.

Bọn họ cũng không phải người tốt, ở Tiên Giới, người tốt không tồn tại, ai ai cũng sống trong hiện thực thảm thiết.

Chỉ có chừng 100 cường giả sở hữu Càn Khôn Hoàn mà thôi, hơn năm vạn cường giả nhanh chóng tự hỏi.

Bọn họ muốn phân tích xem có thể sống sót đến cuối cùng, trở thành một trong 700 người hay không, nếu không, còn không bằng vào Càn Khôn Hoàn.

“Cung Chủ, ta nguyện ý thần phục Lôi Cung, Cuồng Sư ta không có lòng tin có thể sống sót đến cuối cùng, cho nên ta chọn gia nhập.”

Cuồng Sư Tiên Vương cay đắng nói, Diệp Lăng gật đầu, Cuồng Sư Tiên Vương nhấc tay hạ lời thề thiên đạo, sau đó Diệp Lăng bỏ gã vào trong Càn Khôn Hoàn.

Mấy trăm người thần phục Diệp Lăng lần lượt đi vào, mặc dù bọn họ có đột phá, có mạnh lên, nhưng vẫn không có thực lực sống đến cuối.

Phi Long Tiên Vương suy tính mãi, cuối cùng gật đầu: “Ta cũng thần phục, vốn cho là Tiên Vương hậu kỳ có thể rong ruổi ở đây, kết quả tạo hóa trêu ngươi.”

Phi Long Tiên Vương lập tức phát lời thề thiên đạo, bị Diệp Lăng bỏ vào Càn Khôn Hoàn.

Ba yêu thú và Thiên Đế đi tới, bọn họ đương nhiên sẽ không tiến vào Càn Khôn Hoàn, 4 kẻ này đều có đủ thực lực sống sót trong 5 vạn đại quân.

“Lát nữa mỗi người một núi hay thế nào?”

Thiên Đế nhíu mày hỏi, ba yêu thú nhún vai, đối với bọn hắn mà nói, mỗi người một núi thì không có bất kỳ phần thắng nào.

Diệp Lăng lắc đầu, mỗi người một núi, như vậy phần thắng sẽ nhỏ hơn rất nhiều, dù sao nơi đây có mấy đại Tiên Tôn, dù là Diệp Lăng thì cũng không dám khẳng hắn nhất định sẽ thắng.

“Tiểu Hắc cùng ta một núi, Tiểu Bạch và Tiểu Kim đi theo Thiên Đế, ai lấy được Tinh Thần chi tâm thì kẻ đó sở hữu.”

“Nói chung, có thể thắng là được, Tinh Thần chi tâm là của ai cũng thế, miễn là trong chúng ta có một người lấy được!”

Ba yêu thú cùng Thiên Đế đều gật đầu, không nói gì nữa, biện pháp của Diệp Lăng rất hợp lý, cũng là an toàn nhất.

Lúc này, trong 5 vạn cường giả, tất cả những người không có hy vọng tiến vào Thất Tinh sơn đều bắt đầu lựa chọn.

Đương nhiên bọn họ chọn lựa kẻ có khả năng sống sót nhất, dù sao nếu kẻ sở hữu Càn Khôn Hoàn chết, vậy toàn bộ những người ở trong Càn Khôn Hoàn cũng xong đời.

Cho nên nói bọn họ đang tuyển chọn đường sống cho mình, không thể qua loa, phải cẩn thận lựa chọn.

Trong nửa tiếng, Diệp Lăng đã nhận hơn hai ngàn cường giả, trong đó chỉ có hơn ba trăm Đại La Kim Tiên, còn lại toàn bộ đều là Tiên Vương!

Tiên Vương sơ kỳ tương đối nhiều, có hơn 1300 vị, cường giả trung kỳ không ít, có hơn 400 vị.

Cường giả Tiên Vương hậu kỳ có khoảng hơn 200, điều này khiến Diệp Lăng không ngờ trước được.

Phải biết rằng, cường giả Tiên Vương hậu kỳ cũng có thực lực để liều mạng, bọn họ chọn cách bảo mệnh là nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Trong nửa giờ, nơi đây đã ít đi hơn một nửa số người, những kẻ đám ở lại tranh đấu chỉ có chừng hai vạn.

Dù vậy, hai vạn cường giả chỉ có 700 còn sống vẫn là một tràng cảnh vô cùng thảm liệt.

“Thất Tinh sơn, mở!”

Ngay sau đó, thanh âm hùng hậu vang vọng trong thiên địa.

Trước 7 ngọn núi xuất hiện con đường đi tới núi, phóng ra thần quang sáng chói.

“Các ngươi xông Tham Lang, ta và Tiểu Hắc xông Phá Quân!”

Diệp Lăng hít sâu một hơi, nắm chặt Diệt Tiên Kiếm, từng luồng sát cơ sâm nhiên tràn ra từ trên người hắn.

Bình Luận (0)
Comment