Giờ khắc này, tất cả cường giả đều sẵn sàng đón quân địch, bọn họ đang đợi, nhưng không người nào dám hành động trước.
Hai vạn cường giả, tất cả đều tỏa ra sát cơ sắc bén, nhưng đều chờ đợi kẻ dám đứng ra đầu tiên.
“Nếu không ai dám động, vậy Bổn Tọa đi trước một bước!”
Một đạo hồng quang phóng lên cao, lao nhanh về phía Phá Quân sơn, Diệp Lăng kinh hãi, kẻ này là Tiên Tôn, vậy mà chọn đích giống bọn họ!
Những Tiên Tôn khác cũng vọt lên, ngay sau đó, tất cả mọi người đều không nhịn được nữa.
Ầm!
2 vạn cường giả cùng lao đi, trận thế to lớn che khuất bầu trời, lay động thương khung.
“Diệp Lăng, chúng ta có đổi mục tiêu không?”
Tiểu Hắc nhìn Diệp Lăng, dù sao có Tiên Tôn đi trước, nếu bọn họ còn chọn Phá Quân thì rất khó khăn.
Diệp Lăng quyết tâm, lắc đầu: “Không thể đổi, mấy Tiên Tôn khác cũng chọn ngọn núi khác, chỗ nào cũng vậy thôi.”
“Xông Phá Quân đi, Tiểu Hắc, hóa ra bản thể, làm thịt kẻ khác đã rồi bàn lại.”
Dứt lời, Lôi Vực ầm ầm hàng lâm, lôi đình tràn ngập bốn phía, khí tức Diệp Lăng trở nên lạnh lẽo đáng sợ, tròng mắt hiện vẻ âm trầm.
Ùng ùng, Tiểu Hắc bay lên, thân thể Hắc Long to lớn uốn lượn, y nhìn chăm chú vào đoàn người điên cuồng chém giết phía trước.
“Giết!”
Diệp Lăng lao đi, Tiểu Hắc hóa thành một đạo hắc quang lao vào trong đoàn người.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người lao vào chém giết, Diệp Lăng mang theo Tiểu Hắc trực tiếp tấn công đoàn người.
Lôi Vực lôi kéo cường giả, Diệp Lăng không ngừng thi triển Cuồng Lôi kiếm pháp đánh chết, Tiểu Hắc dùng thân thể mạnh mẽ đấu đá lung tung, bỏ qua tất cả thần thông.
Hai người giống như máy cắt cỏ, đi đến đâu thi thể ngã xuống đến đó, không kẻ nào may mắn sống sót.
Hơn nữa, Tiên Tôn lựa chọn Phá Quân sơn cũng đại khai sát giới, cường giả bình thường không đỡ nổi một kích của gã.
Thân thể cường giả Tiên Tôn chấn động, bốn phía xuất hiện lĩnh vực như biển máu, kẻ nào tiến vào vùng lĩnh vực này thì đều biến thành máu loãng trong nháy mắt.
Những cường giả khác cũng liều mạng giao chiến, hai vạn cường giả tranh đoạt 700 danh ngạch, kẻ nào không liều mạng thì không thể sống sót.
“Giết! Kẻ nào dám cản đường ta, ta sẽ giết hết!”
“Tiên Vương trung kỳ mà cũng dám tới tranh sao, cút ngay cho ta!”
Từng tiếng hống vang vọng thiên địa, Thiên Đế và Tiểu Bạch Tiểu Kim cũng sớm đại khai sát giới.
Dưới Thất Tinh sơn như trở thành núi thây biển máu, không có bất cứ người nào có thể may mắn tránh khỏi, toàn bộ đều bị kéo vào.
Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, hắn không còn che lấp khí tức Diệt Tiên Kiếm nữa, phong mang thần khí cuồn cuộn không ngừng thu hái mạng người.
Trong nháy mắt, thiên địa chìm trong huyết sắc, trong mắt mọi người không còn bất kỳ màu sắc nào khác, chỉ còn màu máu.
Giết chóc vẫn đang tiếp tục, tuy con đường dẫn tới Thất Tinh đã mở ra, nhưng không có bất cứ kẻ nào có thể xông lên, bởi vì người chết còn chưa đủ!
Trong quần chiến, Long Phượng bảo thể của Diệp Lăng phát huy công dụng, không biết hắn đã trúng bao nhiêu công kích, phần lớn đều không có tác dụng gì.
Phần còn lại thì cũng bị thân thể cường hãn của Diệp Lăng cản lại.
Dù vậy, Diệp Lăng cũng bị thương nhẹ, có thể tưởng tượng được nếu như không có Long Phượng bảo thể, có lẽ hắn đã không chịu nổi nữa.
Chiến đấu như vậy, dù là Tiên Tôn thì cũng không dám chắc rằng mình nhất định có thể sống được.
Giống như vị đệ tử của Huyết Ma Lão Tổ kia, đường đường là cường giả cấp bậc Tiên Tôn, bây giờ cũng đã bị thương không nhẹ, trong cơn tức giận, gã lại càng ra tay tàn sát.
Ở đây chắc chỉ có Tiểu Hắc là khá hơn một chút, thể phách mạnh mẽ cộng thêm miễn dịch thần thông, y là một kẻ dị loại, hoàn toàn là một cái Bug.
Giết chóc ngày càng nghiêm trọng, toàn bộ thiên địa tràn đầy mùi máu tanh gai mũi.
Người cũng càng ngày càng ít, 2 vạn cường giả, hiện nay chỉ còn lại hơn 1000.
Các cường giả còn sống đều đã giết đến tê dại, không còn tri giác, trong đầu bọn họ chỉ còn lại chữ “giết”, trừ nó ra, bọn họ thật sự đã không còn bất kỳ tư tưởng nào.
Nhưng cuộc chiến vẫn còn tiếp tục, không kẻ nào có thể tránh khỏi tai nạn này, hoặc có lẽ đây chính là trận chiến nổ ra vì tham niệm trong lòng bọn họ.
Hoặc có lẽ, tới mức độ này, bọn họ đã không còn đường quay đầu nữa, thậm chí có không ít người trong lòng sinh ra ý niệm hối hận.
Máu tươi nhiễm đỏ toàn bộ mặt đất, thi thể nằm ngổn ngang không còn khí tức, trong mắt bọn họ còn có sát cơ dữ tợn chưa tiêu tan.
Diệp Lăng cũng đã giết tới chết lặng, Tiểu Hắc sau lưng hắn càng giết càng hăng, thậm chí sau đó Yêu Khí còn tràn ra cuồn cuộn, sát cơ vô biên.
Sau khi vô số cường giả ngã xuống, con đường rộng rãi dẫn đến 7 ngọn núi, mở ra!
Trong nháy mắt Thất Tinh sơn mở ra, sát cơ đã chết lặng trong lòng mọi người bùng lên trong nháy mắt!
Tinh Thần chi tâm đang ở trên đỉnh núi, đoạt được Tinh Thần chi tâm, bọn họ chính là một trong Thất Tinh!
“Giết!”
Tất cả đều điên cuồng lao nhanh lên ngọn núi mình đã chọn.
Diệp Lăng và Tiểu Hắc cũng cắn răng, lao về phía Phá Quân sơn, cường giả còn sống sót lúc này, kẻ nào cũng có thực lực khủng bố tuyệt luân.
Tối thiểu thì sức chiến đấu phải đạt đến Tiên Vương đỉnh phong, nếu không thì không sống được tới giờ.
Rầm rầm!
Trăm đạo thân ảnh điên cuồng phóng đi, sơn đạo gồ ghề không cản nổi bước chân họ.
Tốc độ tiến lên cực nhanh, Diệp Lăng híp mắt, Diệt Tiên Kiếm đưa ngang một cái, lướt qua một gã cường giả Tiên Vương hậu kỳ phía trước.
“Kẻ chặn đường, giết!”
Diệp Lăng vọt lên chắn trước mặt Tiên Vương hậu kỳ kia, Diệt Tiên Kiếm trong tay điên cuồng chém xuống.
Kiếm quang lượn quanh thân thể hắn, ngăn cách toàn bộ không gian.
“Cút ngay cho ta!”
Cường giả kia rống giận, đánh ra một chưởng, chưởng ấn gào thét lao đánh tan kiếm quang của Diệp Lăng.
Nhưng đúng lúc này, Tiểu Hắc đâm mạnh lên lồng ngực gã.
Gã phun ra một ngụm máu tươi, Diệp Lăng tay mắt lanh lẹ xông thẳng tới, Diệt Tiên Kiếm lướt nhẹ, kiếm quang xẹt qua cổ họng gã.
Máu tươi phun trào.