Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 987 - Chương 988: Người Nào Còn Có Ý Kiến?

Chương 988: Người nào còn có ý kiến?

Sau khi giải quyết một cường giả Tiên Vương hậu kỳ, Diệp Lăng cùng Tiểu Hắc xông lên núi nhanh hơn, hóa thành lưu quang biến mất tại chỗ.

Tràng săn giết thảm liệt trên Thất Tinh sơn tới bây giờ mới bắt đầu hiển lộ ra sự đáng sợ chân chính của nó.

Lúc trước, tuy trận chiến dưới chân Thất Tinh sơn rất khốc liệt, nhưng đó là cuộc chiến nghiêng về một phía, ai mạnh người đó sống.

Nhưng đến đây, kẻ sống sót đều là kẻ mạnh, kẻ nào cũng đều khó đối phó, Diệp Lăng và Tiểu Hắc liên thủ mới giết cho kẻ kia trở tay không kịp, nếu không thì cũng phải phí chút thủ đoạn.

Trên Phá Quân sơn, lần lượt từng bóng người xông thẳng lên đỉnh núi, khi đến giữa sườn núi, một đám cường giả gặp nhau, bắt đầu chém giết.

Đệ tử Huyết Ma Lão Tổ cũng ra tay, Diệp Lăng còn nhìn thấy một kẻ khác, chính là con khỉ Hoa Quả Sơn kia.

Phá Quân trong Thất Tinh thuộc về Tinh Quân tương đối nặng, cho nên rất nhiều cường giả chọn Phá Quân đỉnh, chất lượng của cường giả Phá Quân đỉnh cũng cao hơn các ngọn núi khác.

Ngoài Phá Quân còn có Tham Lang, đây là hai đại Sát Tinh lưu truyền lâu năm trong Tiên Giới.

“Trong Phá Quân, 50 người nhập quan!”

Mọi người còn đang chém giết, đột nhiên, một con đường nhỏ hẹp dài xuất hiện trước mặt mọi người.

Khi thanh âm dứt lời, tất cả đều dừng tay, nhìn chằm chằm mọi người xung quanh.

50 người, nói cách khác nếu muốn đấu loại một nửa số cường giả, vậy thì hơi khó giải quyết.

“Chư vị, ta muốn một danh ngạch, ai có ý kiến gì không?”

Đệ tử Huyết Ma Lão Tổ cười dữ tợn, tất cả mọi người không nói gì, gã có tu vi Tiên Tôn, đương nhiên có tư cách lấy được danh ngạch.

Thấy không ai phản đối, người này cười dữ tợn, gật đầu, nhưng gã chưa đi lên trước.

Dù sao với tình thế hiện tại, nếu gã một mình xông lên trước, sợ rằng thế cục vừa mới an ổn sẽ đại biến, nếu như những người này vây công một mình gã, vậy gã cũng thấy khó giải quyết.

“Lão Tôn ta cũng muốn một chỗ, ai không phục cứ việc đứng ra!”

Con khỉ Hoa Quả Sơn cười hắc hắc, trực tiếp nhảy đến khu đất trống, cầm một cây trường côn trong tay, cực kỳ giống Tề Thiên Đại Thánh đại náo thiên hạ nhiều năm trước.

Nhưng kẻ này chỉ có tu vi Tiên Vương hậu kỳ, có người không phục, một vị cường giả Tiên Vương đỉnh phong đứng ra, cười lạnh một tiếng, tấn công y.

“Hắc hắc, Kình Thiên Nhất Côn, cút!”

Con khỉ nhảy một cái, hai tay cầm côn, trong nháy mắt, Yêu Khí vô biên lao đến cuồn cuộn, trường côn đánh về phía cường giả Tiên Vương đỉnh phong.

Ầm một tiếng, lực lượng chấn động khiến mặt đất không ngừng run rẩy, sắc mặt cường giả Tiên Vương đỉnh phong lập tức đại biến.

Gã ta liền lùi lại, phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt tràn đầy kinh hãi.

“Chà chà, quá yếu quá yếu.”

Con khỉ cười to, sau đó xách trường côn ngồi xổm trên một tảng đá xanh, lắc đầu nhìn gần trăm cường giả.

“Lão Tôn ta không muốn gì khác, chỉ muốn đi tiếp, kẻ nào phản đối, vậy đừng trách Lão Tôn tự tay giải quyết.”

Y nói rất ngông cuồng, nhưng y có thực lực để làm thế, một côn đánh cho cường giả Tiên Vương đỉnh phong hộc máu, không ai dám cam đoan mình có thể sống sót dưới côn của y.

Thấy không ai nói chuyện, con khỉ đi thẳng tới bên cạnh đệ tử Huyết Ma Lão Tổ, cười hắc hắc, danh ngạch thứ hai đã có chủ.

Mọi người nhìn nhau, Diệp Lăng đi ra, cầm Diệt Tiên Kiếm, ánh mắt ngời sáng.

“Ta muốn một suất!”

Mọi người sững sờ, lập tức cười to, đùa gì thế, một Tiên Vương trung kỳ như ngươi mà dám học bọn họ ư?

“Tiểu tử, ý nghĩ của ngươi quá kỳ lạ rồi đấy.”

Một cường giả Tiên Vương đỉnh phong cầm đơn đao đi ra, châm chọc nhìn Diệp Lăng.

Diệp Lăng liếc nhìn gã, không nói gì, nhưng trong mắt nồng nặc sát cơ.

“Thứ ta muốn, không ai có thể ngăn cản!”

Lôi Vực hàng lâm, lực lượng xoay quanh Lôi Vực, đồng thời, Diệp Lăng cũng trực tiếp thi triển lĩnh vực của mình.

Ùng ùng!

Khí thế cường đại, cường giả Tiên Vương đỉnh phong không đề phòng, suýt chút nữa đã ngã vào bên trong, nhưng ngay sau đó liền tránh thoát.

Đôi mắt Diệp Lăng ẩn chứa lôi đình, lôi quang lấp lóe trong tròng mắt.

“Lôi sát!”

Đôi mắt hắn trợn lên giận dữ, một luồng tinh thần công kích quỷ dị tấn công cường giả kia.

Ong ong!

“Khốn kiếp! Đây là công kích gì, cút ngay cho ta! Cút ngay!”

Đầu đau nhức, còn trở nên mơ hồ, cường giả kia điên cuồng rống giận, khuôn mặt đầm đìa mồ hôi, sắc mặt trắng bệch.

Lôi sát quỷ dị khó mà phòng bị, huống hồ Diệp Lăng tấn công khiến gã trở tay không kịp, không cho gã bất kỳ cơ hội nào.

Biến cố đột nhiên xảy ra làm cho cường giả xung quanh sững sờ, chuyện gì vậy, lập tức những cường giả này ý thức được một vấn đề, đó là công kích của Diệp Lăng nhằm vào linh hồn và tinh thần!

Những cường giả này đều kinh hãi, rất khó phòng bị thủ đoạn như vậy.

Nhưng tinh thần lực của cường giả Tiên Vương đỉnh phong cũng không yếu, trong nháy mắt ngắn ngủi đã tránh thoát công kích lôi sát của Diệp Lăng.

Ngay sau đó, trong không trung, một cự chưởng đã ngưng tụ thành hình, trong lòng bàn tay hiển hiện cung điện san sát, xa hoa hào nhoáng.

Lực lượng thôn phệ đáng sợ ẩn chứa trong lòng bàn tay, Chưởng Trung Tiên Quốc!

“Chưởng Trung Tiên Quốc, giết!”

Diệp Lăng hét lên, chưởng ấn ầm ầm giáng xuống, lực hút mạnh mẽ phát ra từ lòng bàn tay.

“Không! Không!”

Cường giả Tiên Vương đỉnh phong rống lên, Tiên Lực trong cơ thể không ngừng tràn ra, muốn tránh khỏi lực hút đáng sợ kia mà không có bất kỳ hiệu quả nào.

Viu!

Thân thể gã bị hút vào thế giới trong lòng bàn tay kia, lực lượng không ngừng công kích gã.

Ánh mắt Diệp Lăng lạnh lẽo, bàn tay nắm chặt, chưởng ấn ầm ầm vỡ nát!

Lực lượng mạnh mẽ càn quét toàn bộ sườn núi, tất cả cường giả đều liên tục lui lại, cường giả Tiên Vương đỉnh phong rơi xuống mặt đất. Cả người vết máu loang lổ, gần như đã không còn sức để đánh một trận nữa!

Thực lực của Diệp Lăng làm cho mọi người khiếp sợ.

Hắn quá mạnh mẽ, tưởng như một tôn Sát Thần.

Mà nguyên nhân một phần là vì Diệp Lăng đánh lén, ra tay bất ngờ, nếu không, hắn không thể chiến thắng thoải mái như vậy.

Sau khi đánh bại Tiên Vương đỉnh phong, Diệp Lăng khí thế bừng bừng, ánh mắt sắc bén.

“Hiện tại còn kẻ nào có ý kiến?”

Bình Luận (0)
Comment