Thực lực của Diệp Lăng chấn nhiếp tất cả mọi người, dù là đệ tử của Huyết Ma Lão Tổ hay con khỉ Hoa Quả Sơn cũng đều kinh ngạc vô cùng.
Đường đường là cường giả Tiên Vương đỉnh phong, vậy mà không thể đánh bại hắn ư?
Mặc dù Diệp Lăng có hiềm nghi xuất chiêu không quang minh chính đại, nhưng vậy cũng không có vấn đề gì, dù sao thắng bại cuối cùng mới là quan trọng nhất.
Hiển nhiên là Diệp Lăng có thực lực, chúng cường giả không nói cái gì nữa, nhưng sau khi Diệp Lăng đứng qua một bên, một gã cường giả Tiên Vương đỉnh phong lên tiếng.
“Tiếp tục thế này thì kẻ nào cũng nói là mình có thực lực, nói nhiều làm gì, muốn chiến liền chiến, người nào thắng người đó đi lên!”
Tiên Vương vừa dứt lời, mọi người đều gật đầu, đây mới là công bình nhất, vì vậy sau đó các Tiên Vương tự do chọn đối thủ.
Chiến đấu bắt đầu, đối thủ của Tiểu Hắc là một gã Tiên Vương đỉnh phong, thủ đoạn vô song, kinh thiên động địa.
Nhưng khi gã ta đấu với Tiểu Hắc thì cảm thấy biệt khuất vô cùng, suýt chút nữa đã tức hộc máu, đơn giản là vì thể phách và khả năng miễn dịch thần thông của Tiểu Hắc, y như một tên bật hack vậy.
Diệp Lăng và hai cường giả đã có danh ngạch cẩn thận đứng nhìn, không khỏi gật đầu, thậm chí thần sắc có chút ngưng trọng.
Quá mạnh mẽ, kẻ có thể đi đến nơi này đều không phải hạng người yếu ớt, thậm chí đệ tử thánh địa thì cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Có cuộc chiến kết thúc tương đối nhanh, có cuộc chiến lại tương đối chậm, trận chiến của Tiểu Hắc hao phí tới tận hơn nửa ngày mới kết thúc.
Cuối cùng Tiểu Hắc dựa vào thể phách mạnh mẽ đánh bại Tiên Vương kia, trở thành một trong 50 cường giả đạt được tư cách.
Kẻ thua thần sắc cô đơn, rất không cam lòng, thắng lợi thì được lên đỉnh núi, nhưng bọn họ lại thất bại, không có duyên đi tranh đoạt Tinh Thần chi tâm trên đỉnh núi.
Nhưng ít nhất những cường giả thất bại này không rơi vào kết cục tử vong, còn có thể tiếp tục lưu lạc tam giới, không đến nỗi mất cả mạng.
“Đi thôi!”
Đệ tử Huyết Ma Lão Tổ lạnh giọng quát, gã đi lên con đường nhỏ, đám Diệp Lăng cũng theo sát, kẻ nào cũng phản ứng cực nhanh.
Đi qua đường nhỏ là một sơn đạo gồ ghề quanh co, đám người nhìn con đường trước mắt, không khỏi hít sâu một hơi.
Nhìn thấy con đường này, bọn họ đều lộ vẻ ngưng trọng, con đường này chỉ đủ cho một người đi qua, hơn nữa bốn phía đều là hoa cỏ hình dạng quỷ dị.
Tuy con đường hiểm trở, nhưng đối với đám Tiên Vương này mà nói thì chỉ như giẫm trên đất bằng, nhiều nhất là hơi khó đi mà thôi.
Nhưng hoa cỏ xung quanh lại khiến những người này cảm thấy kinh hãi, thậm chí khí tức hoa cỏ tản mát ra cũng làm cho bọn họ khiếp sợ.
“Hừ, kẻ nào xui xẻo thì chết, Bổn Tọa ta đi trước đây!”
Đệ tử của Huyết Ma Lão Tổ hừ lạnh, huyết khí rít gào không ngừng, gã điên cuồng xông về phía trước.
Bọn họ không phải minh hữu, mà là người cạnh tranh, cuối cùng chỉ có một người có thể lấy đi Tinh Thần chi tâm, giả vờ giả vịt ở đây chẳng để làm gì.
Diệp Lăng và Tiểu Hắc thấy vậy cũng trực tiếp xông lên, hai người đều thi triển toàn lực.
Từng thân ảnh phóng đi, cảnh giác đề phòng, đệ tử Huyết Ma Lão Tổ đi đầu đột nhiên phẫn nộ quát một tiếng, ngay sau đó, trước mặt gã xuất hiện một nụ hoa khổng lồ.
Ngao!
Nụ hoa nuốt chửng gã, tất cả mọi người đều cảm thấy lòng mình lạnh lẽo, hoa ăn thịt ư?
Rầm rầm, từng bụi cỏ cứng phóng lên, điên cuồng lay động, lao về phía đám người, âm thanh phá không khiến người nghe tê cả da đầu.
“Cút ngay cho ta!”
Diệp Lăng quát, Diệt Tiên Kiếm tỏa ra kiếm quang bùng cháy như hỏa diễm.
Diệt Tiên Kiếm lướt qua nhẹ nhàng như cắt rau, Tiểu Hắc đấm ra một quyền, lực lượng vô biên tiết ra, biến một đám cỏ cứng thành tro tàn.
Hai người Diệp Lăng rất nhẹ nhàng, nhưng các Tiên Vương đã bị Diệp Lăng lừa thảm.
Nghĩa là sao? Rất đơn giản!
Diệt Tiên Kiếm của Diệp Lăng là Thần khí, Tiên Đế cũng không dám hy vọng xa vời sở hữu được nó, đối với dạng Thần khí này mà nói, nó cắt vật gì cũng dễ như cắt tào phở.
Vừa rồi Diệp Lăng chém một kiếm quét sạch một đám cỏ cứng, làm cho Tiên Vương phía sau cho rằng đám cỏ này là Tinh Quái thông thường, vì vậy thi triển Tiên khí điên cuồng oanh kích.
Nhưng khi Tiên khí đánh vào thân cỏ lại chỉ tạo ra mấy vết xước trắng, bọn họ mới biết đám cỏ này đáng sợ thế nào.
Hưu!
Xuy xuy, một cây cỏ cứng xuyên thủng lồng ngực một cường giả Tiên Vương đỉnh phong, trên thân cỏ nhiễm đầy máu tươi.
“Khốn kiếp! Cút ngay cho ta!”
Cường giả kia đã bị trọng thương, y rống lên, Tiên Lực cuồn cuộn lao ra càn quét.
Rầm rầm, từng bụi cỏ cứng điên cuồng vũ động, Diệp Lăng lao lên, hắn cầm Diệt Tiên Kiếm trong tay, căn bản không thèm nhìn đám cỏ cứng điên cuồng kia.
Diệp Lăng và Tiểu Hắc lướt qua hoa ăn thịt nuốt chửng đệ tử Huyết Ma Lão Tổ ban nãy, trong nháy mắt hai người vừa xẹt qua, hoa ăn thịt nổ tung!
Từng bãi dịch thể màu tím đen như máu tươi bắn ra, đệ tử Huyết Ma Lão Tổ trôi nổi giữa khoảng không, sắc mặt tái xanh, cả người loang lổ vết máu.
“Khốn kiếp!!”
Biển máu xuất hiện quanh gã, gã phẫn nộ tới cực điểm, chưa đi bao xa mà gã suýt nữa đã lật thuyền trong mương, gã không thể nào chấp nhận được chuyện này.
Nhìn Diệp Lăng và Tiểu Hắc, gã càng nổi giận hơn, gầm lên giận dữ, vậy mà đột nhiên tấn công Tiểu Hắc.
“Khốn kiếp! Dám vượt qua ta, ngươi chết đi!”
Đệ tử Huyết Ma Lão Tổ rống giận, sát cơ dạt dào, trong chớp mắt đã đến sau lưng Tiểu Hắc, gã đánh ra một chưởng, huyết lãng lan tràn trên thân thể Tiểu Hắc.
Thanh âm ăn mòn phát ra từ thân thể Tiểu Hắc, Tiểu Hắc lặng lẽ xoay người, sắc mặt tái xanh!
“Cái gì? Không thể!”
Đệ tử của Huyết Ma Lão Tổ kinh hãi, thấy công kích của mình vô dụng với y, suýt nữa đã sợ hãi xoay người chạy.
Sao có thể, dù là cường giả Tiên Tôn hậu kỳ cũng tuyệt đối không thể không tổn hao chút nào như vậy.
Gã không biết rằng Tiểu Hắc miễn dịch thần thông, trùng hợp khắc chế loại cường giả am hiểu thần thông như gã.
“Ngươi thật to gan, dám đánh lén ta?!”
Tiểu Hắc xoay người, cười băng lãnh, y nắm quyền hung hăng tấn công đệ tử của Huyết Ma Lão Tổ kia.
Ầm một tiếng, vị đệ tử kia không có chút phòng bị nào, chỉ có thể nâng hai tay chật vật ngăn cản, một quyền của Tiểu Hắc đánh tới, gã bị đánh lùi lại, sắc mặt bỗng nhiên trắng bệch.
Quá mạnh mẽ, loại miễn dịch thần thông như Tiểu Hắc này chính là cái gai trong mắt tất cả cường giả!