Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 989 - Chương 990: Vượt Ải!

Chương 990: Vượt ải!

Một quyền đánh đệ tử Huyết Ma Lão Tổ lui lại mấy bước, thần sắc Tiểu Hắc có chút dữ tợn.

“Ngươi cho rằng lão tử sợ ngươi chắc!”

Tiểu Hắc âm trầm nói, y mà liên thủ cùng Diệp Lăng, đệ tử Huyết Ma Lão Tổ không nhất định có thể sống sót xuống núi.

Tiên Tôn thì thế nào, cũng không phải vô địch, kêu gào cái gì trước mặt bọn họ chứ.

Diệp Lăng tiến lên một bước, cầm Diệt Tiên Kiếm, thần sắc vô cùng uy nghiêm, kiếm quang phun trào, hắn cũng hơi giận.

Tên khốn kiếp này cho rằng là Tiên Tôn thì vô địch ư, lại còn dám xuất thủ sau lưng?

Lúc này, lần lượt từng bóng người vượt qua ba người, Diệp Lăng và Tiểu Hắc thấy vậy, lắc đầu.

“Nếu còn dám xằng bậy, lão tử không lấy được Tinh Thần chi tâm thì cũng phải làm thịt ngươi, không phục thì ngươi cứ việc thử!”

Diệp Lăng nghiêm túc, cùng Tiểu Hắc chạy tiếp về phía đỉnh núi, đệ tử Huyết Ma Lão Tổ sắc mặt tái nhợt.

Gã bị uy hiếp, bị hai kẻ yếu hơn gã uy hiếp, nhưng gã biết nếu Diệp Lăng và Tiểu Hắc liên thủ, đúng là gã không chắc thắng.

Lần lượt từng bóng người leo lên đỉnh núi, hoa cỏ quỷ dị bên đường cũng như phát điên, không phải điên cuồng quăng quật thì là phun nọc độc.

Nọc độc hủ thực không gian, như muốn ăn mòn xuyên thấu nó, thứ này dính lên người Tiên Vương, cũng trực tiếp phá hỏng phòng ngự của bọn họ.

Diệp Lăng và Tiểu Hắc thì tốt hơn một chút, Tiểu Hắc thì không cần phải nói, thể phách của y còn mạnh Diệp Lăng nửa phần, dù sao y có thiên phú dị bẩm, ở trong Yêu Tộc cũng là một tồn tại khác thường.

Diệp Lăng có Long Phượng bảo thể, hầu như chặn lại được tất cả nọc độc này, dù có một ít rơi lên người hắn thì cũng không làm gì được hắn.

Cho nên hai người bọn họ khá thả lỏng, đệ tử Huyết Ma Lão Tổ lại chịu khổ, cả người thương thế loang lổ, khí tức yếu đi rất nhiều.

Chém giết vẫn không ngừng, đánh lén và dùng ám khí vẫn thường xảy ra.

Nhưng sau khi đệ tử Huyết Ma Lão Tổ giao thủ cùng hai người Diệp Lăng Tiểu Hắc, Diệp Lăng và Tiểu Hắc đã thành tồn tại không ai dám trêu chọc.

Dù là con khỉ Hoa Quả Sơn mắt cao hơn đầu thì cũng cực kì kiêng kỵ Diệp Lăng cùng Tiểu Hắc.

Một con đường không quá dài, đám người lại đi nửa ngày, cả đám đều bị thương, kẻ bị thương nghiêm trọng nhất vậy mà lại là đệ tử của Huyết Ma Lão Tổ.

Điều này rất khó tin, gã là Tiên Tôn, nhưng lại bị thương khi đi trên con đường này.

Cuối đường, hơn bốn mươi Tiên Vương thở hổn hển đứng đó, trong bọn họ đã có hơn 20 cường giả không còn sức tái chiến.

Thậm chí đã có vài kẻ chết trên đường, cực kì thảm liệt, từ đó có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của con đường này.

“Xông qua bình chướng thiên nhiên thì sẽ được tranh đoạt Tinh Thần chi tâm!”

Một thanh âm lại vang lên, mọi người chợt hít thở không thông, trước mắt bọn họ, gần đỉnh núi đột nhiên xuất hiện một thác nước!

Đúng, chính là thác nước, nó trút mạnh xuống mặt đất, lực trùng kích chấn động cả ngọn núi.

“Một thác nước mà thôi, có thể cản nổi Bổn Tọa ư?!”

Đệ tử Huyết Ma Lão Tổ cười nhạt, gã hóa thành một đạo hồng quang lao thẳng về phía thác nước.

Nhưng ngay sau đó, mọi người đều ngây ra, bởi vì đệ tử của Huyết Ma Lão Tổ lại bị thác nước đánh bay.

Ầm một tiếng, gã ngã xuống đất, phun ra một đống máu đen, sắc mặt tái xanh.

“Sao có thể?! Tại sao lại có lực lượng lớn như vậy!”

Đệ tử Huyết Ma Lão Tổ không thể tin được, mấy người Diệp Lăng cũng cảm thấy ngoài ý muốn, cái thác nước này mạnh như vậy sao?

“Để ta thử xem!”

Kẻ nói chuyện là con khỉ kia, trên người cũng đầy vết thương, ngưng thần thái vẫn sáng láng.

“Thác nước ở Hoa Quả Sơn cũng không kém nó, ta không tin, nó có thể ngăn cản ta.”

Con khỉ kia hóa thành một tia sáng lao nhanh về phía thác nước, trường côn trong tay đưa ra dò xét, một lực lượng khủng bố chọc thủng thác nước tạo thành 1 cái lỗ!

“Ha ha! Mở cho ta!”

Con khỉ vui mừng, thân thể thả ra từng cỗ Yêu Khí nồng nặc, Yêu Khí tràn ngập, thác nước cũng dừng lại nửa phần.

Con khỉ tiến vào, mọi người đều ngẩn ra, nó tiến vào thoải mái như vậy ư?

Tất cả mọi người đang hoài nghi đệ tử Huyết Ma Lão Tổ giả vờ, nhưng Diệp Lăng lại biết không phải như vậy.

Thác nước Hoa Quả Sơn có lực trùng kích không nhỏ, dù sao nơi đó là một thiên linh bảo địa, dù là Tây Thiên Lôi Âm Tự thì cũng không bằng Hoa Quả Sơn.

Cho nên từ nhỏ con khỉ này lớn lên ở đó, chắc đã có thể xuyên qua thác nước kia từ lâu, không biết có bao nhiêu kinh nghiệm tâm đắc.

Đối mặt với thác nước này chắc cũng giống vậy, cho nên nó đi xuyên qua không có vấn đề gì.

“Tới lượt ta!”

Một gã cường giả Tiên Vương đỉnh phong hít sâu một hơi, thân thể chấn động, Tiên Lực chấn động, trong đôi mắt hiện vẻ ngưng trọng.

“Xông!”

Trong nháy mắt, dưới chân y sinh ra một luồng hỏa diễm, lực lượng bùng nổ, Tiên Vương này lao vọt vào trong thác nước.

Rầm rầm, âm thanh phá không vang khắp thiên địa, cường giả kia nhếch miệng cười, nhưng ngay sau đó, khi y đụng tới thác nước, sắc mặt y hoàn toàn thay đổi.

Đùng đùng!

Lực trùng kích mạnh mẽ đập người này ngã xuống đất, hộc máu không ngừng.

“Không! Sao có thể chứ?!”

Tiên Vương kia giùng giằng đứng dậy, trừng mắt, không cách nào tưởng tượng nổi tại sao lực lượng kia lại có thể như lớn như thế!

Diệp Lăng hít sâu một hơi, thì thào với Tiểu Hắc bên cạnh: “Ta đi trước, ngươi cẩn thận, thể phách của ngươi có thể miễn cưỡng đi vào.”

Tiểu Hắc gật đầu, lực trùng kích này rất lớn, nhưng không thể hất bay y, cho nên chắc là không có vấn đề gì.

Thân thể Diệp Lăng chấn động, Diệt Cực Kim Thân thất trọng thi triển ra, từng luồng lực lượng mạnh mẽ du tẩu khắp toàn thân.

Đồng thời, năm đạo Long Phượng bảo thể hiện lên quanh thân hắn, bảo vệ hắn chặt chẽ.

Diệp Lăng hít một hơi, trong đôi mắt ánh lên thần quang rạng rỡ.

Chân giẫm một cái, Diệp Lăng lướt đi, hắn nắm chặt Diệt Tiên Kiếm, lực lượng tụ đến mũi kiếm.

“Mở cho ta!”

Diệp Lăng gầm lên, mũi kiếm tóe ra một tia sáng chói!

Ánh sáng ấy ẩn chứ lực lượng vô song.

Diệp Lăng thi triển cực điểm chân ý, muốn công điểm phá diện!

Bình Luận (0)
Comment