Hệ thống của Tinh Võng làm cực kỳ toàn diện, mỗi một lần ngã xuống đều có âm thanh va đập và âm thanh hoan hô nhiệt liệt. Đám học sinh đối với thú vui ác độc của trường học cảm thấy thập phần vô ngữ.
Lưu Dược nằm ngửa trên mặt đất, tứ chi mở rộng, nếu không phải bộ cơ giáp nặng gấp mấy lần trọng lượng con người vẫn luôn tác dụng ở trên người, tư thế này sẽ làm hắn thực thả lỏng.
Đầu của hắn có đôi khi sẽ nhìn trái nhìn phải, hắn đang tìm kiếm cùng tính toán góc độ của các học sinh khác, tổng kết số liệu thành công hoặc thất bại của bọn họ.
Lúc này, đại não của hắn giống như một chiếc máy đang vận chuyển với tốc độ cao, phân tích, tổng hợp mẫu, ý đồ tìm kiếm một quy luật.
Động tác của bọn học sinh vẫn thực cứng đờ, có vài người đã có thể nhấc chân đi đường, nhưng muốn vượt qua 400 mét chướng ngại, thì cứ thao tác lại bị rối.
Sau đó liền sẽ lặp đi lặp lại một lần, rồi lại một lần thất bại.
Không ít học sinh đã bắt đầu có cảm giác đầu váng mắt hoa, biểu hiện của việc tinh thần lực bị tiêu hao quá mức.
Vân Mạt đã sớm từ bỏ thử trải nghiệm một cách mù quáng, ngón tay cơ giáp của nàng nhéo cằm, cũng lặp đi lặp lại quan sát.
Trương Qua thấy nàng nửa ngày không nhúc nhích, đi qua đá nàng một cái, “Thế nào?”
Vân Mạt chống một tay xuống đất, gian nan đứng lên, thở dài thật sâu.
“Ngươi hoàn thành được mấy hạng mục?” Trương Giáo quan lại hỏi.
Vân Mạt che ngực, cảm thấy đau thương cho chính mình, “Huấn luyện viên, ngài đã từng nghe truyền đạo sư giải thích nghi hoặc chưa? Trình độ của học sinh không đủ, có phải bởi vì huấn luyện viên dạy không đúng chỗ không?”
Trương Qua liếc mắt nhìn nàng một chút, cười lạnh nói, “Ta có nghe nói qua, sư phụ lãnh vào cửa, tu hành ở chính mình.”
Vân Mạt lắc đầu, đi trở về điểm xuất phát, một lần nữa mở video biểu thị của giáo quan trên màn hình lớn.
Nàng đã hiểu, vấn đề chủ yếu của nàng là lực độ chỗ cơ bắp cánh tay không đủ, hơn nữa kinh nghiệm khống chế cũng không đủ, khi lao tới 400 mét chướng ngại kiểu gì cũng bởi vì sai sót mà chệch khỏi lộ tuyến đã định.
Khi nàng muốn điều chỉnh, lại không có đủ sức lực chống đỡ động tác tiếp theo……
Đối với nàng mà nói, hoạt động này cần phải làm chính xác trăm phần trăm, mới có khả năng hoàn thành, cái này thật sự là không dễ dàng.
Nhưng, nếu làm ngược lại, biến cơ giáp hoàn toàn trở thành con rối thì sao?
Ánh mắt Vân Mạt sáng lên, nàng buông dòng suy nghĩ xuống, xỏ xuyên nguyên thần lực qua các bộ phận của cơ giáp, ngón tay nắm lại, thử dùng phương pháp thao tác con rối tới thao tác cơ giáp.
Nhấc chân, lắc tay, áp chân, xoay tròn……
Hiện tại, nàng giống như một đứa trẻ vừa mới bắt đầu tập đi, nàng muốn một lần nữa nắm giữ kỹ năng đi đường.
Lâm Phàm Thành vừa nhấc đầu lên, liền phát hiện nàng đang làm một hành động cực kỳ thô bỉ.
Hắn nuốt nước miếng một cái, giương mắt nhìn nàng sau khi làm xong động tác này lại bắt đầu vặn eo, lắc mông…… Quả thực cay đôi mắt.
“Xuy……”
Không biết là ai cười thành tiếng,
“Trời ạ, Vân tổng chỉ huy đây là động tác kỳ ba gì vậy!”
“Đây là muốn tự sa ngã sao……”
Nửa giờ trôi qua, đã có không ít học sinh ngộ tính cao, có thể làm được động tác đi đường hoặc chạy bộ, Lưu Dược thậm chí đã có thể hoàn thành một nửa hạng mục.
Lúc này, Vân Mạt vẫn đang tiến hành luyện tập các động tác chi tiết, từ ngón tay tới cổ tay lại đến cổ chân, toàn bộ động tác thoạt nhìn cực kỳ cứng đờ, giống như một người máy.
Đám huấn luyện viên ở một bên nói chuyện.
“Chậc chậc chậc, đám thiếu niên này không được a.”, một huấn luyện viên cười run chân, nói chuyện phiếm cùng người anh em bên cạnh.
Một huấn luyện viên khác nói theo, “Ai nha, lại rớt xuống hố, đến, khởi động lại đi, ngay cả chạy cũng chưa học được, thì càng không cần phải nói đến việc từ dưới hố bò lên……”
“Nhìn đám học sinh này, quả thực ngốc nghếch!", huấn luyện viên bên cạnh không nhịn được nhớ lại những năm tháng chông gai của chính mình.
“Sách, ngươi mau thôi đi, ngươi lúc mới mặc cơ giáp nhất định cũng không tốt hơn là bao.”
“Uy, lão Trương, học sinh của ngươi như thế nào?”
Trương Giáo quan vẫn luôn quan sát Vân Mạt, nghẹn ra một câu, “Đang tập đẻ trứng!”
“Ai nha, ta thấy học sinh này, càng xem càng cảm thấy tà môn!”
Một huấn luyện viên đối với tỷ lệ đồng bộ 100% đỏ mắt, “Ta nếu có số liệu cao như vậy thì, sách……”
Người anh em bên cạnh đẩy hắn một cái, “Kỹ năng đầu thai quá cao, người bình thường không làm nổi.”
Các huấn luyện viên khác cũng run rẩy chân, “nhưng tỷ lệ đồng bộ cao cũng không chứng minh được cái gì. Một số binh sĩ trong quân vừa mới mặc cơ giáp là đã có thể dung hợp liền. Ta thấy nữ sinh này có hơi chút huyền bí, không thấy nàng đã ngồi xổm bên miệng hố nguyên một buổi trưa sao?”
Mấy huấn luyện viên vừa nói chuyện, vừa trộm xem thần sắc của Trương giáo quan.
Trương Qua mặt vô biểu tình, “Không cần xem thường nàng.”
Thời gian trôi qua thật sự nhanh, còn có 30 phút nữa là tan học. Lưu Dược là người thứ nhất hoàn thành 400 mét chướng ngại, hắn không nhịn được mở cánh tay cơ giáp ra, chạy một vòng lớn quanh sân huấn luyện.
Mặt sau lục tục có mấy nam sinh cũng hoàn thành, sử dụng ước chừng tầm 15 phút, tuy rằng chậm, nhưng rốt cuộc đã thông qua, trên mặt mấy người đều có vẻ hài lòng.
Khi tuyệt đại đa số mọi người đều bắt đầu lao tới, Vân Mạt vẫn còn làm mấy cái động tác kỳ ba, nàng bắt đầu thử hợp nhất thể xác và tinh thần.
Lưu Dược thu hoạch được không ít lời ca ngợi cùng thổi phồng, mặc kệ là xuất phát từ thiệt tình hay là giả ý, vẫn khiến hắn có chút lâng lâng.
Hắn khoan thai bước về phía Vân Mạt bên kia, muốn giảng giải cho nàng một chút động tác trọng yếu.
Lúc này, trên màn hình lớn hiện lên một đạo thân ảnh, chỉ thấy cơ giáp của Vân Mạt mạnh mẽ thoải mái, động tác phối hợp nhuần nhuyễn, nhảy xa, nhảy cao, bò trườn……
Không có bất luận dư thừa nào, giống như đã trải qua luyện tập cả trăm lần.
Nàng là dùng sức mạnh cơ giáp kéo thân thể của chính mình đi tới, khắc phục vấn đề sức lực của cánh tay không đủ, tiêu hao chủ yếu là tinh thần lực.
“Oa!”
Vân Mạt vượt qua bức tường cao cuối cùng, nhìn lại điểm xuất phát, không nhịn được cười to.
Đám học sinh há hốc mồm, đồng thời rống to, “Chuyện này không có khả năng!”
Trước đó, người có thành tích tốt nhất là mười lăm phút. Đây lại là tình huống gì?
Năm phút rưỡi?!
Năm phút rưỡi là cái khái niệm gì?
Nghiền áp khái niệm của bọn họ!
Các huấn luyện viên thấy một màn như vậy, đột nhiên run lập cập, biểu tình nghiêm túc lên.
Chỉ có trên mặt Trương Qua hơi hơi mỉm cười, quả nhiên!
Liền biết tỷ lệ đồng bộ 100% là một kỳ tích mà, quả nhiên có thể làm được đến cảnh giới mà người khác không làm được.
Quả nhiên, trong lịch sử kiểu gì cũng xuất hiện một ít người, mà sự tồn tại của bọn họ, chính là để cho người khác cảm thụ sâu sắc câu nói chua cay “Trời đã sinh ra Du, sao còn sinh ra Lượng”!
Những người này, chính là người được ông trời cho cơm ăn.
Nhưng, Trương Qua nhìn khuôn mặt đắc ý của Vân Mạt, không nhịn được đả kích nàng, “Chỉ chạy có 400 mét cũng không được, hơn nữa tốc độ cũng quá chậm, ngươi có bản lĩnh thì hãy chạy xong trong một phút đi!”
Vân Mạt ngẩng đầu nhìn thời gian, hướng hắn vẫy vẫy tay, làm cái thủ thế im tiếng.
“Làm gì? Muốn cùng huấn luyện viên tranh cãi sao?!” Trương Giáo quan đứng lên, trong ánh mắt đều là tinh quang.
Vân Mạt bĩu môi, lại lắc đầu nói với Lưu Dược, “Cho chút music đi!”
Lưu Dược tuy rằng không hiểu ra sao, nhưng thời gian dài ăn ý, khiến hắn rất nhanh đã hiểu ý tứ Vân Mạt.
Còn không phải là bật chút âm nhạc sao? Dễ thôi!
“Leng ka leng keng” vũ khúc phương tây vang lên.
Khóe miệng Vân Mạt bẹp ra, nàng kỳ thật muốn nghe bài “Quả táo nhỏ”!
Theo nhịp điệu của nhạc, liền thấy bộ cơ giáp trinh sát màu trắng trong đám đông kia khụy đầu gối xuống, hai tay dang ra một cách có tiết tấu.
“Đạp, đạp, đạp đạp…”
Lướt chân, nhấc gót, tay trước giơ lên, dậm bước, lê bước……
Tên cơ giáp màu trắng này lại có thể nhảy điệu clacket……