Tác giả: Trọng Lâu Tam Thất
Hoắc Triết Hàm chưa bao giờ thừa nhận chính mình là một người nôn nóng, nhưng lúc này, hắn là thật sự nóng nảy.
“Vân Mạt, cháu nói một chút, họa này, ta có biện pháp hóa giải không?”
“Bác Hoắc đừng vội, cháu trước sẽ nói cho bác cách trị phần ngọn.” Vân Mạt nghĩ nghĩ nói.
Sắc mặt Hoắc Xuyên cũng dần dần ngưng trọng lên, nghe ý tứ này, chuyện này cũng không nhỏ.
“Mời nói.” Hoắc Triết Hàm kính cẩn vươn tay phải ra, lòng bàn tay hướng về phía trước, làm thành động tác “Mời”.
“Vừa rồi, chính là quẻ khảm, mức độ nguy hiểm khá nghiêm trọng, muốn hóa giải khó khăn, cần phải có người trợ giúp……” Vân Mạt nói.
Khóe miệng Hoắc Triết Hàm rốt cuộc treo lên ý cười, bọn họ ra tới đến bây giờ, cũng chưa nói qua, đến tột cùng là vấn đề gì, nhưng nữ sinh này chỉ dăm ba câu đã nói ra điểm mấu chốt.
“Cần có người trợ giúp, thì nên làm như thế nào?”
“Bác có thể đem những người mà bác nghĩ đến đưa cho cháu xem, cháu sẽ giúp bác tìm được người trợ lực thích hợp nhất kia”, Vân Mạt nói.
Nửa giờ sau, Hoắc Triết Hàm lại lần nữa từ thư phòng ra tới, mặt đã mang hồng quang, tâm tình thoải mái không ít.
“Vân Mạt, cảm ơn cháu!” Hắn vỗ đầu vai Vân Mạt nói.
Người ta nói hoạn nạn thấy chân tình, đến tột cùng hướng đến ai mở miệng xác thật là một vấn đề rất khó lựa chọn.
Thời đại này, tin tức lưu thông nhanh như vậy, một khi tìm lầm người, hắn khả năng sẽ lâm vào hoàn cảnh càng thêm gian nan.
Hắn chưa từng nghĩ đến, Ngụy Đại Hải lại có thể không nói hai lời liền đồng ý cho hắn mượn tạm tiền trong thời gian ngắn……
Giải quyết xong nguy cơ trước mắt, rốt cuộc đã có tâm tư để đặt lên vấn đề khác.
“Vân Mạt, cháu vừa rồi nói là trị phần ngọn, như vậy còn có biện pháp trị tận gốc đúng không?” Hoắc phu nhân hỏi.
“Kỳ thật cũng không xem như trị tận gốc, chỉ là khí vận của bác trai bị ngoại lai ảnh hưởng, không biết gần đây bác có gặp chuyện gì dị thường hay không?” Vân Mạt hỏi.
Hoắc Triết Hàm nghiêm túc ngẫm nghĩ, nửa ngày sau nói, “Không có gì dị thường cả, mỗi ngày đều giống nhau, đơn giản chỉ đi lại giữa nhà, công ty, hoặc là đi xã giao.”
Vân Mạt chớp chớp mắt, bấm bấm ngón tay, “Không có gặp chuyện gì dị thường, trong nhà cũng không có gì dị thường, nói cách khác vấn đề không ở trên người mình, như vậy bác Hoắc, gần đây bác có dời địa điểm làm việc không?”
Vân Mạt suy đoán, địa điểm mà hắn ở lâu nhất, hẳn chính là văn phòng đi.
“Có”, Hoắc phu nhân đầu tiên là cả kinh, tức khắc ngồi không yên, theo bản năng tiếp lời nói.
“Một tháng trước vừa mới dọn đến tòa nhà văn phòng mới, ở cách sườn núi Hải Độ không xa, vừa mới trang hoàng xong không bao lâu.”
“Là có quan hệ cùng cái này sao?”
Hoắc Triết Hàm muốn che giấu nôn nóng, tính cầm cái ly lên, giơ đến bên miệng mới phát hiện, đồ vật bên trong đã uống hết.
“Có lẽ vậy, cháu phải đi xem trực tiếp mới rõ được”.
Cổ ngữ có câu: Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức, lục danh, thất tương, bát kính thần, cửu giao quý nhân, thập dưỡng sinh, thập nhất chọn nghiệp cùng phối ngẫu, thập nhị xu cát tránh hung.
Cho nên khí vận của mỗi người, cũng không chỉ là tự thân, mà còn có quan hệ với xuất thân cùng thời đại, cũng chịu ảnh hưởng của cả vị trí và hoàn cảnh.
Rất nhiều người cho rằng huyền học chính là mê tín, bởi vì nó xác thật có đồ vật vô pháp dùng khoa học giải thích được. Hơn nữa, có không ít người thật giả lẫn lộn trộn vào trong, tạo thành ngành nghề cực kỳ hỗn loạn.
Nhưng trên thực tế, vạn vật đều có từ trường, kim- mộc- thủy- hỏa - thổ tương sinh, tương khắc, cùng từ trường của bản thân một người tương hợp, liền sẽ ở thời gian riêng, địa điểm riêng sinh ra hiệu quả không giống nhau.
Hoặc là trợ lực, hoặc là tai hoạ ngầm, sẽ trong một cách vô tri vô giác thay đổi khí vận của một người.
Sự tình Hoắc gia không nhỏ, Vân Mạt thứ hai còn phải đi học, đến lúc đó liền không có tiện đi ra ngoài. Việc này lại không nên chậm trễ, liền dứt khoát buổi tối đi qua tòa nhà văn phòng nhìn xem.
Hoắc Xuyên dọc theo đường đi đều thực trầm mặc, nhưng thật ra Hoắc phu nhân lại hỏi nhiều vài câu.
Vân Mạt vì để cho bọn họ an tâm, liền thuận tiện phổ cập một ít lý luận cơ bản.
“Vân Mạt, cháu nói kim mộc thủy hỏa thổ, cụ thể thấy như thế nào?” Hoắc phu nhân ngồi ở sau xe, bộ dáng thập phần tò mò.
Hoắc Xuyên bẹp bẹp miệng, có thể tưởng tượng vị này lại muốn bắt đầu lừa dối mẹ của hắn, nhưng vẫn không nhịn được dựng lỗ tai lên nghe.
“Ngũ hành tương sinh tương khắc, chính là, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa lại sinh thổ.”
“Cháu lấy một ví dụ đơn giản về tầng lầu, tầng một và tầng sáu thuộc thủy, tầng hai, tầng bảy thuộc hỏa, tầng ba, tầng tám thuộc mộc.”
“Như vậy nếu một người cầm tinh con lợn, nga, chính là đổi theo lịch của địa cầu cổ, hắn mệnh thủy. Nếu ở lầu một hoặc lầu sáu, thủy trợ cho người có chủ mệnh thủy, là cát. Nếu ở tại lầu 5 hoặc lầu mười, thổ khắc thủy, là hung. Kỳ thật rất đơn giản.”
Hoắc Xuyên:……
Hoắc phu nhân:……
Đơn giản?
Ha hả?
Bất tri bất giác đã đi tới tòa văn phòng Hoắc thị, Hoắc Triết Hàm điều chỉnh thiết bị trong tay, toàn bộ tòa nhà liền sáng lên.
Vân Mạt nhìn lại, vấn đề của Hoắc gia là nhân họa, nhưng bản thân bác Hoắc có phúc báo, không đến mức sẽ gặp phải tình thế nguy hiểm như vậy, vậy nguyên nhân dẫn đến chỉ sợ là do phong thuỷ đã thay đổi từ trường cùng vận thế của bản thân bác Hoắc, do đó biến cát thành hung……
“Tòa nhà này không phải do chính bác xây dựng đúng không?” Vân Mạt quay đầu hỏi.
Hoắc Triết Hàm hiện tại đã giống hệt một con gà mổ thóc, hỏi một câu gật đầu một câu, còn nhân tiện đá Hoắc Xuyên một cái, ý bảo hắn đi trước mở đường.
Hoắc Xuyên ôm cẳng chân nhảy lò cò hai bước, mặt nghẹn đến mức đỏ bừng, rốt cuộc ai mới là con đẻ hả?!
“Toà nhà này là hai năm trước mua từ trong tay kẻ thứ ba, đối phương lúc ấy xảy ra vấn đề tài chính, sau khi mua lại liền tu bổ hết một năm, gần đây mới dọn vào.” Hoắc phu nhân cười, đi đằng sau nói.
“Ân, khó trách”, Vân Mạt gật gật đầu.
Chuyện phong thuỷ này có hơi chút huyền bí, nếu người xây dựng toà nhà khí vận tốt thì cũng mang theo may mắn cho nó và ngược lại.
Toà nhà này có không ít vấn đề, phản quang sát, thương sát, Bạch Hổ sát…… Cái gì cần có đều có, không ra vấn đề mới là lạ.
Vân Mạt một đường đi, một đường khóe miệng giật giật.
Toà nhà quay mặt về hướng nam, hướng tây có một cây đại thụ rỗng ruột, cách 1 mét 5, đã mục nát, tựa hồ suy xét nó là cổ thụ, cho nên vẫn cứ giữ lại.
Vân Mạt lắc đầu, hỏi Hoắc Xuyên, “Hoắc thiếu, lỗ tai ngươi có đau không?”
“Cái gì?” Hoắc Xuyên nhíu mày, nàng không nói liền thôi, vừa nói hắn lại cảm thấy có hơi chút đau.
“Khả năng có hơi chút viêm tai giữa đi, ngày mai ta sẽ đi khám”, Hoắc Xuyên chẳng hề để ý.
Vân Mạt “Sách” một tiếng, trẻ con tâm thật lớn.
“Vân Mạt, cháu có ý gì sao?” Hoắc Xuyên không để trong lòng, nhưng Hoắc phu nhân vẫn là thực để bụng.
“Ân”, Vân Mạt cố gắng dùng ngôn ngữ phổ thông, “Dậu thuộc khảm trong tiên thiên bát quái, chính là hình bát quái do vua Phục Hy vẽ ra, khảm là tai, cây bị sâu cắn, người cầm tinh dậu (con gà) lỗ tai cũng sẽ xảy ra vấn đề……”
Hoắc Xuyên:……
“Vậy…?”
Còn không đợi Hoắc phu nhân nói chuyện, Vân Mạt liền nói tiếp, “Tìm một ngày tốt, cưa đi là được.”
Một đường đi tới chỉ chỉ trỏ trỏ, Vân Mạt trong chốc lát bảo bọn họ dán giấy bóng kính mờ cho cửa kính, trong chốc lát lại bảo đặt một cái bình gỗ, nói là để phá giải phản quang sát.
Trong chốc lát chuyển tới góc khác, lại đối với bức màn chỉ chỉ trỏ trỏ, bảo treo rèm hạt châu cùng chuông gió, còn yêu cầu bài trí kỳ lân ở bên phải tiền sảnh……
Linh tinh vụn vặt tầm mười mấy kiện sự tình, nói đến mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Cũng may trí não bọn họ đủ cường đại, có thể nhớ lại để sau này chiếu theo mà làm.
Chờ đến khi bọn họ rốt cuộc từ thang máy ra tới, lại phát hiện tiểu khu bên cạnh Hải Đô có tiếng cảnh báo, tựa hồ có xe cảnh sát dừng ở bên kia.
“Sao lại thế này?” Hoắc Triết Hàm nhíu mày.