Âm thanh kia, hắn vừa nghe đã hiểu, là Lam Tinh truyền tin tức tới, hẳn là vì muốn làm cho bọn họ tin tưởng, cho nên dùng giọng của ông lão.
Vân Mạt mạnh mẽ bình tĩnh trở lại, ngón tay run rẩy click mở trí não.
Từ lượng hình ảnh lịch sử khổng lồ, nàng nhanh chóng lật xem từng cái một……
Thẳng đến khi một khuôn mặt nam nhân ánh vào mi mắt.
Vân Mạt cười, khóe mắt ướt át, thật là giống ông lão như đúc.
Là duyên phận sao?
Nàng hiện tại so với bất cứ khi nào đều bức thiết muốn biết tin tức Lam Tinh hơn, muốn chính tai nghe thanh âm của ông lão, muốn xác định, ông đến tột cùng có phải là ‘ông’ hay không?
Thời đại tinh tế, không gian bao la, duyên phận thật kỳ diệu!
“Chị, kế tiếp nên làm gì đây?” Tiêu Nam hỏi.
“Chuyện này không khó, chúng ta không có tiện ra mặt, tìm được người trung gian có giao hảo với người Sharia, truyền tin tức qua là được, chính bọn họ sẽ tự cân nhắc.”
“Vậy?”
“Ngươi đừng động, cứ để ta tới làm, chuyện này dừng ở đây.” Vân Mạt nói.
“Được.”
Nhưng, giống như Vân Phong đã nói, trên đời không thiếu nhất chính là người thông minh.
Người Sharia thập phần rõ ràng át con chủ bài của chính mình, không đợi Vân Mạt ra tay, Sharia vốn đã ở trên Tinh Võng tuyên bố.
Ý tứ thực minh xác, nếu hành tinh Alpha không bắt đầu dùng đạn bão từ, bọn họ cũng không dùng.
Nhưng nếu Alpha dám dùng, cũng đừng trách Sharia đem Liên Bang kéo xuống nước.
Hội nghị đế quốc ngân hà ồn ào, náo động thành một mảnh.
Tổ chức các nước xuất khẩu đá nguồn năng lượng đã mặt đỏ tới mang tai, mở ra một vòng lại một vòng đàm phán.
Giá cả của đá nguồn năng lượng sụt giảm, thị trường chứng khoán liên tục rung chuyển……
Trở lại phòng ngủ nằm lên giường, Vân Mạt lăn qua lộn lại không ngủ được, thanh âm của ông lão lúc nào cũng vang lên bên tai.
Nàng biết không có thể gấp, có gấp cũng vô dụng.
Nàng biết người đối diện đại khái không phải là ‘ông lão’, rốt cuộc ông ấy là người vẫn luôn sinh hoạt ở thời đại này.
Nhưng nàng chính là không áp chế được nôn nóng muốn cùng ông tán gẫu một chút.
Không ngủ được, thật sự không ngủ được.
Vân Mạt nhắm mắt lại, nhưng tròng mắt không chịu khống chế ục ục loạn chuyển, lúc này mà ngủ lại giống như một loại thống khổ.
Nàng dứt khoát xoay người xuống giường, truy cập vào quảng trường Tinh Võng một chút.
Diễn tập của trường học đã sớm kết thúc, đại chiến trường mới còn chưa có bắt đầu, nơi đặt thiết bị quá đông người.
Đã không có biện pháp sử dụng thiết bị trường học, nàng cũng muốn thuận tiện mua một bộ khoang bắt chước.
Rạng sáng, Vân Mạt đứng ở đại sảnh chuẩn bị chiến đấu của Tinh Võng, đưa mắt nhìn bốn phía.
Bảng thành tựu Tinh Võng thình lình hiện ra trước mắt, đứng ở trên đỉnh chính là “Thiếu chủ ở phòng tối hoàn thành xuất kích thứ một vạn!”
Đều đã qua bao lâu, còn chưa có người đem nàng đẩy xuống, có thể thấy nhiện vụ phòng tối khó khăn đến như thế nào.
Đoạn thành tựu này được đặt ở vị trí bắt mắt nhất của quảng trường cơ giáp, từng khích lệ vô số thanh niên nhiệt huyết, tre già măng mọc đi vào phòng tối ôm ấp hy vọng.
Cùng với một khúc chiến ca 'xác ngựa bọc thi' bi tráng, một đám các cao thủ mai danh ẩn tích cấp 5 trở nên, xuất hiện nhiều không đếm xuể……
Nhưng không phải ai vào phòng tối cũng đều có thể ra tới……
Dù không vào phòng tối, nhưng có rất nhiều người bắt đầu từ cấp 0 ra sức cày để thăng cấp.
Những người này khi nhìn thấy “Thiếu chủ”, bên trong ánh mắt đều là phức tạp.
Ah ah ah, bọn họ cày bừa nhiều năm như vậy, liền vĩnh viễn chỉ làm nền cho phòng tối.
Có lẽ vì khen thưởng cho nàng, khi Vân Mạt xuất hiện, Tinh Võng còn cố ý cho một âm thanh “Đinh” nhắc nhở, tức khắc……
“Mau tới mau tới, ta đến nhìn “Thiếu chủ”!”
“Con mẹ nó, ông đây vì sao não úng mà đi theo nàng, cuối cùng bị hủy trên người nàng. Ta nhất định phải đi nhìn xem, đây là thần thánh phương nào, có phải ba đầu sáu tay hay không?”
“Để ta đi chiêm ngưỡng vị đại thần này xem? Có phải là một tiểu loli cơ bắp hay không……”
Khi nàng vừa xuất hiện, trên quảng trường người này gọi người kia, mười mấy người nhanh chóng ngồi quanh đại sảnh của quảng trường chờ đợi.
Vân Mạt sờ sờ mũi, có chút bất đắc dĩ, đường hoàn toàn là do chính bọn họ chọn, được không?
Mắt thấy càng ngày càng nhiều người kéo lại đây, khóe miệng Vân Mạt nhếch lên, điệu thấp đi đến thương thành của Tinh Võng.
Nàng đếm đếm số lượng con số trên giá tiền của máy mô phỏng……
Vừa mới làm pháp sự được một trăm vạn tinh tệ, nàng đã chuyển cho Tiêu Nam 50 vạn, hiện tại còn 50 vạn, khấu trừ linh tinh có thể mua được một bộ thiết bị mô phỏng loại trung đẳng, số liệu cơ giáp đời thứ 4.
Tê, tim thật đau.
Để mua được sản phẩm tiết kiệm nhất, Vân Mạt tính toán đi dạo xung quanh.
So sánh giá như thế nào?
Đương nhiên là xem hiệu quả thực chiến, nàng quyết đoán đăng nhập vào thi đấu xếp hạng của quảng trường.
Thời gian này, ở đại sảnh chuẩn bị chiến đấu còn có không ít con cú đêm.
Trước đó, khi có thể sử dụng thiết bị của trường học, nàng dành phần lớn thời gian ở trong phòng tối xạ kích, sau khi ra tới lại bận làm quen với các quy tắc xếp hạng thi đấu, chân chính quan sát chiến đấu cơ giáp cũng chỉ có một, hai lần.
Nhưng nàng biết, Vương Giả Tinh Tế có quân đội tham dự khai phá cùng, là môi trường cho người dân rèn luyện ý thức cùng kỹ xảo tác chiến cơ giáp rất tốt.
Vân Mạt chậm rì rì đi qua, chuẩn bị chọn lựa phòng.
Phía trước quang bình hiện ra các phòng đang có quyết đấu, nick name hai bên, cấp bậc, số lượng khán giả quan sát thi đấu.
Xét thấy cái nick name “Thiếu chủ” này thật sự là quá kéo thù hận, dù Vân Mạt không tính toán quyết đấu, cũng có người phát hiện ra nàng.
……
“Mẹ kiếp, ta vừa thấy cái gì?”
“Thể chất cấp bậc B+, tinh thần lực cấp bậc B+”
“Đừng nói cho ta, ta bị một tên cặn bã ngược!”
“Ta không tin! Một tên cặn bã cũng có thể thông qua phòng tối, vì sao ta lại không được……”
Bởi vì Vân Mạt, quảng trường Tinh Võng lại một lần nữa náo nhiệt lên.
Vân Mạt có chút hậm hực, nghe bọn họ cứ một câu là một từ cặn bã, khuôn mặt đen xì nhanh chóng thối lui, sau đó nhanh chóng chọn quan chiến, tai không nghe sẽ không thấy phiền.
Không thể không nói, trận chiến cơ giáp này thật sự xuất sắc.
Đối chiến phát sinh ở trong một rừng cây, cảnh tượng thập phần chân thật, ngay cả rễ cây nổi lên cũng đều giống như đúc.
Một đài cơ giáp cận chiến cùng một đài cơ giáp ngắm bắn, ở trong rừng cây ngươi tới, ta đi chém giết lẫn nhau.
“Oa!”
“Lên!”
“Mau tránh……”
Theo tiếng quần chúng vây xem hò hét, “Oanh……” một tiếng, cơ giáp cận chiến kéo gần khoảng cách, lưỡi dao sắc bén xuyên thấu khoang điều khiển của cơ giáp ngắm bắn.
“Xôn xao……”
“Lâm Thần……”
“A! Thần tượng của ta!”
“Ta yêu ngươi……”
Tiếng hoan hô, tiếng đánh thưởng, tiếng tranh luận gay gắt vang lên không dứt bên tai.
Trong không khí phấn khởi như vậy, bộ dáng Vân Mạt vẫn cứ tứ bình bát ổn, an tĩnh như gà, liền có chút khác biệt.
Người anh em bên cạnh chọc nàng một chút, “Không xuất sắc sao?”
Vân Mạt còn đang chấn động ở trong kim ngạch đánh thưởng mà đối phương thu được, không thể tự thoát ra nổi, nghe vậy theo bản năng trả lời một câu: “Xuất sắc.”
“Xuất sắc vì sao ngươi không đánh thưởng?” người anh em hỏi.
Vân Mạt ngạc nhiên, làm một kẻ nghèo bức, nàng không đi đoạt tiền liền đã không tồi rồi, còn bảo nàng bỏ tiền ra bên ngoài?
“Ta đã mua phiếu”, Vân Mạt trừng một đôi mắt vô tội nói.
Đối diện hiển nhiên là một fan não tàn, cho rằng nàng không nghe hiểu, lại lần nữa cường điệu, “Không phải, mua phiếu là một chuyện khác, chiến đấu xuất sắc như vậy, sao ngươi có thể thờ ơ được chứ?”
Mắt thấy đối phương rất có tư thế lải nhải, Vân Mạt quyết đoán chặn đứng câu chuyện.
“Ngươi không phát hiện ra sao? Ý thức chiến đấu của đối thủ kia càng mạnh hơn, nếu không phải tính năng cơ giáp kém hơn một chút, hắn chắc chắn sẽ thắng.”