Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 255 - Chương 255. Mai Đội Bố Cục

Chương 255. Mai Đội bố cục Chương 255. Mai Đội bố cục

Liễm Diễm đứng ở trong đám người, nghĩ đến chút nữa liền phải đi bắt giữ các đồng liêu ngày xưa, tức khắc có loại cảm giác ưu thương.

Vân Mạt yêu cầu một đội ngũ hoàn toàn sạch sẽ giúp nàng nhìn chằm chằm, nhưng nhân số quá đông, nàng không có khả năng đi xem tướng mạo từng người, chỉ có thể tiếp tục ném cúc áo.

Sáu hào, hỏi xem Liên đội nào không có nằm vùng.

Cánh tay trắng nõn mở ra, mậu hợi can chi ở quẻ chấn. Mậu là 5, hợi là 4, chấn là 4, kết hợp với nhau, ước chừng hẳn là liên đội bốn, liên đội năm của Doanh đoàn bốn.

Xuất phát từ thận trọng, nàng mở hội nghị video với một trăm người của liên đoàn bốn, từ tướng mạo tiến hành xác nhận, cuối cùng giao nhiệm vụ mấu chốt nhìn chằm chằm người cho tiểu đoàn đội này.

……

Các đội ngũ khác đã theo mệnh lệnh đẩy mạnh về phía trước, trên hình ảnh của màn hình ánh sáng là khuôn mặt của hơn một trăm đoàn trưởng, kịp thời thông báo sự tiến triển của tình huống.

“Báo, đã bắt được trạm Phổ Lôi……”

“Báo, khu Thác Thê bên này gặp được một phân đội nhỏ của Mai Đội, đã chính diện giao phong.” Hạ Hách nói.

“Nhân số bao nhiêu?” Vân Mạt hỏi, nàng thuận tay điểm một vị trí nhỏ ở phương hướng Tây Bắc, phóng to lên.

Tốc độ của đối phương rất nhanh, đã qua tới sao? Là chuẩn bị từ phương bắc đánh bất ngờ sao?

“Ước chừng khoảng 50 cơ giáp cận chiến, mặt sau đi theo hơn một trăm trọng trang, trang bị đạn dược đầy đủ.” Hạ Hách hồi báo.

“Ít người như vậy? Không đúng a!”.

Tròng mắt Vân Mạt xoay chuyển, tiếp tục phóng đại bản đồ, nhìn từ trên xuống.

Cơ giáp cận chiến mở đường, lại mang theo trọng trang tốc độ không nhanh?

Cơ giáp trinh sát còn chưa thấy bóng dáng, chỉ là một đội ngũ nhỏ, rõ ràng là đi chịu chết, nàng cảm thấy đối phương hẳn đang có âm mưu gì đó.

Nhưng trước mặt chỉ có một bộ bản đồ trạng thái tĩnh, không nhìn được biến động của khí.

Vân Mạt nghĩ nghĩ, quyết đoán hạ lệnh, “Thả bọn họ đi qua, các ngươi lui về trạm Phổ Lôi, để cơ giáp trinh sát đi thăm dò tình huống.”

“Rõ”, Hạ Hách nói xong liền đi an bài.

Lưu Dược đã thâm nhập sâu vào trong địch, dưới sự yểm hộ của núi rừng tạm thời ngủ đông, chờ đợi mệnh lệnh……

Theo sau hắn có khoảng hai trăm người, do Diệc Lương dẫn đội, gần như tất cả đều là thành viên xã đoàn Phồn Tinh, ai cũng cầm một cái khai vận phù. Trước đó, bọn họ đều đã được dặn dò qua, cần phải bảo trì khoảng cách trăm mét trở nên với Lưu Dược.

Mọi người lúc bắt đầu còn có chút hoang mang, thẳng đến khi tên cơ giáp Minh Hà phía trước kia vượt qua mọi chông gai, mới hiểu được tên này có bao nhiêu hố.

Không biết vì sao, người khác đi qua đều là con đường bình thường, hắn hoặc là dẵm phải vũng bùn, hoặc là gặp phải nham thạch sụp đổ……

Bọn họ nếu cách hắn quá gần, phỏng chừng đã bị liên lụy đến chết! Chỉ huy đây là muốn đem một thứ mang đại sát khí đưa thẳng vào trái tim của kẻ địch. Mà bọn họ, đều là người hộ giá hộ tống, ngẫm lại liền cảm thấy hưng phấn.

Đã mở màn được ba giờ, giữa hai bên không có xung đột chính diện trên quy mô lớn, nhưng cách cục của bản đồ đã xảy ra biến hóa.

Mai Đội trả giá một ngàn binh lính cơ giáp, bắt được khu Basa.

Kết quả này đã làm cho mọi người cảm thấy thực kinh khủng.

Ban đầu mọi người, bao gồm cả Mai Căn đều cho rằng, chiến tổn của bọn họ sẽ ở mức một vạn trở lên.

Không nghĩ tới, dưới thực lực nghiền áp, lại chỉ tổn thất một ngàn người, còn bắt được kho nguồn năng lượng và kho binh khí bổ sung.

Bàn tay của Randy ở trên mặt bàn mơn trớn, “Không sai biệt lắm!”

Xác thật là không sai biệt lắm, qua mấy giờ nữa trời sẽ tối. Tin tức từ nằm vùng truyền đến, cùng với phản hồi của binh lính trinh sát xem ra, đối phương cũng đã thu nạp được không ít địa bàn, đang đẩy mạnh về giữa.

“Đánh sao?” Mai Căn ngẩng đầu nhìn hắn, có chút khẩn trương cùng chờ mong.

Nếu ngay từ đầu, hắn còn có chút do dự, thì lúc này hắn là thật sự phục.

Liền xem đội ngũ trăm người kia, Mai Căn lúc ấy thập phần khó hiểu, “đại tá Randy, vì sao lại ít người như vậy? Chúng ta không nên bảo trì tập trung binh lực sao?”

“Thử, phục kích……” Lúc ấy Randy nói như thế.

“Chỉ huy đối phương nếu đủ cẩn thận, sẽ không động đến bọn họ. Nếu động, vậy đội ngũ ở phía sau của chúng ta liền có thể cho bọn hắn một cái bao vây hoàn mỹ, cũng ở trạm Phổ Lôi triển khai chính diện xung đột đầu tiên.”

Quả thực, một trăm người liền đi thông suốt, cứ như vậy biến mất trong tầm nhìn.

“Đại tá Randy?” Vưu Lí Dã ngẩng đầu nhìn hắn.

Randy nhìn bản đồ, chỉ vào vị trí hành tinh Basa, “Là lúc này, chúng ta lấy nơi này làm cơ sở, đẩy mạnh ba bắc ba đông, trung đội 1 dẫn 10 vạn người, trung đội 2 dẫn 5 vạn, trung đội 5 dẫn 5 vạn, từng bước thu hẹp khu vực biên giới.”

Mai Căn chỉ vào mấy chỗ đã được đánh dấu đỏ, “đã hiểu, giai đoạn đầu đánh Thác Thê, Bỉ Cách, phía nam của Prot, giai đoạn hai lại chiếm Tác Diêm, Cát Bình, Nam Âm, đúng không?”

Randy gật đầu, “Trung đội 1, trung đội 2 lên, trung đội 3 lưu lại, kiềm chế ở phụ cận Basa.”

“Đã hiểu!” Mai Căn quyết đoán truyền lệnh xuống, chỉ chờ trời tối.

Bộ chỉ huy tràn đầy bầu không khí nói không nên lời.

Ốc Nhĩ Thiết trung đội 2 nhìn Vưu, “Vưu, lần này chính là dựa vào các ngươi, mười vạn người của trung đội 1, ba biên chế quân, đã lâu không có chơi một trận lớn như vậy đi?”

Vưu cười, lấy thanh âm chỉ có hai người mới có thể nghe được nhỏ giọng nói, “Ốc tiên sinh vẫn là bộ dáng cũ, không biết ngài từ hành tinh Khổng Tước tìm được vương miện của đại đế vương, đã đưa đi chưa? Có được như nguyện không?”

Ốc Nhĩ Thiết ngoài cười nhưng trong không cười, nói “Vưu tiên sinh thật thú vị, rất coi trọng chi tiết.”

“Đúng vậy, nếu không, ta sao sẽ luôn xung phong ở phía sau, thăng chức vĩnh viễn so với người khác nhanh hơn đâu”.

Harris cũng đi lên vỗ vỗ Vưu, “Đều đã qua rồi, còn chưa bỏ qua sao?”

Ốc Nhĩ Thiết nhìn bọn họ, ánh mắt có chút lạnh lùng, bỏ qua?

Hắn là bị bọn họ làm hại khiến phải cùng xuất ngũ, nhưng cứ chờ xem!

Randy tự nhiên cũng có chú ý tới thần thái của mấy người này, nhưng người được chọn vào đại chiến trường này là do người khác định, hắn không khống chế được.

“Vẫn còn thời gian, Mai Căn, chỉ huy của đối phương có đặc điểm gì?” Randy nhẹ nhàng hỏi một câu.

Trải qua mấy giờ giao phong trong phạm vi nhỏ, nữ sinh kia suy nghĩ kín đáo, là một đối thủ đáng chú ý.

“A?” Mai Căn ngẩng đầu, hắn ngoại trừ từ trong miệng người khác nghe được một ít, chính mình cũng chưa từng tự cảm thụ quá, trong lúc nhất thời cũng không biết nên bắt đầu nói từ chỗ nào.

“Có người biết không?” Hắn hỏi bên trong kênh liên lạc.

“Ta biết”, người trả lời hắn chính là Lương Bách Võ.

Hắn và Ngô Kim đều không có tham gia Vân Đội, mà mang theo một đám người của Mễ tiểu thư đi tới Mai Đội, được một chức vị doanh trưởng.

Dù cho Lương Bách Võ không có kinh nghiệm quân huấn cùng nàng, nhưng trải qua đại chiến trường tháng trước cùng với miêu tả của các bạn học bên cạnh, cũng làm cho hắn có chút ấn tượng với Vân Mạt.

Mai Căn gọi hắn tiến vào phòng chỉ huy, âm thanh Lương Bách Võ vang lên, “Theo ta biết, Vân Mạt am hiểu nhất là tập trung ưu thế binh lực, lấy nhiều đánh ít……”

Tiếng nói của hắn vừa dứt, trên Tinh Võng liền xuất hiện một làn đạn.

“Con mẹ nó……”

“Đánh giá này đối với Vân tổng chỉ huy của ta, rốt cuộc là có biết bao nhiêu châm biếm?”

“Lấy nhiều đánh ít thì ai mà không thắng được!”

“Lầu trên đừng tự cho là đúng, ngươi cho rằng trên chiến trường cơ hội lấy nhiều đánh ít dễ dàng sáng tạo như vậy sao?”

“Ai sẽ ngốc đến mức để cho ngươi có cơ hội lấy nhiều đánh ít chứ?”

“Đó là chiến lược, ngươi có hiểu không? Đó là đầu óc! Ngươi phải có đầu óc mới có được cơ hội kia!”

……

Mai Căn nhẹ gõ ngón tay, cười, “Là tập trung ưu thế binh lực sao? Vậy khiến nàng thất vọng rồi, chúng ta vốn có ưu thế về binh lực hơn nàng đi”.

Bình Luận (0)
Comment