Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 265 - Chương 265. Là Lúc

Chương 265. Là lúc Chương 265. Là lúc

Cuồng phong tàn sát bừa bãi, mưa to đột nhiên kéo đến.

Binh lính của Vân Đội đón vũ khí tầm xa của đối phương, kéo gần khoảng cách, hai bên lại một lần nữa chính diện giao phong.

Vân Mạt ghé vào phía sau công sự che chắn, cũng không ngừng xạ kích.

“Ta nói chỉ huy, ngươi ở hậu phương lớn tọa trấn là được, đừng tới thêm phiền, được không?” Đường Ngu theo bên người, đánh yểm hộ cho nàng, thuận tiện đi theo oán giận.

Vì sao một tên cơ giáp trinh sát da giòn, lại cứ thích nhảy ra phía trước như vậy, còn khiêng cả súng ngắm? Đây là muốn cọ một chút trạng thái bị loại trừ xem nó ra sao ư?

Vân Mạt cúi đầu nhìn bả vai, sau lần trước, nàng đã tốn số tiền lớn tăng mạnh phòng hộ của chỗ này. Tuy rằng bỏ thêm trọng lượng không ít, nhưng cũng có thể thừa nhận sức giật của súng ngắm một cách mạnh hơn, nên nàng muốn thử xem…

“Xẹt xẹt xẹt……”

Đạn dược của súng ngắm bắn ra, không ít cơ giáp ở nơi xa toát ra hồng quang, rõ ràng đã bị bắn chết.

“Oanh……”

Đối phương tựa hồ phát hiện ra tung tích của nàng, hỏa lực che trời lấp đất chạy lại đây.

Vân Mạt đã dẫm lên ngũ hành bước rời đi, vô số bom dán sát gót chân nàng rơi xuống, nàng tựa hồ luôn du tẩu ở bên cạnh cực hạn.

Nhưng Đường Ngu ở bên cạnh, tốc độ của cơ giáp cận chiến lại không bằng nàng, thiếu chút nữa bị bắn trúng người.

“Mau mau, ta nhìn thấy bộ dáng xui xẻo của đối phương!” Một tiếng kêu to vang lên trong kênh liên lạc của Mai Đội.

“Đừng để hắn tới gần, tập trung hỏa lực nhắm vào hắn!”

“Oanh” một tiếng, tầm nhìn của Lưu Dược trống rỗng, tiếp theo là đạn hỏa tiễn che trời lấp đất……

“Mẹ kiếp, ta phải tiêu diệt con hàng xui xẻo kia.”

Cho dù đã có đồng đội đi lên làm tấm chắn thịt người, cũng không ngăn được vận mệnh bị loại trừ của Lưu Dược.

“Nga ha ha ha, lợn sữa nướng! Ta đã bắn chết hắn!”

Binh lính Mai Đội phấn khởi xoay vòng, tiến lên điều tra, xem hắn đã chết thật hay chưa, cười hì hì thuận tay lại bắn hắn một phát cho hả giận.

Nếu hắn biết phát bắn này của hắn sẽ làm năng lượng trì đã đỏ của Lưu Dược tự bạo, hắn nhất định sẽ hối hận vì sao hôm nay cái tay này của hắn quá ngu xuẩn.

Cơ giáp Minh Hà của Lưu Dược phát ra một trận bạch quang chói mắt, uy lực của cơ giáp tự bạo, mang đi vài sinh mệnh không có phòng bị.

“Ha ha ha……”

Trên Tinh Võng lại tuôn ra một làn đạn.

“Ta cảm thấy hôm nay tuyệt đối là ngày của ba người, ngoại trừ hai vị chỉ huy thần kỳ kia, thì chính là vị đơn binh xui xẻo này!”

“Đã chết rồi mà vẫn có thể tàn nhẫn như vậy?”

“Không, ta lại cảm thấy địch nhân chết là do cái tay thối của tên kia...”

“Ngươi đừng châm chọc bọn họ, ta cảm thấy không phải do tay thối hay không, rõ ràng là đầu óc có vấn đề.”

“Ai nha, ta thật sự yêu chết Vân Đội! Đây đều là những người nào nha, quá con mẹ nó thần kỳ.”

Nhóm tiểu binh chém giết ở bên nhau, Mai Đội có được ưu thế trang bị, Vân Đội có được ưu thế đầu người, số lượng cơ giáp hai bên cấp tốc giảm xuống.

“Ta đã bắt được xe đạn dược của đối phương!” Một thanh âm rống lên.

“Lập tức rút lui!”

Vân Mạt nhìn sắc trời, cách giờ sửu không xa.

Lại nhìn phía trên bên phải, tổng nhân số của Vân Đội mười ba vạn, tổng nhân số của Mai Đội mười ba vạn.

Lần chính diện quyết đấu này, chênh lệch đầu người lại một lần nữa bị cào bằng.

“Diệc Lương, trang bị của ngươi thế nào rồi?” Vân Mạt thúc giục.

“Rất nhanh sẽ đưa đến Cách Lãng Đức!”

“Cố Tử, ngươi bên kia thì sao?”

“Đã cướp được một xe hỏa tiễn tầm xa, đang trên đường chạy tới khu Hull……”

“Hoắc Xuyên, ngươi ở đâu?”

Hoắc Xuyên không đáp lại, hắn đang mắc kẹt ở phía dưới tảng đá lớn, cơ giáp ‘xèo xèo xèo’ bốc ra khói đen.

“Hoắc Xuyên…… Hoắc Xuyên…… Trả lời!” Vân Mạt tiếp tục thúc giục.

“Mạc Mặc đưa ta đi ra đi, ta bị đập trúng……”

“Báo vị trí đi, ta tìm người đi kéo ngươi……”

……

Randy nhìn chênh lệch đầu người hai bên, cùng với tình huống kho vũ khí của bên mình, cảm giác bực bội, áp lực. Hắn ở trong kênh nhanh chóng hạ mệnh lệnh, “Tiến lên, có thể giết được bao nhiêu thì tận lực giết bấy nhiêu, cơ hội xung đột chính diện quá ít, đừng để bọn họ rời đi!”

“Lợi dụng công sự che chắn, tận lực rời xa khu vực tấn công, bọn họ không có đạn dược!”

“Không sai biệt lắm”, Vân Mạt cao thâm khó đoán nói.

“Hiện tại, rút lui về tám vị trí gần đây, cơ giáp cao yểm hộ cơ giáp thấp đi trước. Chạy nhanh, thời gian không đợi người, có thể chạy được bao nhiêu liền chạy!”

“Mười phút, trong thời gian mười phút phải rời đi khỏi nơi này!”

“Trọng trang đi trước, người chậm cần bắt đầu sớm, rõ chưa? Không cần ngươi cản phía sau, chạy nhanh rút lui!”

“Đúng vậy, chính là ngươi, Quách Hách, đừng có đùa giỡn nữa, đang nghĩ cái gì vậy? Mang theo trọng trang của ngươi, đi nhanh chút đi!”

Quách Hách:…… Ngươi không phải bảo cơ giáp cao yểm hộ cơ giáp thấp sao? Hắn là cơ giáp trọng trang tối cao!

“Chạy chạy chạy, tất cả đều chạy đi! Còn 60 giây……”

Một tiếng rống mang theo tiết tấu leng keng hữu lực, rõ ràng là chạy trốn, lại làm người cảm giác như đang tiến công.

Đường Ngu ở bên cạnh nhìn nàng, hắn đã thấy rất nhiều chỉ huy, phong cách mỗi người đều không giống nhau, có người thâm trầm, có người tính công kích cao, cũng có kẻ giả lợn ăn thịt hổ.

Nhưng người chỉ huy này, ngươi căn bản không thể nói rõ phong cách của nàng là gì.

Nàng bố cục chu đáo, chặt chẽ, kỳ kỳ ảo ảo, lời lẽ đao to búa lớn. Tuy rằng nhìn thực mơ hồ nhưng luôn không đoán ra được.

Liền như lúc này, bóng dáng đơn bạc kia lại lộ ra sự cường thế không thể cự tuyệt!

Một bóng dáng đơn bạc như vậy, lại trở thành sự kiên định trong đôi mắt của đông đảo các binh lính……, là tín niệm của bọn họ.

Nàng dùng cách chỉ huy của mình, một lần lại một lần, cường thế nói cho mọi người, tin ta! Có thể thắng!

Hiện giờ, ở tại khối địa vực này, nàng thực hiện một loạt hành vi khác thường, tặng không một vạn đầu người, chỉ vì bắt được mấy chục đài vũ khí tầm xa.

Có đáng giá hay không?

Không biết.

Nhưng tất cả mọi người không có một câu oán hận, tất cả đều hành động theo mệnh lệnh của nàng, đây là một loại mị lực độc hữu đến từ chỉ huy.

Tan tác!

Điều mà trong mắt Mai Căn nhìn thấy, chính là Vân Đội tan tác.

Tuy rằng bọn họ thông qua cận chiến tiến hành giãy giụa, nhưng cũng không thể che giấu được sự thật là bọn họ đang phải chạy tán loạn.

Trên mặt hắn rốt cuộc mang lên ý cười, cái gì mà chỉ huy với cả không chỉ huy?

Đến thời điểm mấu chốt không phải vẫn dựa vào tài lực của hắn đổi lấy trang bị mới bắt đầu thắng được sao?

Nhưng mà, còn không đợi ý cười từ trên mặt hắn biến mất…

Lấy vị trí trung tâm là hành tinh Basa, phân ra bốn phía đông, nam, tây, bắc……

Tám phương vị sáng lên ánh bạc, tám cột sáng xông thẳng về phía chân trời, theo sát mà đến, chính là oanh tạc bẻ gãy nghiền nát.

“Cái gì?!”

Mai Căn mở to miệng, đại não trống rỗng, bị bắn ra khỏi hệ thống.

Randy theo sát phía sau bị loại trừ.

Uy lực có thể so với đạn hạch, nổ vang ở trên không trung của khu Basa.

Tròng mắt của người xem trên Tinh Võng thiếu chút nữa trừng ra ngoài.

Người thuyết minh đã hoàn toàn lạc mất cả giọng, không tổ chức được giọng nói để hình dung, đến tột cùng là chuyện như thế nào?

Mọi người trước màn hình cũng vội vàng trở về, lại chỉ có thể thấy nữ sinh kia nhàn nhạt mỉm cười, cùng với mệnh lệnh bình tĩnh.

“Mọi người, nghe mệnh lệnh của ta!”

Theo những lời này của nàng, lồng ngực của mỗi người đều dâng lên một cỗ hào hùng.

“Trung đội 1, đi về phía Nam Âm, trong vòng năm phút chiếm cứ vị trí A12, đồng thời bố trí pháo laser!”

“Trung đội 2, tới gần Bỉ Cách năm km, chiến vị trí B36, cũng bố trí phong pháo!”

“Trung đội 3……”

Năm phút sau, một đại sóng cơ giáp Mai Đội đuổi theo mông bọn họ lại đây, cùng với tiếng Vân Đội leng keng hữu lực đáp lại, “Báo, Trung đội 1 đã đến đúng chỗ!”

“Báo, Trung đội 2 đúng chỗ!”

“…… Đúng chỗ!”

Bình Luận (0)
Comment