Mạc Mặc đuổi theo Hoắc Xuyên, chọc chọc cánh tay hắn, “Hoắc thiếu gia, hôm nay không thích hợp nha.”
“Đã nhìn ra”, Hoắc Xuyên cũng có chút không hiểu, định chốc lát nữa sẽ đi qua hỏi một chút.
Vân Mạt cả người đều có hơi chút không tập trung, dưới chân chạy vội, trong đầu kỳ thật đang vận chuyển rất nhanh.
Kim quan quỷ khắc ứng hào, tai họa đến từ máy móc, đao, thương, kiếm. Phương đông dần, mão là mộc, dậu là kim, quan quỷ khắc mộc, đi chắc chắn sẽ hung. Phương nam tị ngọ là hỏa, hỏa khắc kim, chế quan quỷ, cho nên đi phương nam an toàn.
Sự tình của Trương Giáo quan xảy ra ở trên đường, ngoại trừ khả năng gặp phải nhân tố đột phát từ bên ngoài, thì một phần nguyên nhân lớn hơn nữa là từ bên trong.
Nói cách khác, người tạo thành huyết quang tai ương cho hắn, rất có khả năng là người cùng đi với hắn. Nhưng ai sẽ đi cùng Trương Qua?
Nghĩ như vậy, khi nhìn thấy thân ảnh Trương Qua, Vân Mạt liền bước đến.
“Ta đi, Vân Mạt bị làm sao vậy?” Lưu Dược nhìn thấy nàng đột nhiên tăng tốc, liền hoảng sợ.
Lâm Phàm Thành đi theo bên cạnh Lưu Dược, cũng không nhịn được mà mở to miệng, “Nàng không phải là phản xạ theo hình cung chứ, hiện tại mới nhớ ra là phải đi tìm huấn luyện viên lý luận?”
“Ta sao cứ cảm thấy nàng sẽ ra đại chiêu? Ta có dự cảm bất ổn”, Đái Thu Lâm cũng ở bên cạnh lẩm bẩm.
“Trương Giáo quan, ngày dài tịch mịch, tám chuyện tý cho đỡ buồn đi?” Vân Mạt thở hồng hộc, không nghĩ được cách giải quyết vấn đề, liền quyết định đến tìm đương sự tâm sự.
“Đại xá thiên hạ là không có khả năng”, khóe miệng Trương Qua động một chút, tiếp tục đi về phía trước.
Vân Mạt bước nhanh đuổi kịp, ấm nước bên hông kêu vang leng keng.
Nàng vừa định nói tiếp, Trương Qua đã ngừng lại, Vân Mạt thiếu chút nữa đụng phải mũi, vội vàng bước sang bên cạnh, bám vào một thân cây mới dừng lại.
Ánh mắt của Trương Qua xoay chuyển ở trên người nàng, “Ngươi lại đây, đem ấm nước của ngươi cho ta xem.”
“Ách, không cần huấn luyện viên, ta tự cầm được”, Vân Mạt da đầu tê rần, cảm thấy muốn bệnh.
Mẹ nó, trước đó là ai nói, đem ấm nước bóp bẹp có thể đựng ít nước hơn?
Vì để bớt đi một cân nước, ấm nước của nàng đã bị bóp bẹp để chỉ đựng vừa một nửa, sao có thể để huấn luyện viên nhìn thấy được?
Trương Qua hừ lạnh một tiếng, không nói lời nào kéo ấm nước của nàng, đồng thời khiến nàng lảo đảo một cái.
“Ai, huấn luyện viên, nam nữ thụ thụ bất thân!”
Vân Mạt nói không lựa lời, khi nhìn thấy Trương Qua giơ ấm nước lên, nói được nửa câu tức khắc nghẹn trở về, “Huấn luyện viên, ta có thể giải thích, ta không uống được nhiều nước như vậy”.
“Giải thích?” Trương Qua hít sâu một hơi.
“Người khác đều có thể đựng hai cân nước, cái ấm này của ngươi, có thể đủ hai ngụm sao?
A? Ngươi đến lúc đó nghĩ đi uống nước của người khác sao? Kéo chân sau của chiến hữu sao?!
Ngươi sao có thể đập bẹp ấm nước ở trong hoàn cảnh giả thuyết này? Số liệu không phải là tiền sao?!”
Trương Qua một ngụm, một câu, hét to đến thiếu chút nữa đem màng tai của nàng chấn cho điếc.
“Bác Trương, ta sai rồi!”
Vân Mạt nhận thua, không dám chạy, tối nay chắc chắn phải đi dùng dịch chữa trị phồng rộp rồi.
Trương Qua ở trong kênh liên lạc nói một tiếng, huấn luyện viên ở bên ngoài gõ trên màn hình, lập tức đánh dấu ra mấy học sinh có số liệu dị thường.
Vân Mạt cứng họng, mấy chuyện gian lận này, quả thực không thích hợp với nàng.
Không gian lận không chết!
Mẹ kiếp, phiến trọng lực năm lần được bỏ thêm vào. Nàng vì sao lại nghe lời mê hoặc của Lưu Dược, vì giảm bớt một cân nước mà cải tạo lại ấm nước…… Anh anh anh!
Nhưng có cái nhạc đệm này, tâm tư bị dồn vào một chuyện vụn vặt khác, nàng bỗng nhiên không còn rối rắm như vậy nữa.
“Con bà nó, ta đã nói nàng nghẹn đại chiêu mà! Mẹ kiếp, ấm nước của ta!”
Lưu Dược cảm thấy bên cạnh người lập tức nặng hơn rất nhiều, khóc không ra nước mắt, phát hiện hệ thống đã thay đổi cho hắn một cái ấm nước siêu to, tuyệt đối so với hai cân nước còn nặng hơn gấp đôi.
“Nàng là ma quỷ! Nàng chẳng những huỷ hoại liên minh điểm danh hộ của chúng ta, mà còn huỷ hoại cả liên minh ấm nước của chúng ta!” Lưu Dược khoa trương duỗi tay về phía trước, trên mặt đều là bi thống.
“Bình tĩnh chút đi người anh em, ít nhất ngươi không bị đánh cho hiện hình!” Lâm Phàm Thành đồng tình nhìn về phía trước, lại nhìn về phía sau.
“Fuck, ta còn đang định nói! Mẹ kiếp, chốc lát nữa không phải đến ba lô cũng bị đổi một lần chứ?”
Lưu Dược có chút tấm tắc, “Không được, không được, ta phải nhân lúc trọng lượng còn chưa có gia tăng, có thể chạy thêm được bước nào thì hay bước đó!”
“Mau mau, rời khỏi nơi này!” người anh em không biết từ nơi nào có được sức lực, di chuyển cực nhanh, một lát sau liền không thấy bóng dáng.
“Huấn luyện viên sắp đi về phương đông sao?” Vân Mạt đứng tại chỗ, ngẩng đầu nhìn Trương Qua, tuy hỏi, nhưng biểu tình lại là chắc chắn.
Ánh mắt Trương Qua lập loè, đã cảm thấy hôm nay nàng có chuyện mà.
Hắn sắp phải chấp hành một nhiệm vụ còn chưa có công bố, tuy rằng tính bảo mật không quá cao, nhưng trước mắt, ngoại trừ mấy lãnh đạo trường học, không có những người khác biết.
Vân Mạt làm sao mà biết được? Chẳng lẽ là Hoắc Xuyên nghe được?
“Ngươi còn nhớ rõ thủ tục của trường quân đội đi?” Trương Qua không có chính diện trả lời, hỏi ngược lại.
“Không nên hỏi những điều không được hỏi”, Vân Mạt cười khẽ, “Ta không đề cập đến chuyện cơ mật, nhưng quan tâm huấn luyện viên hẳn là có thể đi?”
Trương Qua:…… Ngươi nói lời này không thấy trái với lương tâm sao?
Một học sinh luôn ước gì có thể trùm bao tải đánh hắn lại nói muốn quan tâm hắn?
“Huấn luyện viên khi nào thì đi?” Vân Mạt cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi ra tới.
Quẻ tượng chỉ có thể biểu hiện sự tình mơ hồ nào đó, biết đại thể phương hướng, nhưng sẽ không thực tinh chuẩn. Hơn nữa, độ chuẩn xác quyết định bởi ngộ tính và kinh nghiệm của người tung quẻ.
Đây cũng là lý do vì sao, cùng một cái quẻ tượng, nhưng người xem không giống nhau, sẽ đưa đến kết luận hoàn toàn không giống nhau.
Vân Mạt biết rằng, muốn tin tức chuẩn xác, vẫn nên hỏi người trong cuộc thì thỏa đáng hơn.
“Sao ngươi biết ta sắp đi công tác?” Trương Qua cười như không cười nhìn nàng.
Vân Mạt theo bản năng sờ sờ túi quần, trống rỗng, chút nữa đã quên, hệ thống không thể phân biệt được tiền xu của nàng.
Nàng sờ sờ mũi, “Ta biết tính, ngươi muốn hỏi sao?”
Trương Qua đã sớm nghe Kiều Tiểu Thất lẩm bẩm vô số lần sự tích của học sinh này, nàng đã bóc chuyện riêng tư của bọn họ còn ác liệt đòi lấy tiền. Hắn rốt cuộc nhịn xuống xúc động muốn tìm căn nguyên.
“Không cần, 800 tinh tệ cũng là tiền, ta còn phải nuôi cả nhà sống tạm.”
“Huấn luyện viên có tiện lộ ra một chút là sắp đi làm cái gì không?” đôi tay Vân Mạt ấn ở đầu gối, thừa dịp nói chuyện phiếm, điều tức hơi thở.
Trương Qua đã biết cái giá 800 tinh tệ này, xem ra là Liên Nghệ bên kia lộ ra, đã có cơ sở tín nhiệm, vậy kế tiếp hẳn là sẽ dễ nói chuyện hơn.
“Hành tinh Khai Dương có tổ chức hoạt động giao lưu, kêu gọi cộng đồng cùng tham gia, giáo viên mấy trường quân đội đều phải đi, ta đi đưa bọn họ.” Trương Qua chọn trọng điểm nói một chút.
Cái hoạt động này sớm muộn gì cũng phải công khai, không phải bí mật gì.
Hành tinh Khai Dương? Hướng chính đông!
Ngón cái Vân Mạt nhanh chóng véo động, “Có thể không đi không?”
“Ngươi nói cái gì?” Trương Qua đào đào lỗ tai, nhớ tới lời bình luận của Kiều Tiểu Thất kia, tiếp lời hỏi, “Ngươi có phải có chuyện gì khó có thể nói ra không?”
Vân Mạt không có chính diện trả lời, mà tiếp tục hỏi, “Có danh sách những người trong đoàn đi không?”
“Không có, có cũng không đưa cho ngươi, đây là bí mật.”
Đoàn khảo học đi làm cái gì, cùng với danh sách bên trong có ai, cái này là không thể lộ ra.
Vân Mạt tiến đến bên cạnh Trương Qua, nhỏ giọng nói một câu, “Huấn luyện viên, chuyến này của ngươi có nguy hiểm đến sinh mệnh, cần đề phòng tiểu nhân……”
“Ngươi đang chọc ta?” Trương Qua giữa mày nhíu chặt, nghi hoặc nhìn nàng.
“Ta có bùa hộ mệnh tổ truyền có thể hóa sát, 1800 tinh tệ một tấm, xem ở giao tình giữa hai chúng ta, ta bán cho ngài hai tấm, thế nào?” Vân Mạt cười cười, đôi mắt đều mau híp chặt.
Trương Qua quát lớn:…… “Ngươi, ngay lập tức đi hoàn thành chạy 30 km vũ trang!”
“Đô……”
Tiếng còi của Trương Qua thổi đến vô cùng dồn dập, dọa mấy nam sinh ở sau sợ nhảy dựng.
Lưu Dược đi phía trước giật mình nhảy một cái, “Mẹ nó quá dọa người, Vân Mạt có phải lại chọc giận Trương Giáo quan hay không?”
“Lần tới nếu lại có tổ chức dân gian, tuyệt đối không cho phép nàng nhập hội! Đây là một tên nằm vùng!”