La Viễn Kha run tay gõ chữ xuống, rốt cuộc cũng gửi được chữ “Đúng vậy” qua.
Đôi mắt Liên Châu sáng long lanh nhìn chằm chằm, nàng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy đại thần thông quá phương thức này giải quyết vấn đề.
Vì giảm bớt khẩn trương cho La Viễn Kha, Liên Châu thuận tay đưa cho hắn một chén nước, “Thả lỏng một chút.”
Đếm kỹ lại, Vân Mạt bi thương phát hiện, đây có thể là khách hàng đứng đắn thứ ba của “Tứ Cửu Dịch Học Đường”.
Trước mắt, tài khoản WB đã bị khóa, áo choàng của “Tứ Cửu Dịch Học Đường” cũng không tệ lắm, Vân Mạt có tâm mở ra cục diện, như vậy người nam nhân này chính là một cơ hội tốt.
Vân Mạt cũng không đợi nam nhân kia nói thêm cái gì nữa, quan sát tay cùng tướng mạo hắn xong liền gửi một tin nhắn qua, “Trong nhà ngươi có hai anh em, ngươi là thứ hai, khi còn nhỏ bản nhân đã từng bị đuối nước, năm trước gặp tai nạn liên quan đến xe huyền phù, ông nội ngươi bởi vậy đã qua đời……”
La Viễn Kha hít sâu một hơi, toàn bộ thân mình đều run lên, những việc này, tuyệt đối không có khả năng là đọc tài liệu của hắn có thể tra ra được.
Liên Châu cũng giật mình há to miệng, liên tục xua tay, “Không phải ta nói”.
La Viễn Kha đương nhiên tin tưởng không phải nàng nói, nàng cũng không có khả năng biết những sự tình này.
Muốn nói bên kia trăm phương ngàn kế lừa hắn, sao có thể chứ?
Hôm nay hắn lại bên này, hoàn toàn là ngoài ý muốn, hắn vốn dĩ sau khi cáo biệt Tần Mộc, liền chuẩn bị đi hành tinh Mộ Hắc Lan thử thời vận.
Bởi vì cha mẹ cực lực ngăn cản, không muốn hắn đi mạo hiểm, sau đó mới thay đổi hành trình.
Cho nên, hết thảy hôm nay, đều là ngẫu nhiên.
Nếu đối diện không phải là kẻ lừa đảo, đó chính là thật sự có bản lĩnh.
La Viễn Kha cố gắng bình tĩnh lại, chấn động rất nhiều không biết nên biểu đạt như thế nào, vì thế hỏi một câu ngu ngốc, “Ngài làm sao mà biết được?”
Vân Mạt nhếch miệng cười: “Kỳ thật, tướng mạo cùng tướng tay của người, sẽ tiết lộ một ít tin tức”.
“Vâng, vâng”, La Viễn Kha vội không ngừng gật đầu đáp lại.
Vân Mạt cúi đầu tiếp tục đánh chữ: “Từ tướng tay mà ngươi cung cấp, phía dưới bên cạnh đường cảm tình có hai đường kẻ ngang, đường thứ hai dài, đồng thời, có hai đường ngắn hướng về ngón giữa, cho thấy hai người là anh em. Hoa văn phía dưới tay phải hỗn độn, đường sinh mệnh có tướng tìm được đường sống trong chỗ chết……”
Vân Mạt một bên nói, đầu bên kia La Viễn Kha một bên nâng tay lên, tinh tế quan sát, thật đúng là như vậy.
“Vậy có thể biết được anh trai ta hiện tại đang ở đâu không?” La Viễn Kha thấp thỏm hỏi.
Vân Mạt nghĩ nghĩ, “Ngươi gửi ngày sinh của hắn lại đây, nếu có ảnh chụp gần đây cũng gửi cho ta một tấm.”
“Gần đây? Không có, anh ấy đã mất tích hơn hai năm”.
Thần sắc La Viễn Kha có chút ảm đạm, nhưng vẫn theo lời gửi ảnh chụp, sinh thần bát tự của anh cả thậm chí của cha mẹ dù nàng không có yêu cầu cũng gửi qua hết, tim vẫn như cũ nhảy “thình thịch”.
Nghe ý tứ của người đối diện, đây là có hy vọng?
Vân Mạt sau khi xem xong sinh nhật, lại xem tướng mạo của La Viễn Kha, liền có chút ngây ngẩn cả người.
“Đại thần?” Đối diện có hơi chút gấp gáp, không nhịn được đã thăm hỏi lại đây.
Vân Mạt lấy tiền xu ra, thông qua sáu hào xác nhận lại lần nữa, sau đó trầm ngâm.
Quẻ tượng người này thập phần kỳ lạ, nhưng xem ở mặt ngoài hẳn là dữ nhiều lành ít.
La Viễn Kha thấy nàng thật lâu không nói chuyện, cho rằng đối phương bất lực, tức khắc ngực có chút lạnh.
Nửa ngày sau, hắn thử hỏi lại một câu, “Xin hỏi, ngài vẫn còn ở đó chứ?”
Vân Mạt hoàn hồn trở về, một lát sau mới nhắn vào bên trong quang não: “Quẻ tượng rất kỳ quái, tựa sinh không sinh, tựa chết không chết.”
La Viễn Kha dựng thẳng nửa người trên, theo sát dò hỏi, “Là có ý gì?”
“Từ tướng mạo mà xem, giữa mày của ngươi để lộ ra anh của ngươi bị thương, hơn nữa bát tự hắn……”
“Bát tự làm sao?” La Viễn Kha nhìn về phía bách khoa ngàn độ mà Liên Châu bày ra cho hắn xem, đã hơi hiểu cái gì là bát tự, hắn có chút sốt ruột.
“Bát tự của hắn là mậu dần, mình không Bính tuất. Lấy năm xưa làm căn cứ, mười sáu ngày địa chi tra lại, đại lộ không vong, truy hồn không vong, đại vận mậu tử cũng là không vong, thời đại, thời gian bốn trụ, ba cái không vong tụ họp……”
“Ý ngươi là anh cả ta, có khả năng đã gặp nạn?”
Hắn không hiểu không vong, nhưng nhìn ba chữ “Vong”, không lý do liền nghĩ tới cái chết. Nhưng lại không dám nói ra chữ “Chết”, thật sự là kết quả này quá khó có thể làm người tiếp nhận nổi.
La Viễn Kha bao lâu nay vẫn luôn đi tìm anh cả, bất luận kẻ nào nói anh cả hắn khả năng đã chết, hắn đều giống như điên, không muốn tin tưởng, thậm chí cũng ác ngữ nói trả lại.
Lúc này đây, đối diện với lời nói của người này, lại có thể làm hắn không dám tức giận, chỉ còn sợ hãi cùng thấp thỏm!
Đối phương nói, người gặp ba cái 'không vong', tổng cộng có mấy cái 'không vong'? Ba cái là có ý tứ gì?
La Viễn Kha thấp thỏm nhìn chằm chằm trí não, chờ trả lời.
Vân Mạt gật đầu lại lắc đầu, “Cũng may gặp được không vong, vẫn còn có một đường sinh cơ, nhưng cũng tràn ngập nguy hiểm.”
La Viễn Kha không thích thở dốc, đặc biệt là trạng thái hiện tại, chỉ trong chốc lát này, hắn đã ra một thân mồ hôi lạnh.
“Có thể phiền toái ngài nói rõ ràng được không?” Hắn thiếu chút nữa không nhịn được mà chảy nước mắt.
“Lộc mã quyết giảng, trên trời dưới đất người bất tử. Mã đảo lộc tuyệt tang hoàng tuyền. Trời là Càn, Nước là khảm. Bát tự của hắn ở Càn vị, hẳn là không có tuyệt mệnh, nhưng cũng là trạng thái nửa sống nửa chết.” Vân Mạt nói.
Lòng bàn tay La Viễn Kha gắt gao nắm chặt khăn trải bàn, mồ hôi mướt một mảnh.
“Còn có gì nữa? Ta có thể tìm được anh ấy không?”
Vân Mạt cũng không lòng vòng với hắn, đem những gì nàng nhìn ra được đều nói hết.
“Ta vừa mới tính một quẻ, Sơn Thủy Mông thay đổi thành Thiên Trạch Lí. Quan quỷ ở bên ngoài quẻ, hào năm chủ lộ. Hắn hẳn là khi ra ngoài thì bị bắt cóc, sau đó không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn đã rời đi.
Từ quẻ tượng trước mặt xem ra, quan quỷ cầm thế, dùng thần động mà hóa khắc. Quỷ ở quẻ Càn, thuyết minh hắn bị bệnh, bệnh ở phần đầu, bệnh tình thay đổi thất thường, vô cùng nghiêm trọng.”
“Phanh”, sắc mặt La Viễn Kha tái nhợt, không lưu ý đánh đổ ly đồ uống.
“Ngươi nói chính là sự thật sao? Anh ấy đang ở đâu?”
Không biết tin tức liền thôi, vừa nghe nói trạng huống anh cả nguy cấp như vậy, trong lòng hắn vô cùng lo lắng khó chịu.
Vân Mạt bảo hắn báo một con số, lại tung lên một quẻ.
Khôn là Địa, Nguyên Hừ, lợi mái mã chi trinh. Quân tử có du hướng, trước mê sau đoạt huy chương. Lợi hướng Tây Nam, bất lợi hướng Đông Bắc.
Tây Nam, chẳng qua, nếu chỉ có phương hướng này thì tìm người cũng không đủ chính xác.
Kỳ thật còn có một biện pháp, là sử dụng phù tìm người, cùng loại biện pháp đã sử dụng để tìm kiếm Trương Qua ở trên hành tinh Sana.
Đem lông tóc máu của người mất tích vẽ với bùa chú, chế thành phù tìm người.
Lấy trạng thái nguyên thần lực của Vân Mạt vừa mới trở lại 4 cấp, xác thật có thể họa ra được, nhưng yêu cầu không ngừng rót nguyên khí vào để kích phát, lá bùa thả ra cảm thụ phương hướng cũng có hạn chế về khoảng cách, cũng không thích hợp với thời đại tinh tế động một chút lấy khoảng cách năm ánh sáng ra để cân nhắc này.
Dưới sự chờ đợi tha thiết của La Viễn Kha, Vân Mạt chỉ có thể nói cho hắn.
“Ấn theo kế hoạch ngươi đã sớm định ra xuất phát về hướng Tây Nam, trong vòng 24 giờ người thứ nhất đến gần ngươi, chính là người có duyên với ngươi. Đi theo hắn, hẳn là sẽ tìm được manh mối.”
Sau khi gửi xong những lời này, tin nhắn của Tiêu Nam liền đến, Vân Mạt thoát ra, biểu tượng chân dung xám đi.
La Viễn Kha được đến nhắc nhở, lúc này đã là trạng thái mừng như điên, so với luôn không có tin tức mạnh hơn quá nhiều!