Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 331 - Chương 331. Sàng Chọn Hạt Giống

Chương 331. Sàng chọn hạt giống Chương 331. Sàng chọn hạt giống

Ngữ điệu Vân Mạt rõ ràng, lộ ra một cỗ trong trẻo, từ từ chậm rãi liền đem đồ vật mà người khác lo lắng che lấp xé rách ra.

“Khi sắp tìm được vị trí Trương Giáo quan, hắn đột nhiên lại bị dời đi, muốn nói không có chút sự tình gì, ta là không quá tin tưởng.”

“Người nào có thể buộc bọn họ di chuyển?”

“Bên trong con chip của người nằm vùng kia có cái gì? Đối phương vì sao lại bạt mạng truy kích chúng ta?”

“Toàn bộ hành trình Liên giáo quan đều đóng kênh liên lạc, hành động này cũng có chút kỳ quái. Ta phỏng đoán, hắn không chỉ đang đề phòng người Sana tinh, mà còn đề phòng người của quân bộ……”

Liên Nghệ cúi đầu, tay phải ấn ở trên trán, không tiếng động cười.

“Xem ra, vấn đề là ra ở trên người ta.”

Nhiếp Duẫn Ninh cũng thập phần giật mình, nàng dùng các loại lý do nhìn như thập phần gượng ép, lại suy ra được kết luận cực kỳ gần sát với sự thật, năng lực phân tích thực ghê gớm.

Vân Mạt đương nhiên sẽ không nói cho hắn, ngoài suy đoán, còn có một bộ phận rất lớn là tính ra tới.

Rốt cuộc, nhân tính không chịu nổi khảo nghiệm. Khi cánh chim chưa đủ lớn, nàng không tính toán biểu hiện quá mức nghịch thiên.

Nhiếp Duẫn Ninh vỗ tay: “Ngươi thật là một đứa nhỏ không tồi, ta rất thưởng thức ngươi.”

“Ta đã nghe Liên Nghệ nói qua, biểu hiện của ngươi ở Sana tinh, đã giúp bọn họ rất lớn, tránh cho bọn họ bị bại lộ cùng thương vong.”

“Do đó, ngoại trừ khen thưởng thường quy của quân đội, ta còn định ở trong phạm vi quyền hạn của ta, ta có thể lại đáp ứng cho ngươi một điều kiện.”

“Vậy hứa hẹn khen thưởng lần trước của ngài thì sao?” Vân Mạt ngẩng đầu.

“Hai chuyện khác nhau.”

“Trong phạm vi quyền hạn, cái gì cũng có thể?” Vân Mạt lại lần nữa xác nhận.

Nhiếp Duẫn Ninh đưa tay phải ra, ý bảo nàng hiện tại liền có thể nói luôn.

“Khụ”, Vân Mạt thanh thanh yết hầu, “Ngài không thể giận chó đánh mèo với ta.”

Nhiếp Vũ Ninh bật cười, ông đứng lên, chụp đầu Vân Mạt: “Ta tưởng, ta còn là có chút độ lượng.”

Vân Mạt xoa đầu, hơi suy tư, nghiêm túc nói: “Như vậy ta thỉnh cầu, trong lúc huấn luyện ở trường đại học, sẽ không gặp phải Nhiếp đại tá Nhiếp Câu Sanh.”

Liên Nghệ:……

Nhiếp Duẫn Ninh:……

Nơi sân huấn luyện xa xôi, Nhiếp Câu Sanh hắt xì một cái, “Ai đang nhớ thương ta?”

Nếu hắn biết, Vân Mạt lãng phí một cơ hội cực tốt để đề ra yêu cầu này, sợ là sẽ cười đầu óc nàng toàn phân đi……

Nhiếp Duẫn Ninh cũng thiếu chút nữa cười ra tiếng, “Chính là cái này?”

“Đúng vậy”, Vân Mạt nghiêm túc gật đầu.

Đừng tưởng rằng nàng không biết, Nhiếp Câu Sanh đối với nàng nổi lên tìm tòi nghiên cứu. Người này quá khôn khéo, vẫn nên rời xa một chút mới tương đối ổn thỏa.

“Ngươi biết hắn là ai?” Nhiếp Duẫn Ninh hỏi.

“Đúng, các ngươi rất giống nhau”, Vân Mạt cười cười.

“Giống sao?” Nhiếp Duẫn Ninh rũ đôi mắt xuống, khóe môi có ý cười không thể thấy.

Vân Mạt gật đầu: “Hình tượng có đôi khi sẽ gạt người”

Nàng tiếp theo rèn sắt khi còn nóng: “Lấy quyền hạn của ngài, chút việc nhỏ này, hẳn là không khó làm đi”.

“Không khó.”

“Nhưng, cái này thật sự không tính là điều kiện gì. Như vậy đi, ngươi lại trở về ngẫm lại, nếu còn có yêu cầu gì, có thể tới tìm ta”, Nhiếp Duẫn Ninh nói.

“Vậy ta xin cảm ơn ngài trước”, Vân Mạt cười đến răng nanh đều lộ ra tới.

“Tốt, ngày mai sẽ có người đi đón ngươi, chuẩn bị sẵn sàng đi”.

Nhiếp Duẫn Ninh nói xong, phất phất tay, ý bảo bọn họ có thể đi rồi.

Sau khi đóng cửa lại, ông lại mở danh sách thành viên hội nghị Liên Bang ra, tầm mắt dừng lại rất lâu trên ảnh chụp của Mai Sa Na.

Bên trong Liên Bang có sâu mọt, hơn nữa còn quyền cao chức trọng.

Tuyển cử sắp tới, tuy rằng chứng cứ bên trong con chip không liên tục, nhưng cũng đủ làm nổi lên một cơn sóng thần.

Chỉ là, những người này cùng Tinh Minh có quan hệ gì hay không?

Các hạng mục kiểm tra đo lường biểu hiện, bọn họ không có bị ăn mòn.

Nhưng có khả năng hay không? Tinh Minh lợi dụng thói hư tật xấu tự thân của nhân loại, thông qua giao dịch quyền tiền, khống chế cao tầng?

Nếu là như vậy, điều tra sẽ càng khó khăn hơn……

Buổi tối Vân Mạt nghỉ ngơi không tồi, sáng sớm hôm sau, đã được một chiếc xe jeep quân dụng đưa đến cửa căn cứ quân sự.

Một binh sĩ đã chờ sẵn ở nơi đó, đứng thẳng, thần sắc thập phần khách khí.

Người trẻ tuổi do năm đại thượng tướng tiến cử tới, dù không có bối cảnh, ít nhất cũng là tiền đồ sáng sủa.

Vân Mạt dưới sự dẫn đường của binh lính, rà quét số liệu thân thể đồng thời tiến hành đăng ký thân phận.

Từ cẩn thận khởi kiến, nàng đã tiến hành ngụy trang cấp bậc tinh thần lực của chính mình.

Nếu để người khác biết, nàng chỉ trong ngắn ngủn nửa năm, đã có thể từ B+ lên tới S, nói không chừng sẽ đem nàng kéo đi cắt miếng để nghiên cứu.

“Tích……”

“Họ tên: Vân Mạt”

“Thể chất: B+, tinh thần lực: A+”

“Người đề cử: thượng tướng Nhiếp Duẫn Ninh”

Âm thanh máy móc vang lên.

Binh lính kia rõ ràng đã sửng sốt trong chớp mắt, nhưng rất nhanh liền hoàn hồn.

Đây chỉ sợ là người trẻ tuổi có tư chất kém cỏi nhất mà hắn nhiều năm như vậy mới tiếp đãi đến, nhưng nếu Nhiếp thượng tướng tiến cử, nghĩ đến hẳn là có chút đặc thù đi.

Sau khi làm liên tục ba lần kiểm tra an toàn, mới được chính thức tiến vào căn cứ.

Nơi đây không giống căn cứ 073, căn cứ này rõ ràng tới gần nội thành, chiếm đa số hẳn là văn chức cùng với nhân tài trên phương diện kỹ thuật, không khí so với căn cứ 073 thiết huyết cùng cương ngạnh thì nhu hòa hơn rất nhiều.

Cánh tay trái của binh lính kẹp tài liệu, vừa đi vừa giới thiệu, “Phía sau đình canh gác chính là trọng địa quân sự, xe và nhân viên ở bên ngoài không thể đi vào, chúng ta cần đi bộ một đoạn.”

Vân Mạt gật gật đầu, kỳ thật không cần giải thích nàng cũng đã hiểu, trọng địa quân sự người rảnh rỗi miễn tiến vào.

Nơi nơi đều là nhân viên công tác, nhưng nhìn qua thập phần bận rộn, bọn họ một đường đi tới, cũng không có người chủ động chào hỏi, đều đang vội vội vàng vàng đi lại, chuyên chú với việc của chính mình.

Binh lính sau khi đưa nàng tới căn phòng chỉ huy, liền quay trở về với cương vị của chính mình.

Bản thân Vân Mạt ở bên này chuyển động, thuận tiện nhìn tư liệu giới thiệu trên vách tường.

Trong phòng chỉ huy đã có mười mấy người, gương mặt trẻ tuổi chỉ có năm người, bao gồm chính bản thân Vân Mạt.

Những người khác mắt lộ ra tinh quang, tuổi khoảng từ 20 đến 40, vừa thấy chính là tinh anh trong quân.

Bọn họ cũng đều biết chính mình vì sao lại tới nơi này, đào thải bớt đối thủ cũng cực lực lưu lại, không riêng gì là thế lực sau lưng đánh cờ, mà cũng cùng một nhịp thở với tiền đồ tương lai của bọn họ.

Càng có thực lực càng điệu thấp, cái cách nói này không tồn tại ở đây.

Những con sói cô đơn đều thích đánh dấu lãnh thổ, phóng khí thế ra ngoài, cực kỳ mẫn cảm đối với uy hiếp trong lãnh thổ của chính mình.

Vân Mạt không biết Nhiếp Duẫn Ninh bên kia còn đề cử ai, nàng cũng không có tính toán đi lên làm quen.

Người còn chưa có đông đủ, nàng tùy tiện tìm vị trí đợi.

Tay phải Vân Mạt cắm vào túi quần, đôi mắt đảo qua những tuyển thủ đang chờ ở đây, mặt từ tâm sinh, không sai biệt lắm đều hiểu rõ.

Nơi này, hai phần ba người trở lên, nàng đều nhìn không thấu.

Nghĩa là tinh thần lực của bọn họ, ít nhất hẳn là đạt tới 2S, đi vào nơi này, quả nhiên đều không đơn giản.

Sau khi mấy người trẻ tuổi nhìn thấy Vân Mạt, đa số trong ánh mắt đều là quan sát kỹ.

Có người chủ động chào hỏi, thám thính tên và lai lịch của nhau.

Một nam sinh trắng nõn đi tới bên cạnh Vân Mạt, vươn tay một cách hữu hảo, “Làm quen một chút nhé? Ta tên Mai Trạch Lộ, là do Mai thượng tướng đề cử lại đây”.

Vân Mạt vươn tay bắt tay hắn, cười nhạt nhẽo nói: “Vân Mạt”.

Cái miệng Mai Trạch Lộ trương lên một chút lại đóng lại, cái tên này thật sự là như sấm bên tai.

Thảm bại của Mai Căn cùng Randy, gần như đã khiến cho bên trong quân 27 oanh động.

Không nghĩ tới hôm nay có thể nhìn thấy chân nhân.

Càng không nghĩ tới, sau khi xóa bỏ khí phách cùng quả quyết của chỉ huy, chân nhân lớn lên còn rất……yếu đuối.

“Ngươi là đi theo ai tới đây?”

Bình Luận (0)
Comment