Người bị đào thải đã rời đi, trong khi bọn họ được đưa tới một sân huấn luyện.
Căn cứ 028 cực kỳ rộng, là nơi được xây dựng để chuyên về nghiên cứu khoa học, các thí nghiệm cùng thiết bị ở đây cũng nhiều đến không thể tưởng tượng được.
Mchowie đứng ở phía trước, mở vách tường ra, lại có thể là một gian phòng huấn luyện cơ giáp.
Đây là lần đầu tiên Vân Mạt được xem cơ giáp qua lớp kính phòng hộ.
Minh Hà, Lôi Thần, Lính Gác……
Từ cơ giáp cận chiến, đến trọng trang, đến điều tra.
Đầy đủ mọi thứ.
“Đây là muốn làm gì?” Mọi người có chút không hiểu.
Những binh lính được đề cử, có vẻ thập phần bình tĩnh, trang bị cơ giáp này, bọn họ cũng không xa lạ, nhưng mấy người trẻ tuổi lại mang lên một chút hưng phấn.
“Một vòng này rất đơn giản, khảo hạch độ dẻo của các ngươi.”
Mchowie cũng không có nói nhiều, mà chỉ đưa ra một loạt cơ giáp cấp thấp cho bọn họ lựa chọn.
Cái gì là độ dẻo?
Mỗi người đều có tính dẻo, 12 người được đề cử này cũng có.
Bọn họ có người đã tiếp cận đỉnh núi, có người vẫn còn ở trong giai đoạn trưởng thành.
Lựa chọn người có tính dẻo cao, sau đó đưa đi quân bộ bồi dưỡng, sau khi người này đạt tới đỉnh, lại đưa đi thử khởi động lại Coroa.
Mà trong mười hai người bọn họ, có bốn người lúc trước đã được bồi dưỡng đạt tới đỉnh, không cần phải trải qua lần khảo hạch này.
Cho nên, khảo hạch này cũng không đào thải, tương phản, là để tăng cường không gian phát triển cho người có độ dẻo cao.
Nói thật, Vân Mạt là có vài phần ý động.
Nàng đã kiểm tra thân thể của mình, có tính dẻo khá cao.
Chỉ cần cho nàng thời gian cùng không gian, liền có khả năng mau chóng khôi phục.
Chẳng qua, sau khi cúi đầu nhìn thoáng qua biểu tượng viên tinh cầu màu lam ở góc phải bên dưới trí não kia, nàng quyết đoán từ bỏ.
Thực lực tổng có thể khôi phục, nhưng thời gian cho viên tinh cầu kia, lại không nhất định rất nhiều.
Mchowie đã mở cơ giáp ra thao tác quyền hạn, để cho từng người bọn họ lựa chọn một khoản.
Nhìn dáng vẻ, là muốn thông qua đối chiến để kích phát tiềm lực cùng với đánh giá độ dẻo.
Chỉ là, đối với Vân Mạt chưa từng sờ qua cơ giáp chân thật mà nói, nên làm như thế nào?
Nàng rất nhanh sẽ biết.
Theo thường lệ, Vân Mạt lựa chọn cơ giáp Trinh Sát, sau khi đăng nhập khoang điều khiển, sự trì trệ cùng trọng lực kia, quả thực hoàn toàn không giống thế giới giả thuyết.
“Lần đầu tiên dùng sao?” Binh lính điều khiển cơ giáp cận chiến Minh Hà, đứng ở đối diện nàng.
“Đúng……”, Vân Mạt thông qua máy khuếch đại âm thanh đáp lại.
“Vậy, trước làm một bộ động tác cơ bản đi!”
Nhấc chân, cong chân, nâng khuỷu tay, đi lại, chạy bộ…… Ước chừng lăn lộn nửa giờ, toàn bộ đều là động tác tập luyện cơ bản.
“Rất tốt, 90 phân”, binh lính đối diện nghiêm túc làm ký lục.
“Cái gì?”
Vân Mạt đào đào lỗ tai, quên mất chính mình đang ở trong cơ giáp, cánh tay máy kia để tới vị trí vốn nên có lỗ tai ở phần đầu, thập phần nhân tính hóa.
Tháp Đằng Huy phụt bật cười.
Vân Mạt cảm thấy không ổn.
Còn không phải là đi đi dừng dừng sao? Như thế nào liền 90 phân? Cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải sẽ bị đưa đi bồi dưỡng sao?
Binh lính cũng thực kinh ngạc, hắn gặp qua không ít thiên tài, nhưng giống như người trước mặt này, mới tiếp xúc với cơ giáp vài phút đã có thể vận dụng tự nhiên như người, thật đúng là lần đầu tiên gặp được.
Tỷ lệ đồng bộ của người này thật sự là bưu hãn, tuyệt đối phải từ 90% trở lên!
“Tấn công ta!”
Binh lính đem quang não phóng tới một bên, hạ đạt mệnh lệnh với Vân Mạt.
Trong phòng huấn luyện đều có thiết bị phòng hộ, hai bên không mang theo vũ khí viễn trình, dù sao cơ giáp cũng đắt, phí tổn duy tu quá cao, nếu chỉ dùng để khảo hạch độ dẻo thì cận chiến là đủ rồi.
Bởi vì Vân Mạt là người đầu tiên, Tháp Đằng Huy bọn họ đứng ở bên ngoài vòng phòng hộ, hứng thú quan sát.
“Leng keng!”
Tốc độ Vân Mạt cực nhanh vọt lại đây, cự kiếm của Minh Hà cùng Trinh Sát đụng vào nhau.
Cũng không có bẻ gãy nghiền nát như trong tưởng tượng, Vân Mạt vừa tiếp xúc đã rút lui, kiếm tùy mắt động, “Chọc, chém, chặt” chiêu thức nhiều đến hoa cả mắt.
Mặc dù nàng có ý định giấu thực lực, nhưng nàng cũng không chuẩn bị bại ngay từ đầu.
Khó có được cơ hội sử dụng cơ giáp, tự nhiên muốn lợi dụng đến mức tận cùng.
Thực lực của Minh Hà cận chiến hiển nhiên muốn nghiền áp Trinh Sát, nhưng mà mục đích của binh lính không phải thắng, mà là nghiền áp cùng kích phát.
Dưới sự cố tình thu liễm của hắn, trận đánh nhau này, đã bay lên thành hai bên so kinh nghiệm chiến đấu cùng năng lực ứng biến.
Đám người Tháp Đằng Huy có chút giật mình, nhận thức của bọn họ đối với tính năng cơ giáp vốn đã ăn sâu bén rễ.
Dù cho binh lính có nhường nàng, thì Vân Mạt cũng tuyệt đối không thể căng quá ba phút.
Nhưng mà, thẳng đến giờ phút này bọn họ mới ý thức được không thích hợp.
Binh lính cùng Vân Mạt ngươi tới ta đi, đánh thập phần kịch liệt.
Tính năng của Minh Hà bị áp chế, ưu thế về tốc độ của cơ giáp Trinh Sát được nâng lên tới cực hạn.
Đôi mắt Vân Mạt tỏa sáng, từng giọt mồ hôi từ trên trán rơi xuống, càng đánh càng hăng hái, thiếu chút nữa đã quên ước nguyện ban đầu của chính mình.
Tháp Đằng Huy nhìn về phía Mchowie, hắn cảm thấy những năm trước đây, nhận thức của mình về cơ giáp Trinh Sát đều là giả.
“Mễ đại tá, thế nào?” quan quân khác cũng gật đầu liên tục.
Mễ Khoa Phu xoa tay một chút, ánh mắt lập loè, không biết đang nghĩ gì.
“Mễ đại tá?”
“A, rất lợi hại, nữ sinh này xác thật tính dẻo rất mạnh.”
“Vậy? Báo lên chứ?” Quan quân lại hỏi.
“Chờ một chút, tốc độ nàng đã chậm lại”.
Mễ Khoa Phu rũ mắt, nàng kiên trì được bốn phút 32 giây.
Bên trong cơ giáp Trinh Sát, Vân Mạt thở dốc lợi hại, nàng vận dụng một tia nguyên khí, bức cho sắc mặt chính mình ửng hồng, cái trán đầy mồ hôi lăn xuống.
“Leng keng……”
Minh Hà áp sát lại, đánh bay kiếm laser của nàng đi ra ngoài.
“Thua!”
Mai Trạch Lộ thở phào nhẹ nhõm, áp xuống lo lắng trong lòng.
Cũng may, cũng may chỉ là thể chấp cấp B phế vật, chỉ có thể điều khiển được cơ giáp Trinh Sát.
“Không tồi”, Tháp Đằng Huy đứng lại đây, bộ dáng rất cao hứng.
Trực giác của hắn rất ít khi sai, Vân Mạt này, tuyệt không phải đơn giản như mặt ngoài.
Cơ giáp Trinh Sát là chủng loại da giòn, lại có thể được nàng chơi đến uy vũ sinh phong như vậy, nếu thật sự có thể cải thiện được cấp bậc thể chất, thực lực cận chiến của nàng tất nhiên sẽ rất mạnh.
Có mấy người thử nhìn về phía bên này, ở trong mắt bọn họ, binh lính kia đã biểu hiện ra ngoài tiêu chuẩn, chỉ có một chữ: “Mạnh”
Loại mạnh này, không phải là bẻ gãy nghiền nát, mà là mạnh của kẻ có thể tùy thời xứng đôi cùng với thực lực của đối thủ, đồng thời tiến hành dẫn đường.
Nhưng mà, binh lính này đối với Vân Mạt lại là tràn ngập thưởng thức.
Có thể khiến cho cường giả thưởng thức, đủ để chứng minh nàng bất phàm.
Chỉ là thể chất của nàng……
Mchowie nhìn Vân Mạt, cũng mang theo không ít suy nghĩ.
“Nàng đã chạm đến ngạch cửa chưa?” Mchowie nhìn về phía Mễ Khoa Phu hỏi.
Mễ Khoa Phu lắc lắc đầu, chỉ thiếu một chút.
“Đáng tiếc”, Mchowie có chút tiếc nuối.
Vân Mạt lại rất vừa lòng, đứng ở một bên xem người khác biểu hiện.
Danh sách người tham gia khởi động lại chiến hạm Coroa rất nhanh sẽ giảm xuống.
Trong số những người được năm đại thượng tướng tiến cử, ngoại trừ hai người của Mai gia chiếm cứ hai ghế, những người khác đều dựa vào chính họ.
Ban đầu, người đứng đầu bảng Khâu Tì Lâm, biểu hiện tạm được. Chuẩn xác là mặt ngoài tạm được.
Mai Trạch Lộ cố gắng hết sức để được giữ lại như là hạt giống, nhưng lại bị phán định là chưa trưởng thành, trên mặt mang theo một tia khó chịu, nhưng khi nhìn thấy Vân Mạt cũng nằm trong danh sách người khởi động lại, khẩu khí trong lòng cũng buông xuống một chút.