Tam công tử Hoắc gia có tiếng không làm việc đàng hoàng, ngoại trừ một ít cán bộ kỳ cựu, mấy nhân viên bình thường còn chưa biết hắn mở công ty.
Nhân viên pháp chế đi tới, thiếu chút nữa kinh ngạc hỏng rồi, lãng tử quay đầu!
Trách không được gần đây vẻ mặt chủ tịch rất hòa khí, ngay cả đơn hàng bị Mễ gia đoạt cũng không nổi giận.
“Tam thiếu”.
Vị cố vấn pháp luật trung niên họ Vương không dám chậm trễ thời gian, sau khi hiểu biết tình huống liền trực tiếp phân tích:
“Đề cập đến phương diện an toàn của Liên Bang, nếu có quân đội tham dự, xác thật là có thể trực tiếp đóng băng tài khoản, nhưng chỉ có thời hạn mười ngày, nếu trong kỳ hạn chưa đem kết quả điều tra chuyển đến cơ quan tư pháp, liền sẽ tự động gỡ băng.”
Vân Mạt nghe xong, ánh mắt buông xuống.
Mười ngày sao? Bọn họ còn có chiêu sau ghê tởm nào nữa không?
Hoắc Xuyên cau mày: “Còn chuyện hạn chế chi tiêu của ta thì sao?”
“Cái này để ta tới xử lý, chỉ cần trả tiền nợ là xong, Hoắc thiếu sắp tới tạm dùng thẻ thủy tinh đi.”
Nói xong, luật sư Vương chuyển giao một tá thẻ lại đây.
Vân Mạt cùng Tiêu Nam hai mặt nhìn nhau:……Thật muốn đánh cướp hắn!
“Chúng ta chỉ có thể chờ sao?” Hoắc Xuyên hỏi, “Có cần chủ động xuất kích hay không?”
Vân Mạt đi đến cửa sổ văn phòng, ngẩng đầu nhìn bầu trời xa vạn lí, xem office building bận rộn phía trước, lại nhìn xuống người đi đường muôn hình muôn vẻ.
Hết thảy đều nên tiến hành ở thời điểm nên tiến hành.
“Chờ”, Vân Mạt khẽ mở miệng, phun ra một chữ.
“Chờ cái gì?” Hoắc Xuyên hỏi.
Tiền xu của Vân Mạt di chuyển qua lại giữa các khe hở ngón tay, bộ dáng tin tưởng mười phần: “Mặc kệ là hối lộ hay là vu hãm, địch bất động ta bất động, lấy bất biến ứng vạn biến, chờ chiêu sau của bọn họ!”
Hoắc Xuyên đã yên lòng, có nàng cùng tiền xu của nàng ở đây, cáo già tưởng chơi bọn họ, sợ là sẽ tự tổn hại mười phần.
“Ai, các ngươi xem, đó là ai?”
Tiêu Nam lơ đãng đảo qua ngoài cửa sổ, phát hiện đoàn người đang đi đến khu văn phòng đối diện.
“Phái đoàn rất lớn a, xe huyền phù quân dụng mở đường cho một nữ nhân……”
“Mai Sa Na!” Hoắc Xuyên phi một tiếng, đối với Mai gia, thật sự là không có ấn tượng tốt gì.
Vân Mạt lại lắc đầu: “Tấm tắc, đáng thương”.
Hoắc Xuyên cùng Tiêu Nam quay lại nhìn nàng: “Đáng thương cái gì?”
Ngón tay nhỏ dài trắng nõn của Vân Mạt chỉ ra ngoài cửa sổ, “Nàng bị thương, còn phải cường chống tới bên này, sợ là hậu bối họ Mai lại không biết cố gắng đi.”
“Bị thương? Bị thương ở đâu?”
Hoắc Xuyên rốt cuộc liếc mắt nhìn Mai Sa Na một cái, lại cái gì cũng không thấy ra.
Tiền xu trong tay Vân Mạt leng keng rung động, “Nhìn giày của nàng xem, đế bằng.”
“Thì sao?”
Hoắc Xuyên vẫn không quá hiểu, “dù cho nàng ngày thường xuyên dùng giày cao, cũng không đại biểu nhất định bị thương đi”.
Vân Mạt bỗng nhiên cười đáng khinh: “Ngươi đưa lỗ tai lại đây.”
Hoắc Xuyên cúi đầu, không được tự nhiên hướng gần đến bên cạnh nàng:…… “Nói đi.”
Một câu nói mà hắn không muốn nghe hiểu truyền vào trong lỗ tai, hắn cảm thấy chính mình không bao giờ có thể thuần khiết được nữa.
“Ngươi có biết, thứ càng khó chịu hơn so với bạn gái bay hơi là gì không?”
Hoắc Xuyên:……là bạn trai bị rò điện?
Tiêu Nam:…… Ta còn chưa thành niên! Nhưng ta lại nghe hiểu!
Vân Mạt cười cười tà tà, thật không nghĩ tới, một nữ nhân có địa vị như vậy, muốn người kiểu gì mà không có nha……
Không khí xấu hổ, Vân Mạt lại hồn nhiên không tự biết.
Nàng quay đầu nhìn về phía Hoắc Xuyên: “Hoắc thiếu gia, ta hỏi ngươi chuyện này?”
“Nói!” Hoắc Xuyên tức giận đáp lại.
Vân Mạt chớp đôi mắt hỏi: “Đá năng lượng thô có thể mua được ở đâu?”
Hoắc Xuyên khó hiểu: “Ngươi muốn cái kia làm gì? Chúng ta cũng không có điêu khắc sư!”
“Ngươi trước đừng hỏi, ta có chỗ cần dùng.”
Trước khi nắm chắc, Vân Mạt không tính toán cho bọn hắn quá nhiều chờ mong.
Nàng là người không phải thần, chỉ là một cái ý tưởng trong thời kỳ đột phát, khả năng thành công thật sự chưa thể xác nhận.
“Nhà ta có quặng, muốn bao nhiêu? Buổi chiều đưa tới cho ngươi”, Hoắc Xuyên đại khí phất tay.
Vân Mạt nuốt nước miếng, hai mắt tỏa ánh sáng:…… “Hoắc thiếu gia, nhà ngươi có thiếu một thiếu phu nhân không?”
Hoắc Xuyên ho khan kịch liệt, vươn cánh tay chỉ vào nàng, lỗ tai đỏ bừng, trái tim nhảy loạn bang bang: “Ngươi còn cần mặt mũi không hả?!”
Vân Mạt bĩu môi, chỉ chừa cho hắn một bóng dáng vô tình.
……
Hiệu suất vận chuyển của Quang Quang thật cao, một trăm khối đá năng lượng thô rất nhanh liền được đưa tới.
Đám người Lưu Dược đã bắt đầu hô bằng gọi hữu, Hoắc Xuyên không nhịn được, trực tiếp trưng dụng một văn phòng đăng nhập Tinh Võng, mấy người bắt đầu hành trình nâng cấp bậc tinh tế vương giả.
Muốn cải tạo một gian phòng làm việc có hệ thống tốt, đối với công ty SC hiện giờ mà nói cũng không khó.
Buổi chiều, Vân Mạt liền ngồi tới gian phòng công tác của chính mình.
Nàng đóng cửa lại, một tay cầm đá năng lượng thô, một tay cầm lá bùa, mày nhẹ nhàng nhăn.
Dùng lá bùa chu sa giấy vàng này làm vật dẫn, điều động nguyên khí.
Năng lượng trì này là vật dẫn của đá năng lượng thô, thông qua đường nhỏ đặc thù tới dẫn đường cho năng lượng vận hành.
Vân Mạt ý đồ mạnh mẽ chuyển trận pháp vào đá năng lượng thô, “Phanh……”
Toàn bộ phòng đều bị chấn đến lung lay một chút, Tiêu Nam ở bên ngoài sốt ruột gõ cửa, “chị, chị đang làm gì? Không có việc gì chứ?”
Vân Mạt đỡ cái trán với chút tóc cháy xém, kéo cửa ra, “Không có việc gì, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.”
Tiêu Nam thò đầu vào trong tìm tòi, “Chị không phải định chính mình làm năng lượng trì chứ?”
Hắn dùng ánh mắt giống như xem người ngoài hành tinh nhìn chằm chằm trên dưới Vân Mạt, “chị, không phải em đả kích chị, nhưng không có mười năm học tập thì ngay cả kỹ sư chế tạo cũng rất khó làm được.”
“Ân, ta chỉ thử xem”.
Vân Mạt hướng hắn vẫy vẫy tay, ý bảo không có việc gì, sau đó lại đóng cửa lại.
May mắn phản ứng của nàng nhạy bén, ở thời điểm cảm thấy phỏng tay liền ném vào khu cách ly, nếu không liền không phải một dúm tóc đơn giản như vậy.
Vừa mới đem nguyên thần lực tham nhập vào, có thể cảm giác được năng lượng rắc rối mà lại táo bạo, nhưng giữa các năng lượng lại đạt thành sự ổn định kỳ lạ.
Nàng ý đồ giống như điều động nguyên khí tới điều động năng lượng, lại phát hiện, động một phát đã dắt toàn thân.
Chỉ cần có hơi chút không đúng liền sẽ trực tiếp kích nổ đá năng lượng thô.
Nói cách khác, vật dẫn không chịu nổi quá trình tạo hình năng lượng nên bạo động.
Mười khối, hai mươi khối, 30 khối……hết buổi chiều, gian phòng bên cạnh cách một lát liền sẽ truyền đến tiếng nổ mạnh.
Tiêu Nam ở cách đó không xa mượn tạm bộ kiện cơ giáp, thường thường đi theo run run một chút.
Vân Mạt nhìn chằm chằm khối đá năng lượng thô cuối cùng trên tay, cảm thấy mười phần hậm hực.
Nàng cẩn thận lại cẩn thận, bắt đầu từ một tia năng lượng, ý đồ dẫn đường nó đi ra kim cương trận, nhưng lại vẫn không được.
Rốt cuộc không đúng ở đâu?
Vân Mạt chống đôi tay dưới cằm, nhớ lại cảm giác vi diệu khi khởi động lại Coroa.
Nửa ngày sau, nàng bỗng nhiên động linh cơ, đôi mắt chuyển tới trên bùa chú.
Nếu nội bộ không thể thực hiện được, vậy mượn lực từ bên ngoài thì sao? Vân Mạt quyết định thử một lần.
Nàng cầm lấy bút lông chu sa, điều động nguyên thần lực, vận dụng ngòi bút như thần, ở trên bề mặt đá năng lượng thô vẽ ra đường cong đầy phức tạp.
Cảm thấy một cái kim cương phù không quá đủ, đợi sau khi chu sa khô cạn, lại chồng đại trận tứ tượng lưỡng nghi lên.
Cuối cùng, Vân Mạt làm một thủ quyết, bắn ra một sợi nguyên khí, “Cấp tốc nghe lệnh!”
Vân Mạt không đợi đá năng lượng thô nóng lên, nháy mắt ngưng tụ nguyên thần lực lại, tác động từng sợi năng lượng, chạy quanh con đường vận hành đơn giản nhất.