Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 351 - Chương 351. Tài Khoản Đông Lại

Chương 351. Tài khoản đông lại Chương 351. Tài khoản đông lại

“Để cho ta một phòng làm việc”, Vân Mạt sau khi chuyển động một vòng, liền nói cùng Tiêu Nam.

“Được, F102 trong góc kia, chị còn có yêu cầu đặc thù gì không? Em đi chuẩn bị”, Tiêu Nam giơ bàn tay đầy vết chai do thời gian dài đụng chạm cơ giáp mài ra, gãi đầu, cười tủm tỉm.

Vân Mạt vuốt cằm, đứng tại chỗ suy nghĩ trong chốc lát.

Nàng trước sau chưa có quên năng lượng trì này.

Khoáng thạch năng lượng bán theo tấn, sau khi được tinh luyện thành đá năng lượng thô để điêu khắc, giá cả chính là một ngàn một khối.

Nhưng theo tin tức Hoắc Xuyên bọn họ truyền đạt, năng lượng trì cấp năm dùng cho động lực của hàng hạm, giá cả ở khoảng 3000 vạn tinh tệ, còn căn cứ vào công năng và mức độ khan hiếm tiến hành phân loại.

Năng lượng trì yêu cầu điều động tinh thần lực để điêu khắc, các kỹ sư chế tạo của các trường phái khác nhau, hiển nhiên cũng không tính toán truyền thủ pháp của chính mình cho bên ngoài.

Điều này dẫn tới thành phẩm năng lượng trì cấp 5 vô cùng ít, đồng thời sự tồn tại của kỹ sư chế tạo cấp 5 cũng là lông phượng sừng lân.

Vân Mạt vẫn luôn cân nhắc, có thể đem bùa chú dung nhập với năng lượng bên trong đá thô để đạt tới cùng loại hiệu quả hay không?

Đặc biệt là, trong quá trình khởi động lại Coroa lần này, nàng đối với vận hành năng lượng của chiến hạm có lý giải càng sâu hơn. Nàng bức thiết muốn nghiệm chứng một chút ý nghĩ trong lòng.

Nếu là như vậy……

Emmm, lợi nhuận kếch xù! Ngẫm lại liền cảm thấy phấn khởi.

Trước kia không có điều kiện, hiện tại có tiền, có không gian, cũng có tri thức tích lũy, là thời điểm tiến hành bước tiếp theo.

Vân Mạt quay đầu nhìn về phía Hoắc Xuyên, vừa muốn mở miệng, phát hiện hắn đang cau mày, không ngừng chọc trí não của chính mình.

“Uy, Hoắc thiếu, ngươi làm gì đấy?” Vân Mạt đi qua, khuỷu tay phải đỉnh hắn một chút.

Hoắc Xuyên đầy mặt không cao hứng, dịch sang bên cạnh một chút.

“Làm gì thế? Còn không cho chạm vào?” Vân Mạt lại duỗi tay ra, thọc cánh tay hắn một chút.

Hoắc Xuyên “Sách” một tiếng, vỗ rớt tay nàng, “Đừng sờ linh tinh, ta mẹ nó lại thu được một phong bưu kiện!”

Vân Mạt hỏi: “Bưu kiện gì?”

“Chính mình xem đi!”

Hoắc Xuyên đem tư liệu truyền tới trong nhóm có nàng và Tiêu Nam.

Vân Mạt và Tiêu Nam: “Lệnh truyền?”

Lúc này, trí não Tiêu Nam vang lên.

Thanh âm Doãn Úy Lam rõ ràng truyền ra tới: “Tiêu tổng, tài khoản công ty bị hệ thống tư pháp đóng băng.”

Tiêu Nam nhíu nhíu mày, “vì sao lại bị đóng băng?”

Doãn Úy Lam nói: “Thu được tin tức là Mễ Khoa Phu tố cáo chúng ta xâm phạm luật độc quyền……”

“Hắn có bệnh đi? Trước đóng băng tài khoản của ông đây, giờ lại đóng băng tài khoản của công ty! Hắn muốn làm cái gì?”

Hoắc Xuyên thật sự là không áp được hỏa khí, thông thường chỉ có Hoắc thiếu gia hắn ức hiếp người, nhưng cũng là minh thương minh kiếm chính diện ức hiếp.

Thế này tính là cái gì? Người cũng chưa thấy, toàn sử dụng ám chiêu?

Vân Mạt bình tĩnh nói, “Đừng vội, hỏi rõ ràng trước đã.”

Hoắc Xuyên tốt xấu gì cũng là Tam công tử của Hoắc thị, có một số việc vẫn hiểu được, hắn tiếp nhận thông tin hỏi Doãn Úy Lam: “Không trải qua trình tự tư pháp, bọn họ vì sao sẽ có quyền hạn đóng băng tài khoản công ty?”

Doãn Úy Lam giỏi giang trả lời: “Hoắc tổng, là như thế này, bọn họ đưa ra thư tín quân đội, nói đây là độc quyền đề cập đến an toàn quân sự. Ngài biết đấy, ở trên mặt an toàn của Liên Bang, có thể xin trực tiếp đóng băng lại.”

“Quân đội nào?” Vân Mạt hỏi.

“Chỗ trang bị của Quân 27……” Doãn Úy Lam nói.

“Mai…… Địch…… Phán! Là hắn!!!” Vân Mạt híp mắt gằn từng chữ một.

Người Mai gia là chó điên sao?

Bắt đầu từ Mai Căn đến Mai Địch Phán, từ đại chiến trường đến hội đấu giá lại đến sự cố diễn tập trong rừng cây.

Đây rõ ràng là không muốn để cho bọn họ được yên, hoặc là nói, không muốn để cho nàng yên!

Họ Mai, họ Mễ, ha hả……

“Đóng băng có thời hạn sao?” Vân Mạt hỏi.

Tiêu Nam lắc lắc đầu.

Ấn khả năng của hắn, hắn là người thuần về kỹ thuật, có thể làm được đến như hôm nay đã là vượt qua cực hạn của vận hành chuyên nghiệp, không thể yêu cầu hắn là người toàn tài.

Vân Mạt quay lại nhìn Hoắc Xuyên.

“Không biết”, Hoắc Xuyên nói.

Hắn đập cái bàn, hung hăng chọc trí não, chuẩn bị gọi điện.

“Ngươi muốn làm cái gì?”

“Ta làm hai con rùa kia kiến thức một chút, cái gì gọi là đua cha!”

Vân Mạt vỗ vỗ bả vai hắn: “Chúng ta bên này còn chưa có phòng pháp chế, chỉ cần Hoắc thị cung cấp viện trợ pháp luật là được.”

“Đã biết”.

Bình Luận (0)
Comment