Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 357 - Chương 357. Thân Mang Nguyền Rủa

Chương 357. Thân mang nguyền rủa Chương 357. Thân mang nguyền rủa

Akbar cười càng sung sướng, một bên cười một bên khụ, cả người súc đến ghế dựa.

Vân Mạt không có hứng thú xem hắn cười, gương mặt này so với Liên Nghệ kém xa, ngay cả Nhiếp Cẩu Thặng đều không đuổi kịp.

“Akbar tiên sinh, không có việc gì ta ngắt kết nối nha”.

“Chờ một chút”.

Akbar vội vàng đứng lên, click mở màn hình ánh sáng trong phòng khách, một gương mặt nam nhân trung niên ánh vào mi mắt.

Thanh âm Akbar bắt đầu câu chữ rõ ràng nghiêm túc lên: “Chuyện của ngươi, là bởi vì hắn sao? Hull Perez, phòng tư pháp Liên Bang trung ương?”

Vân Mạt cùng Hoắc Xuyên đưa mắt nhìn nhau.

Cái tên này là Tiêu Nam vừa gửi đến, bọn họ đang nghĩ cách bắt lấy hắn, Akbar người này, xem ra năng lực thật không nhỏ.

Vân Mạt híp mắt lại: “Bàn tay của Akbar tiên sinh thật dài!”

Akbar: “Không, ta chỉ đối với người ta cảm thấy hứng thú chú ý nhiều hơn một chút mà thôi.”

Hắn tiếp theo ân cần thiện dụ: “Ngươi tới bồi ta tâm sự, ta thế ngươi làm việc với hắn, cộng thêm 500 vạn tinh tệ, bút mua bán có lời chứ?”

Vân Mạt:……

Năm phút sau, hai người ngồi lên trên chiếc xe huyền phù siêu xa hoa dài hơn bản LK kia.

Bên trong xe, Hoắc Xuyên nhìn Vân Mạt nhỏ giọng nói thầm nói: “Hắn có bệnh đi!”

“Ngẩng……”

Vân Mạt không chút để ý ngắm phong cảnh, thuận miệng nói tiếp, “Thật sự có bệnh!”

“A?”

Cái này đến phiên Hoắc Xuyên ngây ngẩn cả người, hắn chỉ thuận miệng oán giận, ai ngờ Vân Mạt lại có thể tiếp một câu như vậy.

Phía trước, tài xế lái xe giữa mày gắt gao nhíu lại, dám nguyền rủa người gia tộc Kossa, nếu không phải tiên sinh cường điệu lặp đi lặp lại phải lễ phép, hắn tuyệt đối sẽ đánh chết hai tên nhãi ranh này.

Không khí trong xe có chút áp lực, qua rất lâu rốt cuộc dừng trước một mảnh trang viên thật lớn, Akbar ở trong một căn phòng ấm áp có thể so sánh với lồng hấp tiếp đãi bọn họ.

Nam tử áo đen đẩy cửa ra: “Akbar tiên sinh, khách nhân đã tới.”

“Ân, thông tri tiệc tối bắt đầu đi”

Vân Mạt đóng cửa lại, nàng đứng tại chỗ đối diện cùng Akbar trong thời gian ngắn ngủi.

Trước đó tùy thời có đối mặt ngắn ngủi, không có cẩn thận đánh giá, trước mắt, khí sắc Akbar tựa hồ so với trước kia càng kém hơn, sắc mặt trắng bệch, đầu tóc màu nâu cuốn khúc, bộ râu màu xanh lá từ cằm kéo dài đến bên tai, ánh mắt sâu xa lộ ra sự thanh quý nói không nên lời.

“Mẹ kiếp, nhà ở sao lại nóng như vậy?” Hoắc Xuyên dùng tay phẩy phẩy gió, đánh giá thiết bị làm ấm.

Akbar sau khi ngồi xuống chỉ chỉ: “Vân tiểu thư, mời ngồi.”

Vân Mạt tùy ý ngồi xuống ghế, nói thẳng: “Sợ hàn thể hư, thân mang đen đủi,”

Akbar không có phủ nhận, hắn thưởng thức một chuỗi hạt châu, ngữ khí bình đạm: “Mỗi năm đều có mấy ngày như vậy, qua đi thì tốt rồi.”

“Nga, vậy ngươi tìm ta làm gì”, Vân Mạt quay đầu nhìn trang hoàng của phòng khách, quả thật là thổ hào vãi, khắp nơi đều là hợp kim Titan 24k.

Akbar đóng mắt lại: “Ta mới từ Lam Tinh trở về, cùng một vị tên là Vân Phong nói chuyện tương đối vui vẻ.”

“Ha hả, phải không?” ánh mắt Vân Mạt trầm xuống, “Có thể nói xem là vui vẻ như thế nào không?”

Akbar giữa mày lộ ra một cổ tự phụ của thượng vị giả: “Kossa ta sẽ khai thông hàng hạm từ sao Thiên lang đến Lam Tinh, cũng viện trợ một ít trang bị……”

Vân Mạt cười hỏi: “Nói vậy Akbar tiên sinh kiếm không ít đi?”

【 lời thuyết minh: Đào tiền của Lam Tinh, tổng phải nhổ ra. 】

“Lúc trước ta không biết Vân Phong là anh của Vân tiểu thư, ngươi yên tâm, ta sẽ cung cấp cho hắn điều kiện hợp tác tốt nhất.”

【 lời thuyết minh: Ta cũng có thể làm cho tình cảnh của hắn càng thêm nguy hiểm 】

Vân Mạt cúi đầu cười ha hả: “Vô công bất thụ lộc, điều kiện?”

Akbar nâng đầu nhìn Vân Mạt, người quả nhiên đều là có uy hiếp: “Nghe nói, chân Nhiếp thượng tướng, là ngươi chữa khỏi?”

Vân Mạt một bộ dáng ngạc nhiên: “Là nghe nói ở đâu vậy?”

Akbar tiếp tục nói: “Vân tiểu thư, ta nếu thỉnh ngươi tới, lại giả ngu liền không có ý tứ gì. Ta tin tưởng ngươi ở trên phương diện y học có tạo nghệ, muốn thỉnh ngươi xem bệnh cho ta, giá cả ngươi tùy tiện khai.”

Akbar bụm mặt, không tiếng động cười thật lâu: “Vân tiểu thư, nếu ta có, ta khẳng định sẽ đưa……”

Ý ngoài lời rất rõ ràng, hắn hữu tâm vô lực, thỉnh không cần đề loại điều kiện hắn không thể làm được.

Vân Mạt rất có hứng thú trêu chọc nói: “Lấy năng lực của ngươi, bác sĩ cao cấp nhất toàn đế quốc ngân hà đều đã gặp qua đi? Sự tình bọn họ không làm được, ngài sao lại cảm thấy ta có thể giúp được ngài?”

Akbar nghiêng đầu, “Ngươi từng có một cái WB, áo choàng gọi là @ gọi ta là ba ba đúng không? Ta thực thích khai vận phù trên đó.”

Vân Mạt không chút nào để ý nói: “Quản chi là ai, thực đáng tiếc, đã bị cấm.”

“Không đáng tiếc, ta cảm thấy bản thân ngươi so với cái áo choàng kia có giá trị hơn.” Akbar nói thập phần khẳng định.

“Ha hả”, Vân Mạt gật đầu cười, “Ta gần nhất thích ăn chua, tiên sinh muốn mời ta ăn ngọt, khả năng ta không quá thích, không hợp gu ăn uống.”

“Không phải đắng là được!”

Nghe hai người đối thoại, Hoắc Xuyên như lọt vào trong sương mù, chẳng qua mùi thuốc súng trong không khí càng thêm tràn ngập.

“Ha hả”, Vân Mạt gật đầu cười, “Nói vậy Akbar tiên sinh đối với nguyên nhân bệnh của chính mình, vẫn là biết chút gì đó đi.”

“Ban đầu không biết, gần đây có xác định”

Vân Mạt ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Akbar, giơ ngón tay mảnh dài lên, “Để ý ta nhìn xem trước sao?”

Akbar vén tay áo lên, lộ ra cổ tay.

Hai ngón tay Vân Mạt đáp nhẹ trên cổ tay hắn, thời gian rất lâu sau mới thu trở về, nửa ngày không có nói gì.

“Thế nào?” Akbar có chút khẩn trương, trong thanh âm hỗn loạn chút chờ mong mà chính mình cũng không rõ.

“Bệnh của ngươi không khó trị, nhưng trên người của ngươi bị nguyền rủa……”

“Ngươi quả nhiên biết!”

Vân Mạt còn chưa nói xong, Akbar liền mất đi phòng ngự, quả nhiên người càng có tiền càng sợ chết.

Tiếp theo, Akbar biểu tình kích động, đỡ lưng ghế đứng lên.

Vân Mạt sau đó mới chú ý tới, đôi tay hắn đều đang run lên, hẳn là cả người đều thập phần suy yếu.

“Mạch tượng rõ ràng chậm, mắt thâm quầng, môi phát ám, dương hư. Gần đây thường rụng tóc, luôn cảm thấy khát, sợ hàn sợ lạnh, mỗi lần gặp rét lạnh liền sẽ phát tác, thường cảm thấy hậm hực đi? Ấn đường sáng sủa, năm thọ ám, bên dưới bụng nhỏ có bệnh.”

Từng chữ từng chữ của Vân Mạt tựa hồ đập vào trên ngực Akbar.

Bệnh trạng, dụng cụ tuy rằng có thể kiểm tra ra tới, nhưng nàng lại chỉ thông qua hai ngón tay, không đến năm phút bắt mạch, sẽ biết nhiều như vậy?

Akbar cố gắng tự áp chế hô hấp dần dần thô nặng, ánh mắt cũng có quang mang.

“Có thể trị sao?”

Vân Mạt xoa xoa tay: “Ta vừa mới nói qua, bệnh có thể trị, nhưng trên người của ngươi có thứ khác.”

“Ngươi nói xem”, Akbar hiếm thấy căng thẳng thân hình.

“Cái này...bệnh trạng của ngươi hẳn là di truyền của gia tộc đi? Ngươi có thể trở về điều tra một chút, hẳn là đã qua rất nhiều đời, dùng cách nói của huyền học chúng ta, gọi là nguyền rủa.”

Vân Mạt một bên nói, một bên đem tiền xu đặt ở trên mặt bàn.

“Ta không rõ tiền căn của nhà ngươi, nhưng xem từ hậu quả, gia tộc ngươi hẳn đã trải qua vài đại nguyền rủa, toàn bộ đều ứng ở trên người nam nhân, đúng không?”

Akbar:…… Không nghĩ thừa nhận lại không thể không thừa nhận.

“Nam nhân trong vòng ba đời của gia tộc các ngươi, thân đều mang tàn khuyết đi? Hoặc cà lăm, hoặc chân có tật, hoặc vô pháp sinh dục…… Đúng không?”

Hoắc Xuyên ở bên cạnh nghe xong ngạc nhiên ngẩng đầu, sinh dục ở tinh tế đã trải qua tầng tầng cải tạo gien, cũng có loại hiện tượng này phát sinh?

Bình Luận (0)
Comment