Bông tuyết phấp phới trong gió bắc, mùa đông này tựa hồ khá dài.
Nếu Trương Qua ở chỗ này, nhất định sẽ rống lên với bọn họ: đông luyện tam cửu, đây là thời tiết cực thích hợp để huấn luyện.
May mắn, thực may mắn, hôm nay thứ bảy.
Vân Mạt xem qua tình huống của phòng phát sóng trực tiếp, sau đó lại đổ bộ “Tứ Cửu Dịch Học Đường”.
Từ sau khi đón vị khách nhân “ba không vong”, cửa hàng này trong lặng yên có thêm rất nhiều khí người.
La Viễn Kha kế sau Liên Châu, trở thành một fan trung thành thứ hai của cửa hàng này, thường thường đi lên tìm chút cảm giác tồn tại.
Tứ Cửu Dịch Học Đường mở cửa đón khách, “Thiên địa vạn vật không gì không biết, âm dương bát quái sinh tử sáng tỏ”.
Câu đối chữ đen trên nền trắng kia, dán ở ngoài cửa của cửa hàng ảo, thành một đạo phong cảnh độc đáo.
Có khoang mô phỏng Tinh Võng, quan trọng là, sau khi có tiền, Vân Mạt ở trên quảng trường Tinh Võng thuê một phòng ảo không lớn.
Tham chiếu bố trí năm đó của Vân gia, đem gian hàng “Hư hư thực thực kẻ lừa đảo” này trang trí lại.
Trang hoàng đơn giản mà lại cổ vận mười phần, địa phương không nhìn thấy được bày cổ trận, dù là thế giới giả thuyết, nhưng hơi thở điềm lành vẫn cứ có thể làm người ta cảm thấy thoải mái.
Bên cửa là chậu sành trồng hoa súng, sau khi đốt lên một nén hương, khói nhẹ lượn lờ mờ mịt mông lung.
Trên mặt đất là đệm hương bồ đơn giản, trên vách tường có mấy bức ảnh không rõ khuôn mặt, nhưng tư thế của người trong đó lại làm người ta có loại cảm giác đặc biệt thoải mái.
Chờ ở nơi đó, ngồi xếp bằng trên đệm hương bồ, có người thử bày ra tư thế trên ảnh kia.
Yên tĩnh hít thở, tiết tấu ấm áp, thần kinh thời khắc căng chặt nháy mắt thư hoãn xuống, để miêu tả cảm thụ của bọn họ, vậy chỉ có một chữ —— sảng.
Nhờ phong cách này, cũng có không ít người tiến vào tìm kiếm sự mới lạ.
Khu ngồi chờ miễn phí một tháng, hiện tại cũng bắt đầu thu phí, hai ngàn tinh tệ một giờ, nhưng đã được đặt chỗ trước tới tận một tháng sau. Vô trong này, quá thoải mái.
La Viễn Kha so với Liên Châu còn nhiệt tình hơn. Sau khi có hắn, cửa hàng lục tục tiếp mấy khách nhân, đa số đều là tâm thái không đau không ngứa xem bói trắc cát hung, nhưng tính chuẩn xác làm cho bọn họ nghẹn họng nhìn trân trối.
Khu bình luận tuy rằng vẫn không tốt, nhưng danh tiếng của gian cửa hàng này đã được tăng lên nhờ truyền miệng.
Chủ tiệm mỗi ngày chỉ xem ba quẻ, còn thường hay mất tích, may mắn chỉ có một lần, nếu không lấy năng lực của nàng, sao có thể đáp ứng được hết bọn họ.
La Viễn Kha mỗi tuần đều tới đưa tin, đúng giờ ngồi canh.
Hắn lúc đầu còn tương đối rụt rè, sau lại lải nhải nhiều, thậm chí có đôi khi gặp được Liên Châu, hai người liền kẻ xướng người hoạ nói chuyện với nhau.
Vân Mạt không ở cửa hàng, hắn liền nhắn lại liên tục.
“Đại thần, ta lại tới nữa.”
“Đại thần, cửa hàng này của ngươi lạnh tanh, ta trang hoàng lại cho ngươi một chút được không?”
“Đại thần, ngươi có thể mua một người máy tiếp đãi, như vậy khi ngươi không ở đây, người máy có thể giúp ngươi an bài.”
Vân Mạt chọn hình ảnh giả, mặt vô biểu tình đi vào cửa hàng, ánh mắt La Viễn Kha sáng lên, vọt lại đây.
“Oa, hôm nay lại có thể nhìn thấy chân nhân!”
La Viễn Kha là người trẻ tuổi xúc động, rất khó an tĩnh lại.
Nhưng hắn lại mỗi tuần đều sẽ tới gian hàng nhỏ này, mặc kệ là tới trò chuyện, hay là tới ngồi, tổng hội đều làm hắn cảm thấy thực thoải mái.
Tới thời gian lâu rồi, chậm rãi cũng quen thuộc lên. Chủ tiệm giống như mọi lần không chủ động, hắn liền tự đổ một chén nước cho chính mình.
Thể nghiệm trên cửa hàng quảng trường Tinh Võng rất giống với cửa hàng thật. Nhưng không bị hạn chế đổi hình tượng, không ít người vẫn thích đổi khuôn mặt giả.
Vân Mạt ngẩng đầu nhìn La Viễn Kha, nhàn nhạt hỏi: “Có việc gì?”
La Viễn Kha:…… Đây là thái độ đối với kim chủ sao?
Nhưng, có thể nhìn thấy vị thần long thấy đầu không thấy đuôi này, đã làm hắn thực hưng phấn, hắn chà xát tay nói: “Kỳ thật, không có đại sự gì, từ sau khi tìm được anh trai ta, trong nhà đều thực thuận lợi.”
“Ân”, Vân Mạt gật đầu, lật xem các cuộc hẹn trước khác.
La Viễn Kha chính mình chuyển động một vòng, rốt cuộc không nghẹn được, lại đây tìm lời nói, “Đại thần, có một việc nhỏ, ai, kỳ thật cũng không tính là chuyện, chỉ là ta có đôi khi tổng cảm thấy có hơi chút không đúng.”
Vân Mạt ngước mắt, “Nói thử xem.”
La Viễn Kha uống một ngụm nước, “Anh trai ta đã trở lại, thân thể khôi phục không tồi, chỉ là không thể nhớ lại sự tình trước kia.”
Vân Mạt lẳng lặng nghe, trước kia nàng đã cảm thấy có chút kỳ quái, người ba cái không vong, chỉ mất đi ký ức, đơn giản như vậy sao?
“Trong nhà đã an bài cơ cấu chữa bệnh tốt nhất cho hắn, nhưng trước sau vẫn không thể kiểm tra ra vấn đề.”
“Kỳ thật hắn địa phương khác đều khá tốt. Chẳng qua có đôi khi, ta cảm thấy biểu tình hắn nhìn ta, có chút kỳ quái.
Hình như là giãy giụa, không, cũng không phải giãy giụa, ai ta nói không rõ. Nhưng hỏi hắn, chính hắn lại không biết vì sao.”
“Ngươi nói, hắn như này rốt cuộc là làm sao vậy?”
“Kỳ thật hắn có thể trở về, ta đều đã thực thỏa mãn, hắn đối với ta còn thực thân cận, đây chỉ là việc nhỏ, nhưng thật ra…… Nhưng thật ra ta lại nghĩ khá nhiều.”
“Cái kia, ngươi có thể…… Lại tính tính giúp hắn được không?”
La Viễn Kha đã tới rất nhiều lần, biết vị chủ tiệm này xem bói tùy duyên, hơn nữa không có việc gì không tính, càng sẽ không thường xuyên bặc tính cho cùng một cá nhân, không biết lần này……
Không nghĩ tới Vân Mạt rất thống khoái đáp ứng, sáu đồng tiền xu ở trên mặt bàn màu đen “Ong ong” chấn động, rất nhanh yên lặng xuống.
La Viễn Kha khẩn trương nhìn chằm chằm, chờ Vân Mạt nói chuyện.
Tay phải Vân Mạt vươn ra, ở trên mặt bàn nhẹ nhàng vỗ một chút, trong thần sắc hàm chứa trầm ngâm, một quẻ tượng mơ hồ mà lại mâu thuẫn, nàng gần như chưa từng gặp qua.
“Thế nào?” La Viễn Kha hỏi.
Vân Mạt nhíu mày: “Xem về sức khỏe, hắn hợi thủy phùng hướng đã ra mộ, hẳn là không có vấn đề gì, nhưng……”
“Nhưng cái gì?” trái tim La Viễn Kha nhấc lên. Hắn chỉ nhắc tới như vậy, sẽ thực sự không có vấn đề gì chứ.
“Nhưng quẻ thiên hỏa đồng nghiệp, li cung về hồn, quan quỷ cầm thế gặp được cùng ngày phá, đồng thời lại nhập thần mộ, hơn nữa con cháu song hào xuất hiện thổ quá nặng, nguyệt kiến cũng là thổ, thần Nguyệt Lão hỏa hơn nữa vô cứu.”
La Viễn Kha thiếu chút nữa quỳ xuống cho nàng:…… Ta cầu ngươi nói cái gì mà ta có thể nghe hiểu được không?
Vân Mạt ngồi ở chỗ kia, trầm ngâm tiếp tục nói: “Thần trí hỗn độn, có tướng nhân diệt, nhưng lại có dấu hiệu đến chỗ tuyệt sẽ phùng sinh.”
Trái tim La Viễn Kha cảm thấy bất ổn.
Ngươi nói rốt cuộc tốt hay là không tốt? Lặp đi lặp lại, trong chốc lát lại không tốt, đừng dọa người được không?
“Anh trai của ta rốt cuộc có sự tình gì hay không”, La Viễn Kha hỏi.
“Tạm thời không có việc gì, nhưng ta phải nhìn chính bản nhân hắn mới có thể đưa ra phán đoán cuối cùng”, Vân Mạt nói.
La Viễn Kha nhăn chặt mày, “Cái này liền có chút khó, hắn không thích quay video, hoặc là…… Ngài có thể ở trong thế giới hiện thực, nhìn hắn từ xa được không?”
La Viễn Kha biết Vân Mạt không nghĩ công khai thân phận, nếu không cũng sẽ không tình nguyện bị đánh dấu là kẻ lừa đảo, cũng muốn lựa chọn loại bảo mật cấp bậc SSS này.
Cho nên hắn nói rất chu đáo, hắn cung cấp vị trí của anh trai, để nàng chính mình đi xem.
Trên thực tế, trong việc này, xem qua video xác thật là không đủ, đề nghị của La Viễn Kha, Vân Mạt cũng thực tán đồng.
“Có thể.”