Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 391 - Chương 391. Vận Khí Là Ngạnh Thực Lực

Chương 391. Vận khí là ngạnh thực lực Chương 391. Vận khí là ngạnh thực lực

Ngô Kim đã cảm thấy nguy cấp, vẫn đánh giằng co, hắn có chút do dự.

“Ngô đoàn trưởng, lên đi, bọn họ không có bao nhiêu người. Tòa thành này nhìn qua không khác gì phế tích, tường thành cũng không dầy, cơ bản không có ưu thế mai phục, chúng ta hoàn toàn có thể tiến lên.”

Ngô Kim vẫn đang do dự.

Vân Mạt nói trong kênh liên lạc: “Lưu Dược ở phương hướng Tây Bắc, cung cấp hỏa lực chi viện. Diệc Lương cùng Quách Bạch vào chỗ, mọi người, đi theo lộ tuyến mà ta đã cung cấp.”

“Ầm ầm ầm……”

Theo giọng nói của nàng rơi xuống, không trung nháy mắt tụ đầy mây đen, màn mưa rơi xuống, sấm sét ầm ầm.

“Mở tính năng phân biệt sinh vật ra, chú ý bảo trì khoảng cách an toàn, tận lực ở ngoài tầm bắn của bọn họ, trước đánh một phát, thí nghiệm tốc độ cùng phối hợp một chút”, Vân Mạt nói.

“Oanh…… Oanh……” Trọng pháo Lưu Dược hướng tới thành viên Cửu Tiêu cách hơn 50 dặm ‘oanh’ qua, cùng với tiếng pháo vang này, một đài cơ giáp màu đen và một đài cơ giáp màu đỏ xông ra ngoài, hướng tới gần người Cửu Tiêu.

Giọt mưa rơi xuống, kiếm khách lạnh như băng.

Một lát sau, xã đoàn Cửu Tiêu đã phát hiện ra bọn họ.

“Ta sát, chúng ta không đi tìm bọn họ thì thôi, bọn họ lại dám tìm tới cửa!”

Có người nháy mắt dâng lên nhiệt huyết, “Ngô đoàn trưởng, để ta đi, ta diệt sạch cái đám gà con này.”

Ngô Kim chỉ năm người, “Thử một chút xem!”

Bên này chơi mạo hiểm kích thích, cơ giáp Minh Hà Hoắc Xuyên đầu tàu gương mẫu.

“Trời mưa to lại không thưởng thức phong cảnh mà tới cửa tìm chết!”

“Mở máy dò xét ra, cẩn thận bọn họ có phục kích!”

“Xuất kích!”

Mặc kệ xã đoàn Phồn Tinh đánh mục đích gì, thịt đã chủ động đưa tới cửa, không có đạo lý không ăn.

Năm đài cơ giáp tức khắc xuất kích, đồng thời còn có những người khác lặng yên không một tiếng động di động về bốn phía, muốn cắt đứt đường lui của bọn họ.

“Được rồi, rút lui!” âm thanh Vân Mạt nổ vang ở bên tai.

Cái chân vừa thò ra của Hoắc Xuyên nháy mắt rút lại, thúc giục năng lượng lớn nhất chạy như điên, khi chạy còn không quên ném lựu đạn vào trong đám người.

“Cháu trai!” Phía sau, người Cửu Tiêu đuổi theo ầm ầm, bởi vì tính năng cơ giáp chênh lệch không lớn, đã bị bọn họ ném ra một khoảng cách xa.

“Quay lại!” Vân Mạt lại một lần nữa hạ lệnh.

Năm người đè lại kinh hoàng trong tim, lại một lần nữa khiêng vũ khí lên.

Chẳng qua, lúc này không đợi bọn họ tới gần, người Cửu Tiêu đã dũng mãnh tiến lại đây.

“Lên!”

Ngô Kim tinh tế quan sát bản đồ nơi này, rốt cuộc xác định, bọn họ chính là tới quấy rối.

Tòa thành khu V6 này, một chút cũng không phức tạp, vừa không có tiếp viện, vừa không có phục kích, lại vừa không có uy hiếp, đây là một tòa thành thị vứt đi, thứ duy nhất kiên cố, chính là gác chuông cao cao kia.

Một khi đã như vậy, như bọn họ mong muốn, đến V6 tử chiến một trận!

Ngô Kim chỉ huy 36 đài cơ giáp của Cửu Tiêu đẩy mạnh về phía trước, khí thế như hồng hoang mãnh thú, muốn treo cổ hết toàn bộ đối phương.

Ở trong mắt bọn họ, đạn dược tầm xa có tính sát thương cao của hai bên đều đã cạn kiệt, phải cận chiến là chắc chắn.

Dù cho hiện tại một bộ phận người của bọn họ cái gì cũng không dám làm, đứng yên ở một chỗ dùng chiến thuật ngốc bức là “Xếp hàng bắn chết”, đối phương chỉ sợ cũng không chiếm được kết quả tốt gì.

Muốn nhân cơ hội trời mưa làm suy yếu thao tác cơ giáp của bọn họ? Quá ngây thơ đi!

Ngô Kim trong quá trình đẩy mạnh, không quên ngẩng đầu, để camera bắt được cận mặt hắn, chuẩn bị tiếp thu tầm mắt khen ngợi của mọi người.

Lại bỗng nhiên cảm giác được một tia không thích hợp!

Một loại cảm giác nguy cơ sởn tóc gáy đột nhiên sinh ra.

Tới trình độ này của hắn, có một loại trực giác bản năng đối với uy hiếp, loại trực giác này thực kỳ diệu, nhưng có đôi khi thập phần linh nghiệm.

Mà lúc này, cảm giác không ổn trong lòng Ngô Kim càng thêm bốc lên.

Hắn vừa muốn rống lên hai chữ “Lui lại”, thì đã quá muộn.

Tinh thần lực của Vân Mạt lan tràn ra ngoài, đến năm đài cơ giáp gần nhất, tay phải rũ xuống, ngón tay hoạt động một cách quỷ dị.

Năm đài cơ giáp kia hơi giật mình.

Mùa đông thường có băng thiên tuyết địa, trong ngũ hành là thuộc thủy, kim sinh thủy, thổ khắc thủy, phương tây trong ngũ hành thuộc kim. Kim sinh thủy, lợi dụng hung khí nơi đây bày trận, ngũ hành tuyệt sát lại lần nữa xuất hiện.

Trên bản đồ thành thị, điểm đỏ biểu thị cho xã đoàn Phồn Tinh, lại một lần nữa xếp thành một hình dạng quỷ dị.

Sau khi một đội viên cuối cùng của Cửu Tiêu vọt vào trong nội thành nội V6, ngón trỏ Vân Mạt hướng lên trời: “Chính lúc này, đánh!”

Cùng với một tiếng ra lệnh của nàng, toàn bộ đội viên Phồn Tinh hướng tới cùng một phương hướng khai hỏa.

“Oanh……”

Ánh lửa tận trời, khói thuốc súng nùng liệt gay mũi.

Ngô Kim nháy mắt bị bắn ra khỏi hệ thống, quang điểm đại biểu cho Cửu Tiêu đã tắt hết.

“Mẹ nó, thật là chó má!”

Thua?!

Sao lại thua?!

Một giây trước bọn họ còn nắm chắc thắng lợi, giây tiếp theo thời tiết đột nhiên thay đổi?

“Đây là có chuyện gì?” Một đội viên Cửu Tiêu căm giận hung hăng ném chiếc mũ trên đầu xuống mặt đất, “Ba Hỏa thần pháo cùng một quả hạt pháo ZX của ta còn chưa có kịp dùng đã bị giết chết.”

“Cũng không phải sao!” Một đội viên khác thấu lên nói: “Ta ngay cả súng cũng chưa lấy ra tới! Thật là, hoàn toàn không hề dự liệu được.”

“Ai! Trận này đánh quá không tận hứng!”

Randy bang một chưởng chụp ở trên mặt bàn, đứng lên.

Một màn quen thuộc quỷ dị này!

Đây tuyệt đối không phải trùng hợp!

Mưa bụi tản ra, trong vị trí trung ương của nội thành phá ra một cái động lớn.

Trong động kia, hắc khí cuồn cuộn không ngừng bay lên, là vũ khí sinh hóa!

Bọn họ sao lại biết nơi đây từng có phòng nghiên cứu sinh hóa, còn thành công phá vỡ?

Nội thành tuy đã bị tàn phá, nhưng nội tình vẫn còn, không phải một đội cơ giáp chưa đến 30 người lại có thể dễ dàng phá vỡ.

Randy nhìn hình ảnh vị trí đứng của các thành viên Phồn Tinh suy tư.

Vị trí này…… Cùng với hình bát giác trong trận đấu trước đó của bọn họ có quan hệ gì hay không? Tựa hồ đã thêm uy lực cho vũ khí!

Lúc này đây, cảnh tượng tái hiện, ở dưới tình huống không có đạn phá giáp, lại một lần nữa nổ mạnh đủ để nháy mắt hạ gục toàn bộ cơ giáp. Chẳng qua, đối tượng bạo phá đổi thành phòng nghiên cứu dưới mặt đất kia.

Trên hệ thống truyền đến âm thanh nhắc nhở: Đinh! Chúc mừng ‘Anh trai xã hội của ngươi’ đã thắng!

Trên Tinh Võng yên lặng trong chớp mắt, sau đó nháy mắt phát ra tiếng hoan hô thật lớn.

Đôi mắt khán giả không nỡ chớp dù chỉ một chút, sợ bỏ lỡ cái gì.

“Mẹ kiếp! Thế này cũng quá mạnh đi?”

“Ta cảm giác Tinh Võng đều phải bị nổ rớt luôn.”

“Không hổ là ‘ thiếu chủ ’! Nàng mở hack đi!”

“Không biết nàng, còn có cái tên mập mạp kia, đều mẹ nó là thần……”

Trương Qua cùng Triệu huấn luyện viên hai mặt nhìn nhau, bọn họ còn tưởng rằng sẽ nhìn thấy một hồi chém giết kịch liệt, kết quả cho bọn hắn thấy được cái này? Nháy mắt hạ gục?

Đến tột cùng là tính kế, hay vẫn là tính kế, thực là tính kế?

Vận khí của nữ sinh này cũng tốt đến quá đáng đi.

Ngô Kim từ trong khoang mô phỏng ra tới, nhìn thấy xã đoàn Phồn Tinh, thần sắc có chút phức tạp.

“Ui!” Triệu Diệu hướng hắn thổi sáo, cười ngâm ngâm nói: “Đây không phải đoàn trưởng của xã đoàn cấp A của chúng ta hay sao?”

Sắc mặt Ngô Kim khó coi như dẫm trúng cứt chó.

Hắn căm giận ngẩng đầu, “Ngươi sẽ không thể luôn có vận khí tốt như vậy, chiến trường không phải nơi đua vận khí.”

“A, ngài cho tới hôm nay còn chưa có cảm thấy, vận khí cũng là một loại thực lực sao?”

Lâm Phàm Thành khoanh tay trước ngực, huých Trần Bình ở bên cạnh một cái: “Kết quả quyết định hết thảy, đúng không?”

Ngô Kim: “…… Hừ!”

Hắn hung hăng liếc mắt xẻo Trần Bình một cái, phất tay áo bỏ đi.

Bình Luận (0)
Comment