Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 451 - Chương 451. Khai Cục Zelatu

Chương 451. Khai cục Zelatu Chương 451. Khai cục Zelatu

Cùng với làn đạn cuồn cuộn không ngừng, cái tên Vân Mạt cùng gương mặt này, quả thực chính là lưu lượng khí.

Ngay cả tên mập mạp xui xẻo đi theo phía sau nàng kia—— A! Hắn hiện tại đã không mập nữa, cũng được spam không ngừng.

Chẳng qua mới chỉ là ngoài lề, làn đạn cũng đã bay lả tả.

Làm cho biên đạo bị hù nhảy dựng, thậm chí còn liên tục xoa xoa hai mắt để xác nhận, tưởng chính mình hoa mắt.

Biên đạo Hồ là đạo diễn các tiết mục đặc sắc của quân đội.

Lúc mới đầu khi tiếp nhận công việc này, còn tưởng là bể khổ.

Một bộ phim phóng sự mà thôi, tính giải trí quá yếu.

Khi phát sóng cùng thời gian các tiết mục có đông đảo ‘tiểu thịt tươi’ khác, thực dễ dàng bị chìm xuống.

Nhiều lắm cũng chính là dựa vào JYTV cùng với “Cục tòa” để tăng lưu lương, ratings cũng chỉ là cái dáng vẻ kia mà thôi.

Hắn kỳ thật cũng không muốn nhận, với thanh danh kim bài biên đạo của hắn cũng không có trợ giúp gì, thậm chí còn có khả năng kéo chân sau.

Nhưng nhiệm vụ chính trị, ngươi muốn cự tuyệt là có thể cự tuyệt sao?

Ngươi dám nói No?

Đạo diễn Hồ đã khổ sở suy nghĩ thời gian rất dài, làm như thế nào lợi dụng lưu lượng của JYTV, đề cao ratings, thẳng đến trước khi truyền phát video ngoài lề, hắn vẫn không có bất luận nắm chắc gì.

Nhưng mà, hiện tại hắn mới phát hiện, hắn đã sai! Mười phần sai!

Hắn vừa lòng nhìn khuôn mặt Vân Mạt trên màn hình, dặn dò trợ lý ghi hình:

“Hậu kỳ nhớ bắt giữ hình ảnh Vân Mạt nhiều một chút.”

“Ai?” Trợ lý có chút ngốc.

Vân Mạt?

Hắn đếm trên đầu ngón tay tính tính.

Tham gia quân diễn có 2400 vạn người! Ai tên là Vân Mạt? Có liên quan đến vị nào chuẩn bị xuất đạo sao?

Nghĩ vậy, hắn cúi đầu nhìn lướt qua danh sách trên trí não.

Yêu cầu đặc biệt chú ý, đã sớm được đánh dấu bằng màu đỏ.

Cũng không có cái tên này nha?

Trợ lý có chút vò đầu, khó xử mà nói với biên đạo:

“Biên đạo Hồ, tư liệu là bên trên lấy ra, cái này…… có hơi chút khó! Hơn nữa, nàng còn không phải chỉ là một tiểu binh sao?” Sao phải hưng sư động chúng như vậy?

Biên đạo Hồ vừa nghe vậy, lông mày tức khắc liền nhọn lên, trừng hắn:

“Ngươi thì biết cái gì?! Đài không có yêu cầu ratings, nhưng nếu ta làm tiết mục tốt, công trạng đương nhiên là của ta!”

Hắn dừng lại, quay đầu chất vấn trợ lý: “Biết cái gì là công trạng không? Chính là rating!”

“Rating dựa vào cái gì? Ai có thể mang đến lưu lượng, ai là có thể mang đến rating! Hiểu không?!”

Trợ lý bị hắn nói đến sửng sốt, chỉ đành gật đầu liên tục, “Biên đạo Hồ, ta đây liền đi theo phối hợp với quân đội một chút. Nếu có khả năng, sẽ tận lực thu hình ảnh của người này!”

“Thế cũng được.” Biên đạo Hồ sau đó vừa mới lòng mà để trợ lý rời đi.

Cùng lúc đó, Vân Mạt đã bắt đầu công tác chuẩn bị.

Không nói chuyện gì khác, trong lòng mọi người đều là hưng phấn.

Do thiết bị hữu hạn, đại chiến trường của trường học không phải mỗi lần đều có thể quay trúng, thậm chí đối với học sinh không may mắn, vài tháng đều không quay được đến một lần.

Mà lần này, rất có khả năng là một diễn tập thập phần gần sát với thực chiến, dùng chính là thiết bị của quân đội.

Mọi người xoa tay hầm hè, chuẩn bị đến lúc kêu bắt đầu.

Chỉ là, mục đích của quân đội hiển nhiên so với suy nghĩ của bọn họ càng sâu hơn.

Bọn họ không chỉ hy vọng học sinh coi lần diễn tập này đơn thuần là một lần diễn luyện không có nguy hiểm đến sinh mệnh.

Bọn họ càng hy vọng là ở trong quá trình diễn tập sẽ kích phát được nỗi sợ hãi của học sinh, từ đó kích phát ra trạng thái tâm lí chân chính khi bọn họ đối mặt với chiến trường.

Vì thế, bọn họ trước tiên đã tiến hành vô số ấp ủ.

Vân Mạt đổ bộ hệ thống, ập vào trước mặt chính là một cỗ cảm giác mênh mông.

Không trung xanh thẳm không có một đám mây, liếc mắt một cái lại không nhìn ra giới hạn.

Chung quanh đều là cỏ hoang cao đến hông.

Gió lạnh thấu xương, thổi tới trên mặt đau như dao cắt, kéo cỏ hoang đong đưa lúc lắc, phát ra tiếng vang sàn sạt.

Hoan nghênh đến với tinh cầu Zelatu.

Một nữ âm máy móc duyên dáng truyền đến, Vân Mạt sửng sốt.

Tinh cầu Zelatu, đây là lần thứ ba nàng nhìn thấy viên tinh cầu này.

Không biết vì sao, Liên Bang lại coi trọng viên tinh cầu này như vậy.

Vân Mạt âm thầm suy tư: Chẳng lẽ là bởi vì hoàn cảnh địa hình của viên tinh cầu này phức tạp hay thay đổi? Bao trọn đa số đặc thù sinh thái của đế quốc ngân hà?

Có lẽ là vậy đi.

Chẳng qua, lực chú ý của nàng rất nhanh đã bị dời đi.

Lần này hệ thống có chút bệnh.

Vân Mạt vừa mới tiến vào không được bao lâu, liền cảm giác được một cỗ ác ý thật sâu.

Mẹ nó!

Nàng cúi đầu nhìn quần áo trên người.

Quần áo bóng loáng như nước, không có một cái cúc, ngay cả huân chương cũng không có.

Đây là cái thao tác Thần cấp gì?

Vân Mạt có chút vô ngữ. Vẻ mặt nàng hoang mang chọn trang bị.

Không có biện pháp, quần áo không thể chọn, ngoại trừ màu sắc cùng kiểu dáng, căn bản không có nhiều khác biệt.

Bên ngoài hệ thống, Nhiếp Câu Sanh nhìn hình ảnh trên màn hình, cười đến đầy mặt vui sướng, còn suýt nữa từ trên ghế ngã xuống.

Liên Nghệ khuôn mặt xám xịt, liếc mắt nhìn hắn một cái: “Bộ vui lắm sao?”

“Ai!” Nhiếp Câu Sanh tua lại một chút, cuối cùng dừng ở hình ảnh khuôn mặt Vân Mạt, phóng to ra, chỉ vào đó nói với Liên Nghệ:

“Ngươi nhìn biểu tình này xem, thật sinh động!”

Hắn vỗ đùi cười, “Ai nha, má ơi! Quá vui!”

Liên Nghệ:……Trước đó, thằng nhãi này chủ động đệ trình kiến nghị diễn tập, tường tận trình bày ảnh hưởng của quân trang đối với hành động, còn mỹ kỳ danh rằng loại quần áo này càng thuận tiện, không ảnh hưởng tới hành động.

Kỳ thật chính là muốn hố Vân Mạt đi?

Tuy rằng tác dụng không có bao nhiêu lớn. Rốt cuộc, bên trong hệ thống, đồ vật có thể thay thế rất nhiều đi.

Nhưng, nhìn thấy trên khuôn mặt dù núi băng ở phía trước cũng không đổi sắc kia, hiện ra một tia biểu tình chấn động, đối với Nhiếp Câu Sanh mà nói, đã xem như một loại thực sảng khoái.

Gần như là cùng loại phản ứng với Nhiếp Câu Sanh, trải qua Biên đạo Hồ cắt nối biên tập, người xem trên Tinh Võng cũng thấy được bộ quần áo bóng loáng như nước, một cái cúc đều không có kia.

Các khán giả đều cười đến ngửa tới ngửa lui, làn đạn nháy mắt bay ra như mưa.

【 Đây…… Đây là cái gì! Ha ha ha! 】

【 Mẹ kiếp, Vân tổng lần này sẽ phải hoang mang đi! Ha ha ha ~】

【 Ta giống như cách không nghe được âm thanh trứng vỡ, nàng nhất định rất thương tâm, mau lao vào trong lòng ngực ta ~】

【666, thực muốn biết đây là chủ ý của vị anh hùng nào? 】

【 Rất chờ mong xem Vân tổng sẽ phá cục như thế nào, lấy hòn đá thay thế chăng? Biểu tượng khuôn-mặt-tà-ác.jpd】

【Ai da, thực đáng thương, vì sao lại đối xử với nàng như vậy? 】

……

Vân Mạt đạp chân lên mặt đất.

Nơi này là mùa đông, là một vùng núi, không khí mang theo cỗ lạnh lẽo đến tận xương.

Núi non trùng điệp, liên miên phập phồng, xa xa còn truyền đến tiếng gọi ầm ĩ của trưởng quan, tựa hồ yêu cầu bọn họ về đơn vị.

Vân Mạt quay đầu nhìn huân chương của chính mình ở trong hệ thống.

Thiếu tá.

Nàng được hệ thống phân tới đội cơ giáp.

Nhưng số lượng cơ giáp rõ ràng không đủ, tân binh bọn họ đều thuộc về nhân viên dự bị.

Vân Mạt đi theo mọi người cùng chạy về phía trước, nhanh chóng hội hợp vào trong đội ngũ.

Bọn họ hẳn là đang ở trong một căn cứ tập huấn, Vân Mạt không biết tin tức của người khác, nhưng nàng suy đoán, các giáo quan hẳn muốn lợi dụng cục diện đã từng hỗn loạn của viên tinh cầu này, tới tiến hành chiến dịch diễn tập của bọn họ.

Làm học sinh cảm thụ khói lửa lịch sử, và sự nguy hiểm của chiến tranh.

Cục diện trước mặt chính là, tin tức không thông suốt.

Chiến tranh không biết sẽ từ trong góc nào bắt đầu, cũng không biết khi nào sẽ bắt đầu……

Loại cục diện này một khi bị đánh vỡ, nghênh đón sẽ là một hồi hỗn chiến toàn cầu.

Bình Luận (0)
Comment