Vân Mạt đã nhận được giáo huấn, lần này mua hỉ ha ha tất cả đều là mùi vị thanh hương.
Năm người nói nói cười cười, ăn rất vui vẻ.
Trở lại trường học đã hơn 10 giờ, Vân Mạt không xác định Liên Nghệ có phải đang chấp hành nhiệm vụ hay không, vẫn dựa theo đoạn tần số trước kia hắn để lại cho nàng, soạn một đoạn tin nhắn gửi đi.
Nàng cũng không trông cậy vào việc có thể rất nhanh sẽ nhận được trả lời.
Dù sao cũng không phải việc gấp, sau khi gửi tin nhắn đi, đơn giản thu thập một chút, liền nằm lên giường.
Vân Mạt gối tay lên sau đầu, nghĩ bước tiếp theo nên làm.
Công ty Star-Carrier đã đi vào quỹ đạo, lực tín ngưỡng cũng từ phòng phát sóng trực tiếp rèn luyện tinh thần lực cuồn cuộn không ngừng dũng mãnh tiến vào, ngay cả Tứ Cửu Dịch Học Đường, cũng có La Viễn Kha giúp đỡ quản lý……
Chờ nàng đi tinh cầu Wolf, là có thể chân chính tiếp xúc với cơ giáp, đến lúc đó cùng Lăng Cửu nghiên cứu, đem bùa chú dùng trên cơ giáp……
Vừa nghĩ, mí mắt cũng đi theo trầm lên, cả người đang giãy giụa giữa nửa tỉnh nửa ngủ.
“Ong ong ong”, trí não chỗ cổ tay chấn động, trực tiếp cưỡng chế nửa cơn buồn ngủ rời đi.
Vân Mạt mở một con mắt, sau khi quét đến hai chữ Liên Nghệ, liền thuận tay ấn nghe.
“Liên giáo quan”, Vân Mạt dựa nghiêng trên đầu giường nói.
Người bên kia tựa hồ vừa mới tắm rửa xong, một thân quần áo đơn giản màu đen, có một ít quần áo bởi vì dính nước mà dán ở trên người, tóc vẫn còn loạn, hắn tùy ý vuốt sau đầu, cả người nhiều một phân dã tính mà ngày thường không có.
“Có việc gì sao?” Tiếng nói của Liên Nghệ lộ ra một cỗ khàn khàn, thiếu sự xa cách ngày thường.
“Liên giáo quan sắp nghỉ ngơi sao?” Vân Mạt hỏi.
Liên Nghệ tựa hồ vẫn còn đang ở căn cứ, thuận miệng trả lời một câu: “Còn chưa có.”
“Nội dung ta muốn hỏi chính là nội dung trong tin nhắn đã gửi qua cho ngài, chuyện của Randy?” Vân Mạt hỏi.
Liên Nghệ nhẹ nhàng giật khóe miệng, ánh mắt thâm thúy: “Ngươi muốn chữa bệnh cho hắn?”
Vân Mạt phảng phất nghe được âm thanh nuốt nước miếng của chính mình. Khốn kiếp, lớn lên đẹp quá mẹ nó phạm quy. Chính là đáng tiếc, một búp cải trắng tốt như vậy, lại bị tên Cẩu Thặng kia củng.
Địa phương xa xôi, Cẩu Thặng củng cải trắng kia run lập cập, tức khắc có loại cảm giác gánh tội thay.
Liên Nghệ ngước mắt, tiếp tục nhìn Vân Mạt, chờ nàng đáp lại.
Vân Mạt sờ sờ mũi, “Bệnh của hắn, ta có thể thử xem.”
Liên Nghệ gật đầu: “Là muốn ta giúp ngươi hẹn hắn?”
Vân Mạt nháy mắt cười, rất biết điều: “Kia…vất vả cho ngài?”
Liên Nghệ không ngoài ý muốn, mạnh mẽ nhảy lên chiếc xe huyền phù màu đen, “Qua một thời gian nữa, ngươi rất nhanh sẽ không có thời gian.”
Vân Mạt:…… “Rất nhanh là bao lâu? Vì sao không có thời gian?”
Liên Nghệ khởi động xe, nghĩ nghĩ nói:
“Sự tình Randy không cần quá sốt ruột, Liên Bang có không ít phương pháp trị liệu, khống chế trong ngắn ngủi không phải vấn đề quá lớn. Đã có người giúp hắn tìm được Nhiếp thượng tướng, đang hỏi thăm người đã trị chân cho hắn, ngươi chờ là được.”
Vân Mạt hiểu rõ, không nóng nảy, ôm cây đợi thỏ là được.
Liên Nghệ nhìn trí não tắt đi, bình tĩnh ngồi trong chốc lát, sau đó giẫm động lực, xe huyền phù dung nhập vào hắc ám ở phương xa……
Những ngày bình tĩnh không được bao lâu, trường học bỗng nhiên hạ đạt thông báo diễn tập.
Thông báo: Vì thể hiện quân uy của chúng ta, kiểm nghiệm thành quả dạy học, quân bộ quyết định, ngay trong ngày sẽ triển khai diễn tập các trường quân đội toàn Liên Bang, yêu cầu tất cả học sinh chuẩn bị sẵn sàng……
Thông báo vừa phát ra, tức khắc chấn kinh hết thảy mọi người.
Diễn tập chiến dịch học sinh quân giáo toàn Liên Bang, quy mô 2400 vạn người trở lên, quả thực trước nay chưa từng có.
Trường học nói rằng, đây là cố ý an bài cho những người nhập ngũ sớm, để trợ giúp bọn họ càng dễ thích ứng với sinh hoạt chiến địa cùng làm tốt xây dựng tâm lý.
Nhưng lần diễn tập này thế tới rào rạt, trước đó một chút tiếp đón cũng chưa đánh, thật sự đơn giản như vậy sao?
Hoắc Xuyên là người thứ nhất không nghẹn được: “Mẹ kiếp, quân diễn quy mô lớn như vậy, quả thực hiếm thấy.”
Mạc Mặc nói: “Đâu chỉ là hiếm thấy, vài thập niên gần đây đều không có phát sinh qua.”
Lưu Dược vuốt cánh tay: “An bài một lần hoạt động như vậy, cần chuẩn bị trong thời gian bao lâu? Hao phí bao nhiêu nhân lực, vật lực? Chỉ là để cho chúng ta thích ứng? Các ngươi tin không?”
Lâm Phàm Thành cũng không tin: “Vui đùa cái gì vậy? Ta lại không phải chưa từng đi qua căn cứ, ném ở chỗ đó một tháng, quản cái gì thích ứng, đây là dùng pháo cao xạ đánh muỗi sao?”
Lưu Dược cọ đến bên cạnh Vân Mạt: “Thế nào? Có tin tức nội bộ gì không?”
Vân Mạt vuốt cằm: “Chưa từng nghe qua một câu nói sao? Thứ có thể viết ở trên mặt giấy, đều không quan trọng. Quan trọng là, những thứ từ trước đến nay đều chưa từng viết ra. Lý do bên ngoài, nghe một chút vậy thôi.”
Nàng nói tiếp: “Cho nên, chỉ sợ là một lần khảo nghiệm, đồng thời cũng là một lần cơ hội. Ta suy đoán, khả năng cao đây là các đại quân đoàn bắt đầu tuyển người.”
Hoắc Xuyên kinh ngạc một chút: “Tuyển người?”
“Ân”, Vân Mạt gật đầu, “Những bạn học hành động trước khả năng sẽ phải thất vọng, địa phương mà bọn họ nỗ lực xin, không nhất định sẽ là địa phương mà bọn họ có thể đến.”
Lâm Phàm Thành tuy rằng có chút dự cảm, nhưng cũng rất ngoài ý muốn: “Đám lão nhân quân bộ kia, còn có thể nghĩ ra được thao tác này?”
Trừ bọn họ ra, tất cả mọi người đều đang nghị luận sôi nổi.
Mục đích chân thật của diễn tập?
Thời gian bao lâu?
Phương thức diễn tập…… Toàn bộ đều không biết.
Ngay trong một mảnh ầm ĩ cùng suy đoán, học sinh bị phân tán đưa tới căn cứ quân sự gần nhất, lợi dụng thiết bị quân doanh tham dự tập huấn cùng diễn tập.
Học sinh của 24 viên tinh cầu Liên Bang, khó được đều tề tụ ở trong một hệ thống bắt chước……
Rất nhanh bọn họ đã hiểu.
Đúng như Vân Mạt nói, xác thật là một lần diễn tập dụng tâm kín đáo.
Các đại quân đoàn nghĩ thông qua biểu hiện của học sinh, lựa chọn binh lính mà chính mình vừa ý.
Nhưng bọn học sinh không biết chính là, dưới áp lực chiến tranh, quân bộ cần phải dựng hình tượng chính diện của chính mình.
Bởi vậy, bộ tuyên truyền của quân đội đạt thành hợp tác cùng kênh giáo dục, chuẩn bị lấy ra đoạn ngắn diễn tập xuất sắc, chế thành phim phóng sự truyền phát ở trên Tinh Võng.
Ý tưởng của bọn họ rất mỹ diệu, tác động của 2400 vạn học sinh không chỉ là một vài gia đình.
Thân thích, bạn bè, đối thủ cạnh tranh……Người mà ngươi nhận thức tổng sẽ muốn xem đi? Chỉ cần đủ nhiều người tới quan sát trận diễn tập này, bọn họ liền có thể nhân cơ hội tuyên truyền năng lượng chính nghĩa của quân bộ.
Vị bình luận viên có ngoại hiệu “Cục tòa”, đang chủ trì tiết mục quân sự《 trăm chiến Liên Bang 》, sẽ là người bình luận trực tiếp cho lần diễn tập này.
Vân Mạt nhìn rô bốt tiểu trùng nhiếp ảnh bay múa chung quanh, rốt cuộc nhịn xuống xúc động muốn đập hết đám này.
Mà tiểu trùng nhiếp ảnh đồng thời cũng đem biểu tình ẩn nhẫn trên mặt nàng, coi như mờ mịt cùng lo lắng đối với diễn tập, truyền tống trở về, cũng sử dụng để tuyên truyền ngoài lề.
Tuy rằng, lúc đầu cũng không có nhiều tuyên truyền, nhưng bọn hắn dù sao cũng là kênh truyền thông JYTV chủ lưu của Liên Bang, vẫn có một bộ phận người xem tương đối.
Biên đạo Hồ nhìn số liệu rating của phim tuyên truyền, trên mặt lộ ra tươi cười vui mừng.
Mà ở trong đông đảo hình ảnh phiêu phiêu cắt qua, có một khuôn mặt, đặc biệt hấp dẫn người xem.
Người này chính là Vân Mạt.
Mỗi khi khuôn mặt Vân Mạt xuất hiện ở trên màn hình, làn đạn sẽ điên cuồng quét qua, thậm chí che kín cả màn hình.
【 Đây không phải là ai kia sao? 】
【 Người này ta nhận thức! Thần tượng của ta! 】
【 Vân tổng! Ngươi quay lại nhìn ta đi, tiểu khả ái của ngươi đang đợi ngươi! 】
【 Lại đánh chiến trường sao? Lại được xem Vân tổng của ta soái phiên toàn trường sao? 】
【666, Vân tổng V587! V587! 】
……