Sau khi Vân Mạt kết thúc cuộc gọi, bầu không khí trong bộ chỉ huy có chút lửa nóng.
Sau nửa tháng ngày ngày đêm đêm, chiến đấu, phòng thủ, mở rộng…… Bọn họ đã sớm không phải bọn họ ban đầu.
Ngay cả trên mặt bọn học sinh, cũng nhiều một cỗ hơi thở kiên nghị cùng thiết huyết.
Thành Sufeu nơi dừng chân của mười mấy vạn người, cộng thêm hơn hai mươi vạn người quân đoàn Liên Bang ở Đông Nam, binh lực của bọn họ không sai biệt lắm khoảng hơn 30 vạn người.
Theo tích phân của học sinh tăng lên, lão binh bị thay ra ngoài, đội ngũ quan binh càng ngày càng trẻ hóa.
Mà Vân Mạt, cũng đã sớm trở thành ông vua không ngai trong đội ngũ này.
Quan chỉ huy đầu bạc cười tủm tỉm nhìn đài chỉ huy: “Có an bài gì không?”
Tất cả mọi người trước sa bàn dựng lỗ tai lên, Lưu Dược ngồi ở bên cạnh Vân Mạt, nâng khuỷu tay đẩy nàng một chút.
Vân Mạt nghiêm mặt nhìn hắn: “Ngươi là tổng chỉ huy.”
Lưu Dược một chút không đỏ mặt: “Ta là con rối.”
Vân Mạt:……
Nàng đứng lên, nhìn một vòng sau nói: “Quân bộ yêu cầu chúng ta lấy Cửu thành làm mục tiêu, từng bước tiêu hao uy hiếp quanh thân.”
“Tê……”
Bộ chỉ huy náo nhiệt lên, mọi người đều có chút khiếp sợ.
Ngay từ đầu, quân bộ chỉ bảo bọn họ ở A Đinh tử thủ, chờ viện binh.
Đến bây giờ, viện binh không chờ được đến, lại muốn bọn họ đi săn sói trong hoàn cảnh xung quanh đều là bầy sói?
Đây là ký thác kỳ vọng cao đến cỡ nào đối với bọn họ?
Quan chỉ huy đầu bạc hỏi ra một vấn đề có tính mấu chốt: “Có phải tình huống của Liên Bang không ổn hay không?”
Vấn đề này, Lưu Dược đã sớm tiến hành nghiên cứu qua.
Hắn đứng lên, điều ra bản đồ đại địa toàn cầu, các loại màu sắc tràn ngập trong đó.
“Viên tinh cầu này tồn tại hai, ba trăm quốc gia, hiện tại đánh thành một nồi cháo.”
“Chiến khu Tây, Nam, Tây Bắc không hề trong phạm vi bao trùm của chúng ta, liền càng không nói, khu vực trung bộ chúng ta……”
Hắn nói năng trật tự ngay ngắn, qua mấy câu, liền đem cục diện trước mặt thể hiện rõ ràng, cùng phân tích lúc trước của Cục Tòa không có khác biệt quá lớn.
Vương Phi Thái tạp miệng: “Như vậy xem ra, quân đội bạn kỳ thật là không trông cậy vào được.”
Tống Chung Cừ đi theo nói: “Không chỉ không trông cậy vào được, mà chó nhà giàu còn quấy rối nữa.”
Nhìn thấy có người nghi hoặc, Lưu Dược giải thích: “Là cái dạng này.”
“Liên Bang cùng Alpha tranh đoạt ở Trung Tây bộ.”
"Hành tinh Mobis gia nhập trận doanh Liên Bang đầu tiên.”
“Hành tinh Sharia đã phát biểu rõ ràng, gia nhập trận doanh Alpha.”
“Chó nhà giàu, nga, cũng chính là tinh cầu khống chế khu mỏ đá năng lượng Nam quốc này, công bố cắt đứt cung ứng đá năng lượng cho toàn bộ các bên khơi mào chiến loạn.”
“Binh đoàn Côn Thái sau khi bị cắt đứt nguồn cung đá năng lượng liền giận dữ, tuyên chiến với chó nhà giàu, ngay sau đó lọt vào trong liên hiệp Sharia cùng Alpha oanh tạc.”
“Binh đoàn Côn Thái phấn khởi phản kháng, sau khi năm đài chiến hạm nhà mình bị đánh chìm thì tuyên bố đầu hàng Alpha, nhưng lại không quá cam tâm, cho nên đối với Alpha bằng mặt không bằng lòng.”
“Các khu vực khác hãm sâu vào trong nội chiến, tạm thời không có quá nhiều thực lực, Liên Bang và Alpha tạm thời làm lơ……”
Lưu Dược nói một câu tiếp một câu, Tống Chung Cừ nghe được mấy chữ “Chó nhà giàu”, thiếu chút nữa phun ra tới. Đây là một diễn viên đang nói chuyện đi.
Người xem trên Tinh Võng cũng cười ầm ầm một mảnh.
【 chân ái của ta, tiểu anh hùng vận đen của ta 】
【 không chỉ năng lực cường hãn, há mồm cùng Vân tổng của ta cũng không hề thua kém. 】
【 cho nên nói, hiện tại chính là Trung Tây bộ loạn thành một đoàn, Liên Bang và Alpha đang tranh đoạt địa bàn? 】
【 các ngươi có nhìn thấy không? Góc nhìn của thượng đế, bên trong hội nghị Alpha…… Phù Quan là tổng chỉ huy! Hoảng sợ mặt.jpg】
……
Phù Quan ngồi ở trên đài chỉ huy, sắc mặt lãnh túc.
Được lợi với binh lực cùng trang bị của Alpha, hắn ngoại trừ không bắt được đội ngũ của Vân Mạt kia, trong khoảng thời gian này, ở trên phiến chiến khu trung bộ, cũng coi như chiến công lớn lao.
Thu nạp Tây Nam, chèn ép Nam quốc, tăng cường Tây Bắc…… gần như là cục diện một đường đẩy ngang.
Phù Quan nói: “Chúng ta có 30 sư đoàn biên chế hoàn chỉnh, tham gia chiến dịch trung bộ lần này.”
“Đây là chính diện xung đột trung bộ có quy mô lớn nhất từ khi bắt đầu tới nay.”
“Trong đó, chỉ riêng hai tuyến nam bắc, quân bộ đã cung cấp cho chúng ta mười sư đoàn chi viện biên chế hoàn chỉnh, số lượng chiến hạm lớn cũng đã từ chiến khu khác tới, sẽ hiệp trợ chúng ta tác chiến.”
“Trung bộ rốt cuộc họ gì, sẽ quyết định ở trong trận chiến này!”
Hình ảnh vừa chuyển, tiếp theo truyền phát tin hai bên động viên cùng với bố trí chiến lực.
Vân Mạt nói: “Binh lực của chúng ta, hiện tại có 30 vạn, trang bị của chúng ta, cũng cơ bản tương đương với đối phương.”
Phù Quan nói: “Liên Bang ở trên các chiến khu khác liên tiếp bại lui, chúng ta đã có ưu thế nghiền áp, đuổi bọn họ ra khỏi trung bộ cùng tây bộ!”
Vân Mạt nói: “Đối thủ của chúng ta, am hiểu nhất là nằm mơ, chúng ta đi đánh cho hắn tỉnh.”
Phù Quan nói: “Cục diện đã rất rõ ràng, cỗ binh lực nhỏ của Liên Bang nằm ở thành Sufeu, chủ lực khác, ở ngay phụ cận Cửu thành.”
Vân Mạt cười: “Hắn cho rằng cục diện, vẫn là cục diện trước kia, rất nhanh liền sẽ không phải.”
Phù Quan nói: “Chúng ta có gần 40 vạn quân tinh nhuệ, dù cho hoàn toàn không chú ý sách lược, cũng có thể áp chết bọn họ.”
Ánh mắt Vân Mạt sắc bén: “Hắn sẽ biết, coi thường chúng ta là cái hậu quả gì.”
Phù Quan đập một tay ở trên mặt bàn, khí thế ngoại phóng: “Đây là quyết chiến! Thông qua lần quyết chiến này, nhất cử thống nhất trung bộ, tiêu diệt chủ lực của Liên Bang.”
Vân Mạt ban đầu đưa lưng về phía mọi người, đột nhiên xoay người, câu nói leng keng hữu lực: “Có phải quyết chiến hay không, quyết chiến ở nơi nào, không phải do hắn định đoạt!”
Cùng với những lời này, trong hình ảnh 《 trăm chiến Liên Bang 》, xuất hiện cảnh tượng điều động đội ngũ khắp nơi.
Hàng hạm Alpha, trọng trang, xe tăng…… Toàn bộ khua chiêng gõ mõ đi về hướng Cửu thành.
Binh lính trang bị cấp cao, khí thế như hồng.
Phù Quan đã hạ phát chiến lược đến các bộ, chuẩn bị chia binh ba đường, cùng đánh Cửu thành.
Khu vực duy nhất bọn họ không có phân bố binh lực là phía Đông.
Phía Đông là biển đỏ của tinh cầu Zelatu, đây là một đại dương có độ nổi cực thấp và tính ăn mòn cực cường, tạm thời còn chưa có người nguyện ý đụng vào khu vực này.
Cửu thành, coi như là tiếp viện ở trung bộ của Liên Bang, vị trí phòng ngự chiến lược.
Phù Quan nói: “Ta phán đoán, Cửu thành là địa phương mà Liên Bang tuyệt đối sẽ không vứt bỏ, bọn họ nhất định sẽ không tiếc hết thảy đại giới tiến hành thủ vững.”
“Mà chúng ta, sẽ buộc bọn họ, quyết chiến ở phụ cận Cửu thành!”
Randy rũ mắt không nói gì.
Cơ Hữu khẽ cau mày, có chút kiêng kị: “Chỉ huy trung bộ của bọn họ là ai?”
Lưu Phương hừ nhẹ: “Ngươi sợ nàng? Nữ sinh kia?”
Cơ Hữu không quá cao hứng: “Chúng ta đã đuổi theo bọn họ một vòng, phong cách của nàng quá mơ hồ, chưa bao giờ đánh tiêu hao chiến, mỗi khi chúng ta một mình liều lĩnh, đều sẽ có hại.”
Randy rốt cuộc cười khẽ một chút: “Sáng tạo chiến cuộc, mỗi trận chiến tập trung ưu thế binh lực tuyệt đối, bao vây tứ phía, trước đó tìm cách phân tán và cô lập đội quân của địch…… Xác thật là phong cách của nàng.”