Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 488 - Chương 488. Lại Là Diễn Kịch

Chương 488. Lại là diễn kịch Chương 488. Lại là diễn kịch

Phù Quan lãnh đạm nói: “Nếu nàng am hiểu tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu như vậy, lần này, chúng ta liền vĩnh viễn bảo trì tập trung binh lực.”

Carrey vươn một ngón tay, ở phía dưới bàn, không dấu vết thọc Randy một chút.

Randy nghiêng mắt, Carrey chu chu môi, ám chỉ Phù Quan rốt cuộc cũng đã biết sợ.

Randy cười khẽ cúi đầu.

Ở bên trong Cửu thành.

Randy phụ trách mấy sư đoàn, vẫn giữ ở A Đinh, thuộc về vị trí bắc bộ.

Quân Đoàn Lôi Đình ở Nam tuyến, cách Cửu thành khá xa.

Rốt cuộc, trong thời đại tinh tế, chiến tranh mặt đất, bọn họ còn phải đề phòng tầm bắn vũ khí đối phương.

Phù Quan hướng về các quan chỉ huy, không muốn nhưng lại cũng không thể không cường điệu: “Vĩnh viễn nhớ rõ, tập trung binh lực, bỏ qua dụ hoặc, tránh cho xuất hiện đội ngũ xông ra!”

Vân Mạt phất tay: “Ấn kế hoạch sớm định ra, xuất phát!”

Diệc Lương và Hoắc Xuyên bị điều lại đây làm thân vệ binh, đại quân hướng tới quân đoàn trung nam hội hợp.

Quan chỉ huy đầu bạc nói nhỏ cùng Vân Mạt: “Có nắm chắc không?”

Vân Mạt bỗng chốc thu lại nắp bình đang chuyển động giữa các ngón tay, cười đạm nhiên: “Ta thừa nhận, đối phương rất mạnh.”

Quan chỉ huy đầu bạc cúi đầu, vừa định nói một chút gì đó.

Vân Mạt lại nói: “Nhưng, chúng ta cũng rất mạnh!”

Nàng ngẩng đầu, nhìn mặt trời lặn ở phía tây, híp mắt nói một câu, “Đại đạo 50, thiên diễn 49, Thiên Đạo thiếu một, chỉ cần còn có một đường sinh cơ, liền không phải tuyệt lộ……”

Lưu Dược nhìn bóng dáng nàng đi xa, quét mắt trên bản đồ duy độc thiếu cách cục Lam Tinh, thở dài.

Nàng nói, hẳn không chỉ là cục diện lần này đi.

Giờ thứ nhất không có tin tức, các bộ đang vận tác cùng bố trí.

Giờ thứ hai vẫn cứ không có động tĩnh……

Giờ thứ ba……

Tống Chung Cừ có chút không nhịn được: “Uy, Vân tham mưu, chúng ta cứ chờ đợi như vậy?”

Vân Mạt phất tay qua lịch ngày: “Không lâu lắm đâu, ba giờ chiều nay, ngày hoàng đạo, chúng ta ở nam tuyến thử xem.”

“Nga? Ngươi muốn chủ động xuất kích?”

Quan chỉ huy đầu bạc ngẩng đầu, ngón tay bay nhanh phất qua sa bàn, phóng to bản đồ địa hình nam tuyến.

“Nam tuyến, chính là nơi binh lực mạnh nhất của Alpha.”

Vân Mạt cười: “Trước đánh một trận, thử xem phong cách của bọn họ.”

Quan chỉ huy đầu bạc trầm tư: “Có hơi chút khó a, đánh chỗ nào của bọn họ? Trước mắt binh lực đối phương bố trí thập phần tập trung, đánh bất luận một bộ phận nào, cũng có thể ở trong mười phút chờ được cứu viện tới.”

Ngón tay Vân Mạt đặt lên trên giao diện một chút: “Cục diện bế tắc tổng phải bị đánh vỡ, bọn họ không cho chúng ta cơ hội, chúng ta liền tự mình sáng tạo ra cơ hội!”

“Các ngươi tới xem……”

Các chỉ huy đều đi theo đứng lên,

Nàng điểm một vị trí trên bản đồ, bắt đầu phân tích, “Ta tổng kết kinh nghiệm từ A Đinh, xông ra bộ là một an bài rất có ý tứ.”

Tống Chung Cừ vuốt cằm, chờ nàng nói tiếp.

"Bộ phận Nam tuyến này chạy dài về phía Bắc, nhưng do địa hình, bọn họ chia làm ba đường trái- giữa -phải, chúng ta có thể suy xét đánh trung lộ thử xem.”

“Ta phán đoán, nếu trung lộ bị ngăn cản, mà hai cánh phản ứng không kịp, liền có khả năng tiếp tục đi về phía trước, như vậy trung lộ…… Chính là một cái xông ra bộ.”

“Nếu thật sự có thể như vậy, sư đoàn 1, sư đoàn 2 nằm ngang cắt đứt bọn họ, cơ hội của chúng ta liền tới.”

Quan chỉ huy đầu bạc đi lên phía trước một bước, còn có mấy sư đoàn trưởng, cũng vuốt cằm đi qua đi lại.

“Nếu bọn họ trở lại cứu viện hoặc là chờ đợi thì sao? Đến lúc đó nên làm sao? Chúng ta rất có khả năng giao phong chính diện cùng bọn họ.”

“Trang bị của Alpha, so với chúng ta chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn, lực lượng không trung của chúng ta yếu, nếu bị bọn họ theo dõi, không khéo sẽ bị diệt trừ.”

Vân Mạt nói: “Ta đã quan sát bọn họ một đoạn thời gian, rất cẩn thận, cho nên đẩy mạnh hướng bắc không tính là quá nhanh.

Nếu mọi người cảm thấy nguy hiểm quá lớn, chúng ta còn có thời gian tiếp tục nhìn bọn họ chằm chằm, tìm kiếm cơ hội càng có lợi hơn.”

Tống Trung Cừ thò lại gần: “Còn do dự cái gì nữa? Chiến tranh vĩnh viễn là lấy hạt dẻ trong lò lửa, không có trăm phần trăm nắm chắc, bỏ lỡ hiện tại, tương lai cũng không nhất định sẽ có cơ hội càng tốt hơn.”

“Huống hồ, chờ đến khi bọn họ vây kín nam bắc, so với hiện tại càng khó đánh hơn.”

Vương Phi Thái tự nhiên cũng tán đồng.

Môn La khoanh tay trước ngực, dựa ở cây cột ven tường, khẽ nâng cằm, mắt nhìn nóc nhà, không nói lời nào, chẳng qua lỗ tai vẫn luôn dựng ở nơi đó.

Vân Mạt hơi hơi khựng lại: “Nếu như vậy……”

“Mệnh lệnh, mọi người tiến vào trạng thái chiến đấu.”

Các bộ phận chia thành mấy đại cánh quân, nhanh chóng đẩy mạnh về vị trí đã xem trọng……

Binh lính thông tin ngồi ở trong một góc, một bên nhìn hình ảnh máy bay không người lái truyền đến, một bên cảm thán: “Ta lần đầu dùng thiết bị second-hand, nhưng tính năng cũng không tồi.”

Một tiểu binh khác trừng hắn một cái: “Ngươi có gan nói ở trước mặt nhóm đồng liêu dã chiến ấy, xem bọn họ có đấm chết ngươi hay không. Vì kéo thiết bị theo dõi hoàn chỉnh trở về cho ngươi, cơ giáp, vũ khí năng lượng cao của bọn họ đều vứt bỏ.”

Binh lính thông tin líu lưỡi, chột dạ xoay đầu nhìn chung quanh, thấy không ai chú ý đến hắn, mới vỗ vỗ ngực:

“Ta nói, trang bị của đội ngũ chúng ta, xem như gom đủ đặc điểm của các tinh vực trong đế quốc ngân hà đi.”

Tiểu binh kia cũng cúi đầu vui vẻ: “âm thanh khai cục vừa vang lên, trang bị toàn dựa vào cướp đoạt, ta có chút sợ bọn họ sẽ hình thành thói quen……”

Vân Mạt đi bộ lại đây: “Thế nào?”

Binh lính thông tin đứng thẳng người đáp lại: “Báo cáo Vân tham mưu, ba hướng binh đoàn của Alpha toàn bộ đều đã động lên.”

Vân Mạt quét vị trí Tây Nam: “Binh đoàn Côn Thái đâu?”

Binh lính thông tin nói: “vẫn còn đang vội vàng tu sửa công sự, hẳn là không chuẩn bị tham dự.”

“Tình huống các nơi khác như thế nào?”

Binh lính thông tin nói: “Vẫn như vậy, chính mình đánh náo nhiệt, nhưng bởi vì Liên Bang và Alpha không cung cấp vũ khí viện trợ cho bọn hắn, cho nên cận chiến nguyên thủy là chủ đạo, tạm thời sẽ không ảnh hưởng đến khu vực trung bộ.”

Vân Mạt gật đầu, cùng trạng thái mà nàng cảm giác được cơ bản tương xứng.

Phương Hồng Thần hỏi: “Ngươi có tính toán gì không?”

Vân Mạt chụp xuống đầu vai binh lính thông tin, nói: “Mấy ngày tiếp theo, nhìn chằm chằm bắc tuyến, có bất luận gió thổi cỏ lay gì, lập tức hồi báo!”

“Rõ!”

Vân Mạt đi ra hai bước lại trở về: “Chúng ta đang thăm dò bọn họ, bọn họ khẳng định cũng đang thăm dò chúng ta, tin tức chiến rất mấu chốt, ta không cầu nhất định đánh thắng, nhưng ít nhất hai bên cũng phải san bằng ở trên một trục hoành.”

Phương Hồng Thần gật đầu: “đã hiểu, giao cho ta đi.”

Trong kênh liên lạc của Vân Mạt truyền đến tiếng hô của đồng đội, Lâm Phàm Thành đã thành liên trưởng, ở bên trên trận doanh tuyến hỏi Vân Mạt: “Uy, hỏi xíu, lần này đánh thật hay là đánh giả?”

Vân Mạt 'sách' một tiếng, “Ngươi nói đi?”

Lâm Phàm Thành: “Ta không hiểu nha, ta nếu có thể đoán được, đã sớm được điều đến bộ chỉ huy giống như Hoắc thiếu gia rồi.”

Vân Mạt:……Oán niệm có chút nặng nha.

Nhớ tới khi mấy người đoạt danh ngạch cận vệ binh, hơi kém đánh nhau sưng cả mặt, liền cảm thấy có chút buồn cười.

Vân Mạt cười cười: “Đương nhiên là thật, ta đã khi nào đánh giả chứ?”

Lâm Phàm Thành:…… Y, lời này mệt ngươi nói ra mà không ngại?!

Vân Mạt quay đầu nhìn về phía Môn La, hiện đã là sư đoàn trưởng: “Môn La thượng tá, việc ngăn chặn giao cho sư đoàn một các ngươi, kế hoạch đã làm tốt chưa?”

Môn La vẫn là bộ dáng lỗ mũi hướng lên trời, nhưng kế hoạch nên làm toàn bộ đều đúng chỗ: “Có hơi chút khó, nhưng không sai biệt lắm.”

Bình Luận (0)
Comment