Cường độ huấn luyện rất lớn, luyện từ sáng sớm đến khi sắc trời tối đen, Hồng Ninh liền chịu đựng không nổi ngã xuống.
Vẻ mặt Sở Tử Mạc lạnh nhạt, vẫn nâng hắn dậy đưa đi chỗ quân y.
Huấn luyện ba ngày như vậy, Tiêu Phong trong tối ngoài sáng làm khó dễ Vân Mạt, chẳng qua tổng không thể thực hiện được, ngược lại là Hồng Ninh bị lan đến, đã đi quân y ba lần.
Bầu không khí trong đội ngũ cũng trở nên không hữu hảo, tính ích kỷ của con người bị cố tình bồi dưỡng cùng phóng đại, có chút người tiểu tâm tư không hài hoà xông ra.
Tiêu Phong nhìn thân ảnh Hồng Ninh bị tiễn đi, không mang theo một tia tình cảm nói: “Nói cho hắn, đúng hai giờ phải tham gia huấn luyện buổi chiều.”
“Nếu không, tự động rời khỏi căn cứ 002 đi!”
Khi âm thanh truyền tới trong tai Sở Tử Mạc, bóng dáng đi xa của hắn dừng lại một chút, môi nhấp gắt gao.
Những người khác đứng xếp hàng ở phía dưới mặt trời, Tiêu Phong nhìn từng gương mặt mướt mồ hôi kia, bắt đầu dạy bảo.
“Ta không thích dong dài, mấy ngày nay các ngươi hẳn là đã thích ứng với huấn luyện. Ta biết các ngươi rất mệt, nhưng đây đều là tất yếu. Ta lại lần nữa cường điệu, ngươi nếu đã tới căn cứ này, liền không cần nghĩ sẽ thực nhẹ nhàng, sẽ không có nhật tử thoải mái, nếu không ngươi liền dứt khoát rời đi đi……”
Hắn một bên nói, một bên hướng trên mặt Vân Mạt dao động.
“Không ai là đặc thù, các ngươi là đồng liêu, đồng thời cũng là đối thủ……”
Lời hắn nói âm thầm tàng châm, Vân Mạt lại nghe được chữ “Đối thủ” kia, ánh mắt tức khắc thâm xuống.
“Hiện tại, có vấn đề gì hay không?”
“Không có!” Vô số tiếng đáp lại trung khí mười phần.
“Không có vấn đề liền giải……”
Một chữ “Tán” còn hàm ở trong miệng, âm thanh Vân Mạt rõ ràng truyền ra tới: “Báo cáo, ta có vấn đề!”
Tiêu Phong mí mắt cũng chưa chớp một chút, tựa hồ đối với việc nàng báo có vấn đề đã sớm liệu đến.
“Nga?” Tiêu Phong nói: “Vấn đề gì?”
Vân Mạt nói năng khí phách: “Ta cho rằng kế hoạch huấn luyện của ngài có vấn đề, ta xin có thể tiến thêm một bước điều chỉnh!”
Tiêu Phong “Hừ” một tiếng, “Đừng dùng bộ dáng trường học ngươi tới nghi ngờ trình độ của huấn luyện viên, có vấn đề gì?”
Vân Mạt không hề lùi bước: “Huấn luyện tân binh là vì làm cho chúng ta thích ứng sinh hoạt quân doanh, là vì bồi dưỡng đối xử chân thành giữa các anh em. Ngài tựa hồ bồi dưỡng quá mức thực lực đơn binh, mà xem nhẹ bồi dưỡng sự ăn ý.”
Tiêu Phong cười lạnh một tiếng: “Thực lực đơn binh tăng lên, ngươi mới có cơ hội đi phát huy sự ăn ý của ngươi, nếu không, lên chiến trường chính là pháo hôi.”
Mắt Vân Mạt nhìn thẳng về phía trước, âm thanh lanh lảnh: “Báo cáo huấn luyện viên, ta cũng không cho là như vậy, thực lực cá nhân cố nhiên quan trọng, đoàn đội hợp tác càng không thể thiếu, kế hoạch huấn luyện của ngài, trước cá nhân sau đoàn đội, sau khi dưỡng thành thói quen rất khó sửa đúng, một khi tiếp tục thực thi như vậy, chúng ta sẽ xuất hiện nhược điểm.”
Tiêu Phong chẳng hề để ý: “Thì tính sao?”
Hắn chỉ vào huấn luyện viên ở nơi xa đang xem náo nhiệt, “Nhược điểm có thể sửa lại, tương lai khả năng ngươi sẽ phải đi rất nhiều địa phương chấp hành nhiệm vụ, chẳng lẽ đến lúc đó cần phải phái người quen cho các ngươi sao? Ngươi phải học được cách thích ứng, mà không phải như hiện tại mù quáng lý luận cùng trưởng quan của ngươi!”
Hắn quay đầu sang một bên, cằm khẽ nâng: “Ta tới nói cho ngươi, bất luận một người nào của bên kia, đều có thể đánh hết toàn bộ các ngươi! Ngươi hiện tại yêu cầu hợp tác đoàn đội, ở nơi này của ta, không có tác dụng rắm gì!”
Vân Mạt ngửa đầu, nhìn thẳng Tiêu Phong, ngữ điệu leng keng: “Huấn luyện viên sợ là đối với lực lượng của đoàn đội có hiểu lầm. Chiến trường khúc chiết vân quỷ, một người dù mạnh, cũng không có khả năng chu đáo mọi mặt, đồng đội của chúng ta dù yếu, hắn cũng không có khả năng không đúng tí nào.”
Nàng xoay người, nhìn hơn một trăm người này: “Ngài nói rất nhiều, luận thực lực đơn binh, lấy một địch mười là có khả năng, nhưng ta định nói chính là, chiếu phương pháp của ngài tiếp tục luyện, dưới đồng dạng nhân số, tinh anh trong miệng ngài, không nhất định có thể thắng được tân binh mà ngài coi thường!”
Tiêu Phong ha hả hai tiếng: “Ngươi đánh rắm!”
Dạy bảo thành như vậy, liên đội hơn một trăm người tràn ngập mùi thuốc súng.
Các tân binh kinh ngạc, kính nể, tâm tư xem kịch vui tất cả đều có.
Người trẻ tuổi vốn dĩ liền không chịu ngồi yên, tới trong khoảng thời gian này, mỗi ngày đều là huấn luyện tiêu hao quá mức đến cực hạn, ngay cả thời gian giải trí cũng không có.
Trừ cái này ra, cấp bậc chế độ nghiêm ngặt kia cũng làm cho bọn họ giống như bị đè ép dưới đá tảng. Tiêu Phong đã nói qua, quan cao một bậc áp chết người, ở chỗ này, bọn họ nhìn thấy bất luận một người có quân hàm nào, đều phải đứng nghiêm kêu “Trưởng quan”.
Dấu vết phục tùng bắt đầu đánh lên, đây là một quá trình thống khổ, ở bên trong quá trình này, các anh em cùng huấn luyện gian khổ lại bắt đầu ly tâm, ngay cả thời điểm muốn phun trào cũng phải phòng bị có thể bị mách lẻo hay không, loại cảm giác này thập phần khó chịu.
Khó được nhìn thấy có người dám chống đối lãnh đạo trực tiếp, không ít người tâm tình hưng phấn, ước gì đốm lửa này càng chạy càng to.
Huống chi, nàng nói, là sự tình thiết thực quan hệ đến huấn luyện của bọn họ.
Vân Mạt khiêu khích nhìn Tiêu Phong: “Huấn luyện viên không chịu nhìn thẳng vào vấn đề ta nói, sợ có tâm tư khác đi? Cũng hoặc là nói, ngài chính là cố ý?”
“Mà nay, huấn luyện đã một vòng, ta muốn hỏi một câu, tiêu chuẩn của chúng ta, có tăng lên không? Ngài có dạy dựa theo năng lực của thành viên không? Tình chiến hữu của mọi người còn tồn tại không?”
Liên tục ba hỏi câu, từng từ từng chữ đâm vào tim gan Tiêu Phong, không thể nghi ngờ là đối với quyền uy cùng năng lực của hắn khiêu khích trắng ra.
Ngay cả huấn luyện viên tham huấn bên cạnh khác, đều xúm lại đây, sắc mặt không phải rất đẹp.
Bọn họ cũng lén thảo luận qua về kế hoạch huấn luyện lần này, Tiêu Phong thuyết phục bọn họ, bọn họ cảm thấy tiền tuyến chiến sự thật chặt, có lẽ có thể thử xem thông qua cạnh tranh tới kích phát tiềm lực các chiến sĩ, đạt tới mục đích nhanh chóng tăng lên thực lực cá nhân. Cho nên cuối cùng không có phản đối.
Có thể nói, nghi ngờ của Vân Mạt, là một lần trào phúng cả đám, không riêng trào phúng Tiêu Phong, cũng tát mặt bọn họ.
Có mấy huấn luyện viên vuốt cằm suy tư, bọn họ có phải thật sự sai rồi hay không. Còn có mấy người vẻ mặt không tán đồng, sắc mặt cũng đi theo khó coi lên.
Tiêu Phong vừa muốn nói chuyện, Vân Mạt lại đánh gãy hắn.
“Huấn luyện viên, phục tùng là thiết luật, chúng ta nhất định sẽ vâng theo. Nhưng vừa rồi cũng là ngài hỏi có vấn đề hay không, ta cho rằng ngài đã cổ vũ ta nói ra chỗ không tốt. Nhưng nếu nói ra, liền hy vọng ngài có thể cho một phương pháp giải quyết.”
Một huấn luyện viên đi lên trước, nhìn quân hàm là thiếu tá, ôn hòa làm người điều giải: “Vị này……kêu là Vân Mạt đúng không? Ngươi sợ là thật sự hiểu lầm, kế hoạch huấn luyện lần này, là một lần sáng tạo của căn cứ chúng ta, thật là muốn càng nhanh chóng tăng lên thực lực đơn binh……”
Vân Mạt lễ phép gật đầu: “Trưởng quan, hiện tại vấn đề tiêu điểm đã thực minh xác, ta cho rằng, thực lực đoàn đội so với cá nhân càng quan trọng hơn. Tiêu trưởng quan cho rằng, thực lực cá nhân mạnh có thể đền bù đoàn đội không đủ. Mệnh đề này có phải hay không, không có khó phán đoán như vậy. Có phải chỉ cần chứng minh kết luận của ta chính xác, là có thể thay đổi kế hoạch huấn luyện tân binh hay không?”
Huấn luyện viên kia tới hứng thú: “Nga? Chứng minh như thế nào? Nói nghe một chút xem.”
Vân Mạt cười nhẹ: “Rất đơn giản, tỷ thí luận anh hùng. Tân binh chúng ta liền, cùng Tiêu trưởng quan so một hồi thực chiến, xem là tân binh đoàn kết có thể thắng, hay là lão binh thực lực mạnh mẽ lợi hại hơn?”