Quần đùi hoa không hề hình tượng nằm xoài trên ghế, không có trả lời câu hỏi của hắn: “Ngươi chừng nào sẽ trở về?”
Nam nhân kia nghiêm túc nhìn ra ngoài cửa sổ, bộ dáng có nề nếp: “Nhanh thôi, hẳn là tháng sau đi.”
Hắn cau mày nhìn túi công cụ trong tay Vân Mạt, thân hình ẩn vào hắc ám, biểu tình lướt trên đuôi lông mày không quá thoải mái.
Quần đùi hoa đá hắn một cái: “Đừng cũ kỹ như vậy, người ta cũng không làm gì……”
“Không làm gì?”
Nam nhân xoay người, “Muốn dùng công cụ, nàng vì sao không viết báo cáo? Ta đi xem nàng làm gì.”
Quần đùi hoa chậm rãi uống ngụm trà: “Sách, ở chỗ này thì có thể làm trời làm bể gì? Đơn giản là tháo cơ giáp ra chơi. Khi ngươi và Lạc Mộ cùng nhau bị phạt, không phải cũng đã trải qua hay sao?”
Nam nhân hung hăng nhíu mày: “Đó là hắn làm.”
Quần đùi hoa thở dài: “Ân, cảm tạ ngươi lúc ấy đã giả vờ câm điếc. Cho nên nói, tính cách ngươi không hiểu biến báo, có đôi khi cần phải sửa lại……”
Nam nhân không muốn nghe hắn lải nhải, xoay người đi đến trong buồng nằm xuống.
Mấy đứa oắt con, quá phiền phức, tổng làm hắn nhớ tới năm tháng ngốc bức ngày xưa của chính mình.
Rất nhanh, lão binh quần đùi hoa bắt đầu hối hận.
Nguyên nhân là, Vân Mạt tháo ra không lắp lại.
Nàng mấy ngày đầu chỉ tháo ra phần bên ngoài, dựa theo bản thuyết minh, có thể tháo ra là có thể lắp lại.
Nhưng đến mặt sau, khó khăn càng lúc càng lớn, không phải tháo ra không lắp lại được, mà là thời gian không đủ.
Đã đến giờ trả lại công cụ, chỉ có thể trước đối phó phục hồi vẻ ngoài như cũ. Vậy nên ngày hôm sau, cơ giáp tự nhiên không thể hoạt động.
Lão binh rít gào một ngày lớn hơn một ngày, chẳng qua, hắn chưa từng có hội báo lên trên.
Mấy người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, nhật tử từng ngày trôi qua.
Lão binh mỗi ngày nhìn thấy Vân Mạt tiến bộ, nàng tháo dỡ linh kiện càng ngày càng nhiều, tốc độ lắp ráp cũng càng lúc càng nhanh.
Cái tốc độ này…… Thật là có chút quá mức thiên tài.
Lão binh nghĩ trăm lần cũng không ra.
Vân Mạt chiếu theo bản thuyết minh, đang tháo dỡ bộ kiện trung tâm, hai ngày này tháo động cơ ra, ngoại trừ bề ngoài thật lớn, còn có đường dây rậm rạp cũng thực làm cho người quáng mắt.
Cho dù nàng là học bá, cho dù nàng có trận pháp cơ sở, thậm chí thiên phú hơn người, cũng không phải một chốc một lát có thể tiêu hóa.
Mới đầu, đám người Lâm Phàm Thành còn đi theo cùng nhau xem náo nhiệt, sau lại phát hiện, ngoại trừ Lưu Dược theo bản năng còn miễn cưỡng đuổi kịp, những người khác đều không thể.
Mà Lưu Dược, chấp niệm của hắn là, hắn không muốn làm một kẻ đầu trọc mập mạp, cho nên hắn đã cự tuyệt trở thành cơ giáp chế tạo sư.
Mấy người cuối cùng đều rút lui, Vân Mạt tiếp tục đơn thương độc mã.
Chẳng qua, 12 giờ rưỡi đêm mỗi ngày, một cái diễn đàn tên là “Nguyên số hiệu” đều sẽ được click mở.
Phân mục của diễn đàn thiết kế không nhiều lắm, có khu khai nguyên, khu thảo luận, khu thiết kế, khu giao dịch……
Khu khai nguyên là trung tâm của nơi này.
Ngón tay trắng nõn gõ quang não, đem vấn đề của chính mình đưa vào, lưu, đệ trình.
Phía trước quang não, vị nghiên cứu viên già đầu bạc hai mắt tỏa sáng: “Tới! Số liệu lại tới nữa!”
“Thật tốt quá…… Xem nàng còn có vấn đề gì, không nghĩ tới chúng ta còn có cơ hội tiếp xúc nhiều kích cỡ sản phẩm như vậy.”
Cái “Nguyên số hiệu” này, chính là do trước đây Tiêu Nam sáng tạo ra, chuyên môn dùng để công bố số liệu cơ giáp.
Sau này có chi viện của Lam Tinh, hắn đã xây dựng thêm, hấp dẫn càng nhiều người đến trên diễn đàn giao lưu.
Quả thật, người tới đây trình độ so le không đồng đều, đa số đều hướng về phía việc download số liệu.
Nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ có mấy tuyển thủ không tồi, sẽ ở khu thiết kế tuyên bố sản phẩm của chính mình, thậm chí đưa ra một ít nhu cầu về linh phụ tùng thay thế.
Tiêu Nam cũng sẽ căn cứ phản hồi, từng bước hoàn thiện công năng tương quan, sản phẩm thiết kế cũng càng ngày càng tương xứng với hiện thực.
Vân Mạt tiến đến, chính là nơi này.
Tín hiệu quân doanh đã bị che chắn toàn bộ, dù bọn họ dùng chính là một bộ repeater khác, cũng không thể liên thông.
Cũng may, nơi này là bên cạnh khu đóng quân, có mấy địa phương đã rời khỏi nơi đóng quân.
Lặng yên trang bị máy thay đổi, lợi dụng tín hiệu cực kỳ mỏng manh, miễn cưỡng vẫn có thể đăng nhập “Nguyên số hiệu”.
Vân Mạt buổi tối đem thu hoạch cùng nghi vấn của chính mình truyền lên, ngày hôm sau đạt được giải đáp, sau đó tiếp tục hóa giải.
Nơi này trở thành địa phương mà nàng cùng với người Lam Tinh đạt được số liệu cơ giáp tốt nhất, tuy rằng số liệu đều đã đào thải.
Nhưng trước đó đã từng nói qua, bọn họ muốn thông qua nguyên lý, khai phá cơ giáp của chính mình, cho nên, bước đầu này đã tương đối tốt.
【 Thiếu Chủ: X thần, gần đây thế nào? 】
【X thần: chị, đẩy tốc độ nhanh hơn một chút đi, mấy anh chị không phải chỉ còn có mười ngày đã phải trở về sao? Có thể hoàn thành được hay không? 】
【 Thiếu Chủ: Hẳn là có thể, lại một vòng nữa sẽ gỡ xong đài này. Tuần sau đổi một chút với H thần 02. 】
【X thần: A, H thần vui không? 】
【 Thiếu Chủ: Có cái gì không vui, hai ngươi không phải đều ở trên “Nguyên số hiệu” được không ít chỗ tốt sao? Công ty độc quyền H thần của ngươi, không phải mua từ “Nguyên số hiệu” sao? 】
【X thần: suỵt, nhìn thấu không được nói toạc ra, áo choàng……suỵt.jpg】
【X thần: Nga đúng rồi, có cái này cho chị xem. 】
【 Thiếu Chủ: Cái gì? 】
X thần truyền hình ảnh một khối vuông đen tuyền lại đây, bởi vì internet thật sự không ổn định, vẫn luôn không chuyển được.
Vân Mạt bảo hắn trực tiếp giải thích bằng chữ.
Tiêu Nam nói: “Lần trước không phải chị đã nói, tinh thần lực có thể phóng ra ngoài sao? Em cân nhắc thay đổi nguyên lý của máy dò xét, có lẽ có thể làm ra máy bắt giữ sóng điện não.”
Cái tên lời ít ý nhiều, vừa nghe liền biết là làm gì.
Vân Mạt sửng sốt một chút, máy dò xét tín hiệu trước mắt đa số bắt giữ tin tức nhiệt năng cùng sinh vật, thật đúng là không có người nghĩ tới việc dò xét từ góc độ sóng điện não. Nếu thật sự thành công, chỉ cần con người vẫn còn có suy nghĩ, liền sẽ sinh ra dao động, sẽ có khả năng bị bắt được.
Như vậy, trang bị che chắn cũng không còn ý nghĩa nữa.
Để ẩn núp cùng đánh bất ngờ trên chiến trường sẽ khó khăn hơn rất nhiều, tiền cảnh rộng lớn.
Vân Mạt rất có hứng thú hỏi hắn: “Tiến triển như thế nào?”
Tiêu Nam gãi gãi đầu: “vẫn còn đang ở giai đoạn hình thức ban đầu.”
Vân Mạt gật đầu, bỗng nhiên nói, “ngoại trừ bắt được tín hiệu, còn có thể phóng lớn hay không?”
Tiêu Nam dừng một chút: “Chỉ cần bắt giữ được, trên lý luận là có thể.”