Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 620 - Chương 620. Cao Điệu 1

Chương 620. Cao điệu 1 Chương 620. Cao điệu 1

Dựa theo chỉ thị của Vân Mạt, bọn họ ở 《 đài khoai lang 》 mở tài khoản phát sóng trực tiếp, mỗi ngày đều phát sóng trực tiếp quá trình thúc giục nợ trên Tinh Võng hành tinh Cốc Cam.

Đám người đeo kính râm huyễn khốc, thuần một sắc quần áo rằn ri tối màu, siêu xe lấp lánh, tức khắc hấp dẫn vô số ánh mắt, cũng khiến cho những người bị tìm tới cửa cảm thấy áp lực không ít.

Phát sóng trực tiếp từ 8 giờ sáng đến 8 giờ tối, mang đến không ít lạc thú cho cư dân sinh hoạt dưới thành phố ngầm tẻ nhạt.

Đặc biệt là người trẻ tuổi, vừa đến thời gian liền gấp không chờ nổi click mở “đài khoai lang” đi vào quan khán.

Những người đi làm và binh lính tương đối khổ bức, sau khi kết thúc thời gian làm việc cũng ghé qua, nhân số của phòng phát sóng trực tiếp không ngừng gia tăng.

Tạo thành hiệu quả oanh động này là nhờ sự phối hợp của Lambert cùng Bộ Diên.

Để tận khả năng giảm bớt việc ở trên hội nghị chủ nợ bị đùn đẩy, bọn họ quyết định chấp hành sách lược “Quét thiên hạ trước khi quét phòng”.

Bắt đầu từ bên ngoài, trước loại bỏ hết những công ty và nhân viên có thể gây ra tranh chấp, nhận bằng chứng khoản nợ của những người này trước, những khoản lớn còn lại được hầm chung một nồi sau năm ngày nữa.

Làm như thế nào? Tiên lễ hậu binh, lịch sự trước đánh nhau sau, dùng cả pháp chế và uy hiếp, văn minh và dã man……

Tam quan của người xem thiếu chút nữa bị phòng phát sóng trực tiếp này huỷ hoại.

Trên màn hình xuất hiện hai thân ảnh, kính râm cực lớn che nửa khuôn mặt, lộ ra chiếc cằm góc cạnh rõ ràng. Trong ngạnh lãng mang theo trầm ổn cùng soái khí, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được sự khác biệt với dân bản xứ.

[ a a a, thịnh thế mỹ nhan, máu mũi của ta phun đầy màn hình rồi, che hết cả khuôn mặt của em trai nhỏ của ta! ]

[ lầu trên kiềm chế đi, hành tinh Cốc Cam không thiếu nhất chính là nam nhân, mặt đã bị chắn một nửa mà ngươi vẫn còn có thể YY được? Có thấy rõ tên không, đây là địa phương làm chính sự!]

[ ta mặc kệ, ta mặc kệ, nhìn thấy khóe môi hắn không? Cảm giác hơi hơi trào phúng…… A a a, hắn quay đầu nhìn về phía ta, ta cho ngươi mười vạn tinh tệ, tháo mắt kính xuống đi! ]

[ ta ra hai mươi vạn, hắn nhất định có đôi mắt nhu hòa trái ngược với khuôn mặt lãnh đạm kia. ]

[Giọng nói của hắn nhất định sẽ dễ nghe giống như người của hắn. Đến đây đi, làm cho những người thô kệch được kiến thức một chút, cái gì gọi là có dạy dỗ……]

Trong vô số làn đạn, Bộ Diên run rẩy khóe miệng, ấn kết nối cuộc gọi với một dãy số.

“Đô đô đô……” Cắt đứt.

“Đô đô đô……” Lại lần nữa cắt đứt.

Hai người bám riết không tha, dãy số bị kéo đen, không sao, tiếp tục đổi tên mới để gọi.

Rốt cuộc, bên kia không chịu nổi phiền, liền ấn nhận cuộc gọi.

“Ai?” Một âm thanh thập phần không kiên nhẫn vang lên.

Bộ Diên rũ khóe mắt xuống, nhìn nhắc nhở trên mặt bàn, trả lời một cách máy móc theo sách vở: “Là Hán Bạt Ni tiên sinh sao?”

Đối diện trầm mặc một chút, cuối cùng phát ra chữ “Ân” trầm thấp.

Bộ Diên: “Ta là người của văn phòng luật sư Đức Tài, ta thu được một ủy thác. Ngài ở mười năm trước từng có một khoản nợ, đến nay chưa trả, hiện tại có thể trả hay không?”

Đối diện “Hừ” một tiếng: “Tiền gì? Không biết.”

Bộ Diên: “Cổ phần khống chế công ty Long Hâm, công ty do ngài một tay thành lập, sẽ không quên chứ.”

Hán Bạt Ni vẫn không lên tiếng.

Bộ Diên nói tiếp: “Quý công ty mười năm trước vay của công ty Phú Bang một trăm vạn, lấy 'khoản phải thu' của công ty nguồn năng lượng hành tinh Cốc Cam làm đảm bảo. Cá nhân ngài có trách nhiệm đảm bảo, hợp đồng đã ký hoàn chỉnh, ngài dù cho muốn phủ nhận cũng không được.”

Hán Bạt Ni rốt cuộc không nhịn được nữa, châm chọc: “Luật sư chó má nào đấy? Đồ nhà quê từ nơi nào tới! Trên hành tinh Cốc Cam này còn có chức nghiệp luật sư sao? Muốn tiền cứ việc nói thẳng, đồ ngu! Ta nói cho ngươi, nằm mơ, ta một phân tiền cũng không đưa!”

Theo sau, chính là âm thanh ngắt liên lạc.

Bàn tay của Bộ Diên không tự giác nắm chặt, sắc mặt có hơi chút âm u, thiếu chút nữa đấm đến trên mặt bàn.

Lambert vội vàng ngăn hắn lại: “Người anh em, để ta, hình ảnh của ngươi không thể bị phá hỏng được.”

Bộ Diên:……

Làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp có chút xấu hổ, lác đác lưa thưa quét qua mấy câu an ủi.

[ chậc chậc chậc, quả nhiên có giáo dục nha!]

[ chậc chậc chậc? Lớn lên khá tốt, nhưng không quá thông minh. ]

[ chậc chậc chậc? Em trai đừng khổ sở, chỉ cần ngươi tháo mắt kính xuống, ta sẽ suy xét giúp ngươi một chút……]

Đúng lúc này, Bộ Diên lại một lần nữa gọi cho dãy số kia.

Nhẫn nại của bên kia hiển nhiên đã dùng hết, thô thanh thô khí rống lên: “Dây dưa không xong, bố mày hiện tại đang ở căn cứ Bộ Kéo Tư, mày giỏi thì tới đây chém bố này……”

Còn không đợi hắn nói xong, Lambert đã lớn giọng rống lên: “Đ## mẹ, thiếu tiền không trả ngươi còn có mặt mũi không, thiếu mười năm, hôm nay cần phải trả, tiền đâu? Đừng mẹ nó cho mặt mũi còn không biết xấu hổ.”

“Cái gì? Không trả? Được, ngươi đi ra ngoài hỏi thăm xem, ta đi theo hàng hạm của ai đến đây.”

“Có cần ta gọi điện cho Đỗ Ram thượng tá hay không? Ngươi cho rằng con gái của ngươi gả cho hắn, liền vạn sự đại cát?”

Đối diện nghe đến đó, thái độ hòa hoãn hơn một ít, tựa hồ đang tìm cách vãn hồi.

“Nói đi, tên cặn bã ngươi khi nào trả lại tiền.”

“Không có tiền? Không có tiền liền đi mượn, mượn không được liền chờ ta đi tìm ngươi đi, vừa lúc ta cũng muốn cùng Đỗ Ram thượng tá tâm sự chuyện khu mỏ……”

Theo một câu lại một câu của Lambert, phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt yên tĩnh, thậm chí có thể nghe được tiếng kim rơi.

Trong lòng mọi người vô cùng phát điên, đây là lời nói của người mà bọn họ cho rằng cực có phong độ, cực có giáo dưỡng? Một câu một từ chửi tục?

Nhưng, sự tình làm cho bọn họ khiếp sợ hiển nhiên không chỉ có cái này.

Bình Luận (0)
Comment