Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 622 - Chương 622. Lại Thấy Sinh Vật Máy Móc

Chương 622. Lại thấy sinh vật máy móc Chương 622. Lại thấy sinh vật máy móc

Tả Cát ngồi ở trước quang não thời gian rất lâu, tầm mắt đảo qua gương mặt quá mức trẻ tuổi kia, cười nhạo một tiếng, ném quang não sang bên cạnh, cảm thấy chính mình khả năng đã quá lo lắng.

Liên Bang không giống như là có lá gan lớn như vậy.

Nhưng, từ thận trọng khởi kiến, hắn vẫn gọi một binh lính tới: “Nhìn chằm chằm bọn họ cho ta, nhìn xem mỗi ngày bọn họ đi những chỗ nào.”

“Rõ!” Binh lính kia đáp lại.

Việc này không khó.

Chủ yếu là hành tung của nhóm người này quá dễ theo dõi, vừa kiêu ngạo lại vừa rêu rao, hoàn toàn không cần phải theo dõi, mỗi ngày đều sẽ có vô số tầm mắt nhìn chằm chằm.

Siêu xe phong cách nạm vàng kia vừa xuất hiện, phòng phát sóng trực tiếp lập tức liền có một đám fans thông báo hành tung, muốn giấu cũng không giấu được.

Thành phố Phù Tinh nháo xong rồi, liền đến đi địa phương khác của thành phố ngầm.

Đừng nhìn mặt đất hành tinh Cốc Cam, mỗi ngày đạn hỏa tiễn cùng đạn đạo bay khắp nơi, một màu “đuôi vang” cộng “Ong vàng”.

Nhưng khắp nơi đều thập phần ăn ý tránh đi thành phố ngầm. Nếu không, lực phá hoại của vũ khí tinh tế cường đại như vậy, toàn bộ nhân loại không thể tồn tại.

Trên mặt đất và dưới mặt đất là hai bầu trời.

Cho nên, nương theo giao thông của thành phố ngầm, đánh cờ hiệu Akbar, trong vòng vài ngày ngắn ngủn, bọn họ đã chạy hết năm thành phố chính của hành tinh Cốc Cam.

Mà mỗi ngày, cùng bọn họ điệu cao rời đi, còn có mấy chiếc xe con xa hoa lộng lẫy, lẫn vào trong đám người, khi bọn họ chế tạo tranh chấp liền điệu thấp hành động.

Cùng với thời gian chuyển dời, lượng tình báo cũng cuồn cuộn không ngừng chảy đến trên tay Lạc Mộ. Bao gồm bản đồ địa hình các địa phương, khu vực phòng vệ vũ lực, nơi phân bố lô-cốt, vị trí đặt trang bị phóng hạt cỡ lớn.

9 giờ tối, Vân Mạt lười nhác dựa ở bên cửa sổ lầu 3, ánh mắt tựa lơ đãng hướng ra phía ngoài.

Gió lạnh đêm hè nhấc bức rèm lên, hơi hơi lay động, có loại mỹ cảm mông lung. Vân Mạt nhíu mày, cổ tay xoay chuyển, mở tiền xu ở trong lòng bàn tay ra.

Quẻ Phong Thiên Tiểu Súc thay đổi thành Sơn Thiên Đại Súc, lôi điện đều đến, người quân tử bị giam giữ. Hợi thủy phản quẻ là Càn, Càn chủ đầu, Thủy chủ trí. Toàn bộ quẻ là đại ly. Người mà bọn họ muốn tìm, không chỉ thân thể, mà trên tinh thần cũng xuất hiện vấn đề.

Quẻ tượng này chỉ nội dung gì? Có chút mạc danh quen thuộc.

Vân Mạt hơi híp đôi mắt một chút, ở trong đầu cân nhắc tin tức.

Nàng bặc tính không tính quá nhiều, theo thời gian, theo thứ tự bài trừ —— là hắn!

Khách nhân có “ba cái không vong” kia, La Viễn Xung.

Thần sắc Vân Mạt nghiêm nghị lên, quẻ không giống nhau, người không giống nhau, nhưng phương hướng chỉ thị lại cùng một loại.

Lúc đó, La Viễn Xung quan quỷ cầm thế, quỷ ở quẻ Càn, bệnh ở phần đầu……

Lúc này, thần trí của bọn họ cũng xảy ra vấn đề, chẳng lẽ lại có quan hệ đến Tinh Minh?

Hào năm quẻ Tiểu Súc tị hỏa phát động, cha mẹ tử thủy, tị hỏa là hướng Đông Nam, tử thủy chính là hướng bắc. Hẳn là trước tiên ở vị trí Đông Nam, sau đó lại không biết vì nguyên nhân gì bị dời đi đến phương bắc.

Mấy ngày nay giấu tai mắt người, cường điệu tra xét hướng bắc, đã cơ bản thăm dò rõ ràng trạng thái bên này. Chính bắc, vừa lúc là khu đại sứ quán mà bọn họ đã từng suy đoán trong diễn tập.

Kế hoạch đã chuẩn bị, chỉ chờ thời cơ.

Lúc này, trí não chấn động, Vân Mạt rũ mắt: “Akbar tiên sinh, có việc gì sao?”

Trong màn hình, Akbar cười khổ một chút: “Động tĩnh của Vân tiểu thư có hơi chút lớn ha. công ty nguồn năng lượng hành tinh Cốc Cam đến tột cùng thiếu ngài bao nhiêu tiền vậy?”

Vân Mạt cười nhẹ: “Khoảng tầm 2 tỷ đi.”

Akbar vừa định nói giúp nàng đòi nợ, công ty nguồn năng lượng tuy nói khó khăn, nhưng một ít tiền vẫn phải có.

Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Vân Mạt đã hoàn toàn đánh mất ý niệm của hắn. Trách không được lại nháo lớn như vậy.

Vân Mạt thực thẳng thắn nói: “Ta còn tiếp ủy thác của các chủ nợ khác. Tính đến hiện tại, ước chừng hơn 5 trăm tỷ đi, trích 2% trở lên.”

Akbar:…… Tính, ngươi vẫn nên tự mình lăn lộn đi.

“Akbar tiên sinh còn có việc gì không?” Vân Mạt hỏi tiếp, cùng lúc đó, tay nàng đã lặng lẽ nhấc một góc bức rèm lên.

Ánh sáng màu đỏ chợt lóe rồi biến mất, nếu không nhìn lầm, hẳn là súng ngắm.

Một bóng dáng cao dài, lấy tốc độ không phải của người thường, ở trong hoa viên xanh um tươi tốt dưới lầu mơ hồ bay qua.

Gió nổi lên, gợi lên vạt áo.

Vân Mạt truy đuổi theo bóng dáng của đối phương, đồng thời ấn xuống máy liên lạc, thông tri cho Lạc Mộ cùng đám người Hoắc Xuyên đề phòng.

Nàng tiếp tục cùng Akbar trò chuyện. Hai người đều là người thông minh, một điểm liền thấu, nên nói cái gì, không nên đụng chạm đến cái gì, luôn đắn đo một cách đúng mực.

Akbar cũng không đi hỏi tính toán cụ thể của nàng, Vân Mạt cũng chỉ trò chuyện sự tình khai vận phù.

“Akbar tiên sinh thật sự không suy xét hóa giải sao?” Vân Mạt hỏi.

Akbar xoa xoa giữa mày: “Ngoại trừ sám hối, còn có phương pháp khác không?” Nếu không có, đó chính là ngõ cụt.

“Nga, xác thật còn có một biện pháp khác, chẳng qua ngươi khẳng định không muốn dùng”, Vân Mạt nói.

Akbar đột nhiên ngẩng đầu, trong ánh mắt lóe lên sự kích động, giống như bắt được ngọn đèn dầu duy nhất trong bóng đêm: “Biện pháp gì?”

Vân Mạt trầm mặc không nói.

Akbar là nhân tinh, tâm tình thay đổi rất nhanh, nhưng vẫn muốn chết cho rõ ràng: “Có thể nói không?”

Vân Mạt thở ra một hơi: “Thông quan phá cục cũng được.” Nàng nói toạc ra, trừ nguyền rủa.

“Thông quan phá cục gì?” Akbar cảm giác không phải thực diệu.

Ánh mắt Vân Mạt lưu chuyển, dưới lầu, người nọ đã ngừng trong chốc lát, nhìn dáng vẻ giống như muốn chạy: “Nam đinh trực hệ của gia tộc Kossa bị diệt vong toàn bộ, quyền lực của gia tộc bị chi thứ khống chế, nguyền rủa tự nhiên sẽ được giải.”

Biểu tình của Akbar biến đen, cảm thấy có chút nghẹn khuất. Gia tộc Kossa từ trước đến nay đi ngang qua đâu, cho dù là cố ý điệu thấp, cũng không ai dám không cho mặt mũi. Nhưng người trước mặt này, hắn lại có cảm giác ưu việt, giống như đang ngủ đông.

“Không có biện pháp khác sao?” Akbar chưa từ bỏ ý định hỏi.

Lời này, hắn đã hỏi qua rất nhiều lần, hắn biết đáp án là gì, tuy rằng đã nghe được hai chữ “Không được” này, nhưng vạn nhất thì sao?

“Nếu ngươi một hai phải thử xem, ta có thể đi hiện trường nhìn”, Vân Mạt nói.

“Cái này……”

“Akbar tiên sinh”, Vân Mạt đánh gãy hắn, nghiêm mặt nói: “Xem ở việc chúng ta hợp tác thời gian dài như vậy, ta nhắc nhở ngài một việc.”

“Mời nói.”

“Thiên trung của ngươi sụp đổ, ba bộ vị âm lạnh, ngươi sắp bị tai vạ, cẩn thận người bên cạnh……”

Akbar hung hăng nhăn mày: “Ai?”

“Nội đấu trong gia tộc, thay đổi bất ngờ, sớm làm chuẩn bị đi.”

“Khi nào?”

Vân Mạt nâng cổ tay, nhìn thời gian, ngón tay hơi hơi véo động. Thật trùng hợp, tương xứng với thời gian bọn họ hành động.

Akbar còn định nói thêm nữa, nhưng Vân Mạt đã vẫy vẫy tay: “Có chuyển cơ, ta sẽ liên hệ với ngươi sau……”

Ban đêm, Vân Mạt đeo ẩn thân phù, cảm giác tồn tại cực thấp.

Người dưới lầu kia động, bước chân Vân Mạt khẽ nhúc nhích, xe việt dã màu đen điệu thấp đuổi theo.

Một mảnh tòa nhà đổ nát trong khu S thành phố Phù Tháp, người nọ nhảy xuống xe huyền phù, giống như có cảm giác, quay đầu lại, trên mặt mang theo vết sẹo, ánh mắt dại ra, trong vết sẹo ẩn ẩn có phản quang của kim loại.

Chiếc xe của Vân Mạt ẩn trong bóng đêm, trong đầu hiện lên một chữ: Sinh vật máy móc!

Lần thứ ba gặp được sinh vật máy móc, xuất hiện ở hành tinh Cốc Cam.

Bình Luận (0)
Comment