Nơi xa yên lặng, không có một ngọn gió.
Nhưng nơi đây lại đột nhiên cuốn lên dòng khí, thổi loạn tóc của bọn họ, trang giấy rơi xuống bay múa đầy đất, lá rụng do vụ nổ mạnh gây ra, bị thổi đến rào rạt rung động, giống như rất không vừa lòng với cách nói của nàng.
Những người theo tới đây đôi mắt càng mở càng lớn, tình cảnh này, cảm giác này, quá làm người sởn tóc gáy, thật sự là khiêu chiến giá trị quan của bọn họ, hơn nữa, có loại mạc danh run sợ. Việc này quá không khoa học.
Mắt thấy gió càng nổi càng lớn, lá bùa trên tay trái Vân Mạt xoát cái vứt ra ngoài.
Tiên lễ hậu binh, sau đó nói tiếp lễ!
Trên lá bùa hiện lên kim quang, hình thành một ký hiệu huyền diệu.
Akbar thống khổ phát ra tiếng gầm nhẹ, gân xanh trên trán nổi lên toàn bộ, sắc mặt cực kỳ vặn vẹo.
Vân Mạt ngưng mắt, bấm tay, niệm thần chú: “Lấy ta là thần, lấy ngươi là dẫn, chuyện cũ đã qua, không dính lên hậu nhân!”
Một đoàn đỏ đậm mà người khác không nhìn thấy đánh tới, còn chưa có tới gần 1 mét, đã bị Vân Mạt đánh tan thành mảnh nhỏ.
Cuồng phong trước mắt bị đè ép đi xuống, tựa hiện lên một tầng sương mù màu đỏ nhạt.
Chân của Lâm Phàm Thành có chút mềm, gắt gao bắt lấy Hoắc Xuyên, hắn hối hận, hắn không nên tới nơi này: “Vân tổng có phải đang cò kè mặc cả hay không?”
Hoắc Xuyên: “Ngươi buông ta ra được không?”
Lâm Phàm Thành: “Không được, gần đây khí vận của ngươi tốt, ta phải ôm đùi.”
Hoắc Xuyên vươn chân: “Tới đây, chân ta ở chỗ này, quỳ xuống cho ba, ba cho ngươi ôm.”
Lâm Phàm Thành:……
Bảo tiêu phía sau Akbar giơ súng lên, họng súng đong đưa nơi nơi, lại không biết nên ngừng ở vị trí nào.
Giằng co ước chừng năm phút, đợi sau khi hơi thở ổn định, Vân Mạt hướng về phía Akbar vẫy vẫy tay, hắn móc ra giấy vàng đã viết tốt trước đó, trịnh trọng giao cho Vân Mạt.
Vân Mạt đặt giấy vàng ở trên mặt đất, lại bật lửa thỉnh thần phù.
“Bụi về bụi, đất về đất, gia tộc Kossa đã trả giá đại giới, hiện gia chủ đời thứ tư nguyện lấy khí vận cùng phú quý trăm năm của Kossa, tế khóa long trận năm hoàng sát, lấy công đức này của tộc nhân, đổi luân hồi cho thân nhân của tiền bối, thỉnh tiền bối bớt giận……”
Không khí đình trệ trong thời gian rất lâu, không có động tĩnh.
Vân Mạt lại lần nữa giơ tay trái lên, lần này Akbar đã thấy rõ ràng. Hoàng phù lây dính máu của nàng, thật sự phát ra kim quang. So với vừa rồi càng rõ ràng hơn, tựa hồ còn mang theo một tia công kích. Hình như đang giằng co.
Tổ huấn của Vân gia: Phong thuỷ có thể trấn không thể quật.
Cho nên trước đó, nàng không phải không làm được, mà là không được làm.
Nhưng hiện tại không giống, người khởi xướng Cajio đã chết đi, không sai biệt lắm.
Rốt cuộc, giấy vàng phiêu động cuốn tới nơi xa. Thể chất mẫn cảm của Akbar tức khắc cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
“Akbar tiên sinh”, Vân Mạt mở miệng.
Akbar quỳ trên mặt đất, tư thế này đối với nhân loại tinh tế tới nói, là động tác thập phần khuất nhục. Nhưng hắn lại làm thập phần có thành ý. Akbar thành khẩn nói quyết định của gia tộc, muốn tích góp phúc báo, thường xuyên làm việc thiện, thỉnh cầu tha thứ……
Không khí dao động rốt cuộc an tĩnh lại, phảng phất hết thảy vừa rồi đều là ảo giác của bọn họ.
“Vân tiểu thư?” Akbar miệng khô lưỡi khô, có chút chịu đựng không nổi, quay đầu nhìn Vân Mạt.
Vân Mạt cắt qua bàn tay của Akbar, mang theo hắn du tẩu vòng quanh phế tích. Từng sợi máu tươi tích táp rơi xuống, lá bùa phiêu phiêu như Định Hải Thần Châm dừng ở từng vị trí riêng.
“Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang, lấy máu tươi của Akbar tộc trưởng hiện tại của Kossa là dẫn, Cajio- tên họ của nguyên tộc trưởng là tế, khí vận là phụ, giải tế phẩm Thanh Long……phá trận!”
Giọng nói vừa dứt, một văn tự kim sắc thật lớn, từ tứ phương bốc lên, uy nghiêm, bàng bạc.
Văn tự phá tan mặt đất, trên không trung giống như phiêu ra một tiếng lẩm bẩm thở dài, theo sau, hết thảy huyết sắc đều biến mất, Akbar vô lực ngã xuống mặt đất.
“Đã kết thúc?”
Lòng bàn tay Lâm Phàm Thành ra đầy mồ hôi, biểu tình cứng đờ của đám bảo tiêu cũng rốt cuộc hoàn nguyên.
Đến tận lúc này, nguyền rủa bối rối gia tộc Kossa hơn 200 năm đã tan thành mây khói.
“Vân tiểu thư, ta chỉ có một câu, chỉ cần ngươi có yêu cầu, gia tộc Kossa ta chắc chắn sẽ vượt núi đao biển lửa cũng không từ”, đôi mắt Akbar đỏ tươi.
Cục đá đè nặng ở trong ngực hắn nhiều năm, rốt cuộc đã tan mất, một câu nói cảm tạ, vĩnh viễn không thể đủ để thể hiện phần cảm kích này.
Vân Mạt gật đầu, vươn tay phải: “Hợp tác vui vẻ.”
Hai người nhìn nhau, phát ra nụ cười hiểu ý.
Hoắc Xuyên và Lâm Phàm Thành đánh một quyền với nhau, mẹ nó, cường giả hợp tác, hóa ra là như thế này!
Một con hàng hạm đen nhánh ẩn ở trong bầu trời đen đầy sao trời.
Một nam tử đầu tóc bạc trắng nhìn xuyên thấu qua cửa sổ mạn tàu ra bên ngoài, trong mắt một vòng ánh bạc.
“Vu Chí, không cần làm chuyện vô dụng.” Trong đầu có âm thanh truyền đến.
Nam nhân kia quay đầu, khuôn mặt già nua run rẩy, rõ ràng là khuôn mặt của Hách Vãng Tích lúc trước. Lúc trước, hắn lợi dụng Sát Sư Địa cướp đoạt khí vận của phong thuỷ sư, kết quả sắp thành lại bại, còn phải cùng Vu Chí xài chung một thân thể.
Thực hiển nhiên, Hách Vãng Tích bị tiêu diệt, dư lại chỉ còn Vu Chí Tinh Minh.
“Khanh khách”, Vu Chí run rẩy bả vai cười: “Lão tam, không cần xem thường ta.”
“Ta không có xem thường ngươi, chỉ còn ba năm nữa, điểm nhảy dời sẽ được đả thông, ngươi chỉ cần hiệp trợ ta, khơi mào đại chiến nhân loại, phân tán tinh lực của bọn họ.”
Ánh bạc trong mắt Vu Chí chớp động: “Đã hiểu. Đúng rồi, ta đưa ngươi một lễ vật.”
“Cái gì?” Đối diện hỏi.
“Mấy viên hạt giống, tương lai sẽ có trợ giúp.”
“Tốt”……
Nhiệm vụ của hành tinh Cốc Cam rốt cuộc đã kết thúc, quân công tới tay, đoàn người cưỡi hàng hạm Liên Bang trở về Wolf.
Hạt giống ‘về linh’ sao? Thật đáng tiếc.
Mấy quân nhân được cứu viện, đỉnh đầu đeo dụng cụ đặc thù, được đẩy vào khoang chữa bệnh, quan sát chặt chẽ.
Có lời khai của Davis, bọn họ đã sớm biết, gần như tất cả mọi người đều bị cấy vào thứ gì đó. Chỉ là sinh vật máy móc cần tài liệu trân quý, ngoại trừ Davis có độ dung hợp cực cao, những người khác còn chưa có được tiến hành cải tạo.
Nhưng “về linh”? Có Vân Mạt ở đây, còn có máy “khuếch đại sóng điện não”, đã không phải là uy hiếp, ngược lại có thể mượn cơ hội hành sự.
Máy “khuếch đại sóng điện não” được quân bộ coi trọng, thành một hạng mục hợp tác giữa quân bộ và dân gian. Tiêu Nam được khẩn cấp đào lên, yêu cầu nghiên cứu nhanh hơn, chuyển vào ứng dụng, thí nghiệm trên người mấy binh lính cho thấy hiệu quả.
Làm việc cả ngày lẫn đêm, rốt cuộc ở một tháng sau đại công cáo thành, đây là những chuyện phía sau.