“Tập hợp!”
Theo tiếng quát khẽ này của Vân Mạt, mọi người lập tức dừng công việc lại.
Lambert trực tiếp từ trên cây thang cao bằng hai người nhảy xuống dưới, sau khi rơi xuống đất liền nhảy về phía trước, chạy nhanh tới vị trí bãi đáp hàng hạm.
Cấp bậc quân đội nghiêm ngặt.
Mà đội ngũ này ngoại trừ quân kỷ, còn có một lực ngưng tụ cường hãn, đó chính là vị chỉ huy đứng ở phía trước đám người kia.
Người trong quân phục, có rất nhiều cá nhân dựa vào thực lực cường hãn, dựa vào tích lũy sau nhiều ngày tháng giao tranh, dựa bối cảnh hoặc là quyền mưu……
Điều mà Vân Mạt dựa vào lại là năng lực xem xét thời thế, cái nhìn đại cục cùng quyết sách không chút sơ hở.
Trong thời gian ngắn ngủn, nàng đã đạt được sự tôn kính của mọi người.
Danh hào Vân tổng chỉ huy này, lại một lần nữa nhấm nuốt ở giữa răng môi của binh lính.
Đó là một tia ánh rạng đông, một tia hy vọng tồn tại bên trong tuyệt vọng.
Lúc này, trong mắt binh lính, người nọ chỉ đứng tùy ý, áo sơmi quân nhân nhét trong chiếc quần dài màu đen. Mái tóc ngắn của nàng bị gió thổi bay, lộ ra cái trán trơn bóng. Hàng mi dày và dài, để cho người không bỏ qua được, chính là trong đôi mắt híp lại kia, là hồ sâu không đáy.
Đó là một loại trấn định, một loại thong dong.
Tựa hồ vô luận cục diện mạo hiểm cỡ nào, đều ở bên trong đôi mắt thần cơ diệu toán, đều ở trong lòng bàn tay bá động càn khôn kia.
Hơn 5000 người quân dung chỉnh tề, bao gồm 3000 tân binh, 1500 danh lão binh, còn có 500 người nửa đường thu nạp.
Hai giờ trước, bọn họ nhìn qua còn thập phần không tự tin. Mà lúc này, biểu tình của bọn họ lại túc mục, khí thế so với phía trước, đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trên giấy chỉ là thiển cận, tiềm năng của người đều được bức ra tới.
Thực chiến, mới là con đường làm cho chiến sĩ cơ giáp bọn họ trưởng thành nhanh nhất.
Năm lần tính kế của Vân Mạt làm cho bọn họ được đi từ dễ đến khó, từ thử đến áp bức tiềm năng của chính mình đến cực hạn.
Mấy chữ ‘tiến triển cực nhanh’ đã không đủ để hình dung tiến bộ của bọn họ.
Vân Mạt đứng ở phía trước đội ngũ, mặt vô biểu tình.
Bọn lính lại ánh mắt sáng quắc nhìn nàng.
“Chúng ta sắp sửa đi chọn một con quái vật khổng lồ”
Âm thanh Vân Mạt bình tĩnh, cánh tay duỗi ra, chỉ về màn trời phía nam: “Nơi đóng quân của Hành tinh Thổ Nham Địch, có tin tưởng không?”
“Có!”
Bọn lính khó nén kích động, rốt cuộc cũng có một đối thủ đáng lên được mặt bàn.
Nghé con mới sinh không sợ cọp.
Khiêu chiến một lần so với một lần lớn hơn, nhưng nguyên nhân khiến bọn hắn kích động, lại là trong nhiệm vụ lộ ra ám chỉ —— thực lực của bọn họ, rốt cuộc cũng lên được mặt bàn.
“Xuất phát”
Giọng nói vừa dứt, hơn 5000 người nhào lên cơ giáp và chiến hạm.
Nếu những người khác ở căn cứ 002 tới nơi này xem, tuyệt đối sẽ kinh ngạc đến rớt cả cằm.
Hơn 5000 đài cơ giáp, trung xứng đã nhiều đến 500 đài, tuy rằng vẻ ngoài đủ loại kiểu dáng, nhưng tính năng lại đồng dạng cường hãn, số lượng này, gần như sắp đuổi kịp non nửa dự trữ của căn cứ 002.
Càng không cần phải nói, còn có chiến hạm đen sì cách đó không xa……Hết thảy, đều là trang bị có tiền cũng không mua được.
Chiến hạm phun ra ánh sáng xanh, bay lên trời, nhào về phía nơi dừng chân của người Thổ Nham Địch.
Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện bọn họ vận hành tuần hoàn theo quy luật.
Lục Đinh Lục Giáp trận, Vân Mạt ở lần gặp chiến hạm Omega đã tổng kết ra được kinh nghiệm.
Lấy trận hình này xuất phát, phối hợp với bùa chú che giấu trong vách, hình thức chiến đấu sẽ theo hạm đội này xuất hiện, phát sinh biến hóa hoàn toàn mới.
Trên mặt Carrey có hơi chút lo lắng: “Ngươi không phải muốn thu thập vật tư sao? Bên kia đã thâm nhập vào bên trong chiến tuyến Alpha, lấy thực lực của bọn họ, như vậy rất nguy hiểm.”
Trên mặt Vân Mạt vẫn bình tĩnh như cũ, tay phải phất qua bản đồ mời hắn xem.
“Ta biết, thực lực của chúng ta không đủ để chống lại binh đoàn Alpha. Nhưng nơi dừng chân ở Thổ Nham Địch này, lại đúng lúc là dựa vào bên cạnh trung tâm tiếp viện.”
“Hơn nữa, căn cứ này ở trên bán đảo Đốn Lư Tư, chính phủ Wolf trong lòng không sảng khoái, sẽ không chi viện.”
“Chỉ cần tốc độ của chúng ta đủ nhanh, sẽ có thể trực tiếp thiết nhập vào phía sau người Alpha……”
Sống lưng của Carrey thẳng lên, thần sắc nghiêm nghị.
Chiêu thức này thực lớn gan, nhưng nói không chừng cũng thật sự được.
Bởi vì, đảo Đốn Lư Tư chính là cây kim trong lòng chính phủ Wolf, sự tồn tại của nó sẽ nhắc nhở chính phủ Wolf một loại cảm giác gọi là nhục nhã.
Mọi người đều biết, Wolf là nơi bùng nổ chiến tranh của các thế lực. Kim chủ sau lưng cọ xát, sẽ trực tiếp phản ứng lên cuộc chiến của các lực lượng vũ trang ở địa phương.
Alpha đã cho chính phủ Wolf trang bị.
Nhưng cái gọi là trang bị này, ngoại trừ vũ khí hạng nhẹ cùng quân nhu, trên cơ bản có thể dùng mấy chữ “rác rưởi quân sự” tới để gọi, còn cần chính phủ phải chi trả phí chuyên chở rác rưởi.
Chính phủ Wolf bị trói buộc, phải mua số “trang bị công nghệ cao” này vào cuối thế kỷ trước, còn phải tìm địa phương để cất giữ.
Mà chi viện âm thầm cho người Thổ Nham Địch thì sao? Lại tương đương với “thiết bị hoàn chỉnh”, chắc nịch, bền bỉ, thực sự tiết kiệm chi phí.
Cho nên hai bên ở trên bán đảo Đốn Lư Tư sinh ra tranh đoạt, chủ yếu là người Thổ Nham Địch nhìn trúng vị trí quân sự ở nơi này.
Chiến tranh mặt đất thời đại tinh tế, đánh đều thực khắc chế, bởi vì đánh lên tới đều không chịu nổi, nhưng lại muốn đoạt địa bàn, vậy phải làm sao bây giờ?
Vì thế, trải qua đàm phán dài đến mấy năm, Wolf và Người Thổ Nham Địch liền “chưa đánh một trận lớn” đã đạt thành nhất trí.
Đánh một trận lớn, Wolf khẳng định muốn xong, tinh cầu đều đừng xác định ở được nữa, kinh tế khắp nơi khẳng định cũng sẽ chảy máu.
Không “đánh một trận lớn” không có nghĩa là không đánh.
Như vậy, kết quả đàm phán chính là, chính phủ Wolf chủ động từ bỏ bán đảo Đốn Lư Tư “không cư dân”, chỉ cần không có cư dân một đoạn thời gian, người Thổ Nham Địch liền có thể tiến vào chiếm giữ, không tính là tiến công chiến lược cùng xâm lược.
Hậu quả chính là, một bên duy trì “Có cư dân”, xua đuổi một ít người lên trên đảo.
Một bên thì nhân danh “Không có cư dân”, tiến hành thanh lý.
Bởi vậy, đảo này ở trong một khoảng thời gian rất dài, là khu vực mà mỗi người đều muốn tránh xa.
Nhưng đảo này cũng khai sáng tiền lệ nhập cư vào các tinh cầu khác, địa vực noi theo đạt tới mười mấy chỗ.
Bộ mặt của chính phủ Wolf cũng bởi vì bán đảo này mà bị lật tới lật lui, cọ xát không biết bao nhiêu lần, trong lòng tự nhiên có cây kim.
Cho nên, dù hiện tại bọn họ đứng ở chung một chiến tuyến, cũng tuyệt đối không thể quên được thù mới hận cũ.
Nhưng, nếu là nơi dừng chân quân sự, thực lực tự nhiên cũng không yếu.
Dựa theo điều tra cùng với phỏng đoán, bọn họ ít nhất có được một con thuyền chiến đấu lớn, sự tồn tại giống như Định Hải Thần Châm, cái đầu có thể so với mười con chiến hạm tuần tra, tiếp theo chính là trên trăm con trục hạm cùng với tàu bảo vệ ít hơn một chút.
Là căn cứ lương thảo, người Alpha hẳn cũng sẽ phái binh lính hiệp trợ.
“Phụ cận có lực lượng vũ trang người Lỗ Tạp, có thể lợi dụng bọn họ tiến hành kiềm chế, ngăn cản cứu viện của Alpha”, Andra kiến nghị.
Vân Mạt trầm ngâm, Andra rũ mắt chờ nàng nói chuyện.