Cùng lúc đó, bố cục được tổ chức lại, binh lực bị phân tán vây quanh Vân Mạt.
Vân Mạt thay phiên mắng trận, chiêng trống gõ đến rung trời.
Chủ doanh bên kia của Văn Đằng Huy, NPC vô pháp nghỉ ngơi, ở dưới sự quấy rầy của đối phương bắt đầu mệt mỏi.
Cùng lúc đó, binh lính trinh sát hồi báo: “Báo cáo tướng quân, phát hiện chủ lực của đối phương đang xây dựng công trình trong khu rừng phía trên hẻm núi, không bài trừ muốn lợi dụng mùa lũ để tấn công.”
“Doanh địa của đối phương nối thành một mảnh, đánh giá sơ bộ có trên vạn người, doanh đoàn kỵ binh bên ta đang gặp trở ngại.”
Văn Đằng Huy lôi kéo cổ áo hừ lạnh một tiếng: “Đã sớm biết nàng có tính toán khác, chẳng qua, hơi yếu đi.”
Hắn bước ra khỏi doanh địa, hướng tới hẻm núi phất tay: “Lên, toàn lực đẩy mạnh!”
Nhưng, một bước cử động, đã chú định vận mệnh thua trận của hắn.
Vùng núi bên hẻm núi đột nhiên sát khí cao tận trời, sát khí ở hướng tây mặt trời lặn càng đậm hơn, thậm chí trong rừng cây cũng cảm thấy lờ mờ.
Mọi người Tinh Võng trợn mắt há hốc mồm, bọn họ ngay từ đầu chỉ cảm thấy tổ hợp binh lính thực phức tạp, rất có một loại cảm giác kết cấu, nhưng nói không nên lời là cái gì.
Chờ đến khi hai bên giao chiến bắt đầu tiếp xúc, mới phát hiện người bày trận này thật đáng sợ.
NPC của Văn Đằng Huy bị cuốn vào trận doanh, tức khắc cảm thấy nơi nơi đều là bóng người, tứ phía đều là đao kiếm.
Muốn tiến công, lại tao ngộ trận pháp phòng ngự Thiên Phúc. Đội hình tiến vào thì dễ rời khỏi lại khó, vô luận công kích vị trí nào, đều lập tức đưa tới phương hướng công kích khác.
Dù xông thẳng vào giữa quân, đầu đuôi đều có thể lập tức hồi viện…… Thật là tà môn.
Mọi người sau đó mới ý thức được, nàng vì sao muốn lựa chọn chiến trường cổ.
Đây là một loại tính kế tỉ mỉ, trận pháp bày ra gần như không có điểm yếu.
Ngay cả Văn Đằng Huy cũng bị cuốn vào.
Vân Mạt rũ tay phải xuống, mũi đao giơ lên, đầu gối hơi cong, đại đao một đường kéo dài, lấy tốc độ cực nhanh vọt về phía Văn Đằng Huy.
Văn Đằng Huy khẽ động khóe miệng, công kích tinh thần một vòng lại một vòng bắn ra.
Vốn đang tưởng cùng nàng chơi chơi, thật sự là con châu chấu này có hơi chút khó giải quyết, vẫn nên loại trừ sớm một chút đi.
Nhưng làm hắn thất vọng chính là, Vân Mạt người còn chưa tới, ba tấm giấy vàng trong tay trái đã quăng ra ngoài……
Chung quanh là cát vàng phấp phới, ba tấm giấy vàng phản khoa học vây quanh hắn, một vòng lại một vòng tinh thần nhộn nhạo, giống như bị cái gì ngăn trở.
Ngăn cách phù bản tăng mạnh, đến từ Vân Mạt tinh thần lực 4S, so với trước kia mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Vân Mạt đỉnh áp lực cực lớn, không ngừng rút ra tinh thần lực, tơ hồng trên ba tấm giấy vàng chảy xuôi, tản mát ra một loại hơi thở làm Văn Đằng Huy sợ hãi.
Văn Đằng Huy vọt lại đây, hai người giơ binh khí lên giao thủ……
Liên Nghệ đứng ở phía trước quang não, bên trái là điểm nhảy dời dao động, bên phải là quyết chiến trên Tinh Võng.
Hắn điểm đánh trí não: “La Kỳ, người đã tới chưa?”
La Kỳ hồi phục: “Báo cáo đội trưởng, đã vào đúng chỗ!”
“Tốt!”
……
Theo những lời này rơi xuống, tinh thần hải của Vân Mạt ban đầu đã có chút khô kiệt, bỗng nhiên lực tín ngưỡng dũng mãnh lao vào.
Lực tín ngưỡng đến từ tinh cầu Gliese.
Liên Nghệ chuyển rất nhiều binh lính thương tàn cùng binh lính xuất ngũ có ý niệm kiên định đi qua, mượn tác dụng của “Nắng sớm”, phóng đại lực tín ngưỡng của bọn họ……
Vân Mạt cười, nàng lại một lần nữa giơ đao lên.
Đao là chủ soái của trăm binh, bên trong đông đảo vũ khí lạnh, Vân Mạt giỏi sử dụng đao nhất.
Lúc này, đối mặt với Văn Đằng Huy, đao pháp của nàng phát huy tới cực hạn, nàng xuất đao cực chậm, giữa các động tác cực kỳ thu liễm, nhưng mà nơi lưỡi dao đi qua, lại giống như có thể ẩn ẩn nghe được tiếng sấm.
Chém, chặt, đâm…… Văn Đằng Huy rốt cuộc đã hiểu, tự tin của nàng là từ nơi nào tới.
Bị lừa!
Nếu ở bên ngoài hệ thống, dưới sự đồng bộ giữa tinh thần lực của hắn cùng cơ giáp, tuyệt đối sẽ không bị động như thế này.
Nhưng hệ thống hạn chế thực lực của hắn.
Ánh đao lượn lờ, một đao theo sát một đao……
“Không thấy!” Vân Mạt đưa lưng về phía Văn Đằng Huy, trở tay rút đao ra.
Văn Đằng Huy đau đầu muốn nứt, nhân vật trong hệ thống tử vong, máy mô phỏng JQB phản hồi cực độ mãnh liệt lên thân thể hắn, khiến hắn lâm vào run rẩy trong thời gian dài, chậm chạp không thể hồi phục lại tinh thần.
“Lên!”
Bên ngoài hệ thống, âm thanh của Nhiếp Duẫn Ninh vang lên ở bên tai Đường Ngu.
“Lên!”
Sấn lúc hắn đang bị bệnh, lấy mệnh của hắn!
Chiến sĩ cơ giáp nhanh như cơn gió vọt vào doanh địa, đánh cho quân của Văn Đằng Huy rơi rớt tan tác……
Lúc này, Vân Mạt đã đứng trước bảy cái hộp.
Mặt trên bỗng nhiên xuất hiện đếm ngược, chỉ còn 30 giây……
“Mau!”
“Mẹ nó, chọn cái nào?”
“Lưu mập mạp đâu? Nhanh lên coi”
Vô số âm thanh thúc giục cùng lo lắng vang lên trên Tinh Võng.
Từ cảnh tượng trước mặt xem, bọn họ và Văn Đằng Huy đều tính kế lẫn nhau, hắn rốt cuộc cũng không có phải chính nhân quân tử gì.
Chỉ cho 30 giây lựa chọn, chỉ có thể lựa chọn một cái……
Đây mẹ nó là chọn như thế nào?!